Chương 3248

Đúng lúc đó, một bóng người đột nhiên đứng trước mặt Phương Vũ Yên. “Tất cả dừng tay”

Lời vừa nói ra, mọi người liền dừng lại.

Cả Phương Vũ Yên và Lâm Dương đều ngạc nhiên.

Bởi vì bóng dáng đứng trước mặt Phương Vũ Yên này… thật ra là người đàn ông đó.

Điều này khó hiểu. “Sư huynh, huynh đang làm gì vậy?”

Người phụ nữ lạnh giọng. “Sư muội, chúng ta nhiều người như vậy, chạy tới vấn tội Phương sư muội, không khỏi quá mức,

Phương sư muội mới đến ta Thiên Cung hai ngày, như vậy đối với cô ấy không quá thích hợp! Mọi người vẫn nên nhẹ tay một chút đi!”

Người đàn ông vẻ mặt chính khí, hiên ngang lẫm liệt nói “Vậy thì sư huynh, huynh định làm gì?” Người phụ nữ nói.

“Tôi nghĩ nên biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, các người đợi một lát, tôi sẽ nói chuyện với Phương sư muội”

Sau khi người đàn ông nói xong, anh ta quay lại và nói: “Phương sư muội, tôi hỏi muội, có phải muội đã lấy nam trung châm của Lý sư tỷ?”

“Cái gì nam trung châm? sư huynh, tôi không biết” Phương Vũ Yên ngây người.

“Không biết? Vẫn giả vờ?”

Người phụ nữ trực tiếp lao tới, lục túi của Phương Vũ Yên. Sau đó, lấy ra một chiếc túi đựng châm.

Người phụ nữ trải chiếc túi đựng châm ra, bên trong là những chiếc châm bạc sáng bóng.

“Là nam trung châm”

“Đây là nam trung châm của Lý sư tỷ”

“Bắt được cả người lẫn tang vật’ “Còn có thể phủ nhận cái gì nữa?” Đám đông rất tức giận la hét.

Phương Vũ Yên ngây người. “Tôi không có, tôi không có.”

Cô nói. Nhưng nhanh chóng hiểu ra mọi thứ. Những người này nói rõ rằng họ đang gài bẫy cô.

Phương Vũ Yên biết mình bây giờ không có cách nào biện bạch, chỉ có thể hít sâu mấy hơi, bình tĩnh nói:

“Sư huynh sư tỷ, các người muốn thế nào?”

“Cái gì? Tôi đương nhiên mang cô đi gặp tôn trưởng. Để tôn trưởng xử lý cô”

Sư tỷ Lý Đại tức giận nói. “Lý sư muội, không nên làm thế, đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt, không nên kinh động tôn trưởng.

Người đàn ông vội vàng hét lên một tiếng, sau đó kéo Phương Vũ Yên sang một bên, nói nhỏ:

“Phương sư muội, nếu muội có đồ gì tốt thì hãy lấy ra một ít để làm dịu chuyện đi, nếu không thật sự sẽ giao cho tôn trưởng, muội có thể phải chịu phạt”

“Âm ï nửa ngày, mấy người đang tống tiền tôi?”

Phương Vũ Yên nghiến răng nghiến lợi.

Thấy đối phương hiểu được ý đồ của mình, người đàn ông mới thôi giả bộ, cười cười nói:

“Phương sư muội, muội nói đúng, chúng tôi đang tống tiền muội” “Sư huynh, các người… “

Phương sư muội, lúc đầu cô giả vờ được lắm, mẹ nó, người này trên người có nhiều lạc linh huyết như vậy, cô lại không chịu nói một lời, nếu ngay từ đầu đã cho chúng tôi một giọt, chúng tôi sẽ không đối xử với cô như vậy”

Người đàn ông phẫn nộ.

Thì ra là nhìn thấy Lâm Dương đưa mười giọt lạc linh huyết ra, hai người cảm thấy ngay từ đầu Phương Vũ Yên đã lừa dối họ nên ôm hận, vì vậy họ đã tính kế để đổ tội cho Phương Vũ Yên, bắt cô phải đưa nhiều lợi ích hơn.

“Người đó có thể lấy ra nhiều lạc linh huyết như vậy, trên người nhất định phải có đồ tốt khác, Phương Vũ Yên, tôi cho cô hai lựa chọn. Hoặc là xô có thể cút qua đó xin anh ta một ít đồ tốt, chúng tôi hài lòng rồi, chuyện này có thể cho qua.

Hoặc là, chúng tôi sẽ đưa cô đến Thiên Vũ Cung giao cho. các vị tôn trưởng xử phạt. Các vị tôn trưởng đặc biệt chán ghét bọn trộm gà bắt chó như cô, tôi đảm bảo cô sẽ rất khổ sở nếu vào Thiên Vũ cung. Sư muội, cô chọn đi” Người đàn ông chế nhạo hết lần này đến lần khác, nheo mắt.

Phương Vũ Yên run lên, trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Cô không biết phải lựa chọn như thế nào. Nhưng vào lúc này, một giọng nói lãnh đạm vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện