Chương 3262

Tứ Tôn Trưởng thì thào lẩm bẩm, thỉnh thoảng lắc đầu, biến sắc.

Những người bên dưới nhìn mà khó hiểu. “Tôn trưởng bị sao vậy?” “Không biết”

Mọi người rỉ tai thì thầm.

Kiểm tra một hồi, Tử Tôn Trưởng mới lên tiếng: “Đúng là cơ thể Tiết Văn Trường không có vết đâm. Nếu đã vậy, cần điều tra lại chuyện này!”

Ông ta vừa dứt lời, mọi người sôi nổi. “Sao lại thế?” “Bằng chứng rõ ràng” “Tôn trưởng, xin hãy phán xét rõ ràng”

Mọi người liên thục hô lên.

Lý Đại và Tiết Văn Trường không cam tâm. Phương Vũ Yên và bà cụ Ôn nghe thế, thở phào nhẹ nhõm.

Vì chuyện này cần được điều tra nên tạm thời không bị xét tội.

Vì thế, tạm thời Phương Vũ Yên đang được an toàn. “Cảm ơn anh, Lâm Dương” Phương Vũ Yên thì thầm, gương mặt bê bết máu áy náy.

Lần này lại làm phiền đến anh Lâm. Phương Vũ Yên cảm thấy rất áy náy. “Bây giờ mà nói cảm ơn thì còn sớm quả, chuyện này chưa kết thúc đâu.’ Lâm Dương khàn giọng nói. Phương Vũ Yên im lặng gật đầu.

Lâm Dương thấy đã đến lúc, anh nói: “Tôn trưởng, chuyện này còn cần phải điều tra, thế thì tạm thời Phương Vũ Yên vô tội đúng không?” “Đúng vậy.’ “Vậy thì xin tôn trưởng hãy cho phép đệ tử đưa Phương Vũ Yên về nghỉ ngơi, đợi khi có kết quả rồi lại đến phối hợp “Được”

Tứ Tôn Trưởng lạnh nhạt nói.

Nhưng đúng lúc này, Huỳnh Tài Quang chợt lên tiếng: “Tứ Tôn Trưởng, Phương Vũ Yên đã giết người nơi công cộng, bằng chứng không thể chối cãi! Cho dù Tiết Văn Trường không bị thương, có lẽ cô ta đã không đâm trúng Tiết Văn Trường nhưng nếu để cô ta đi thế này thì khó mà đảm bảo. cô ta không tiếp tục làm hại các đệ tử khác! Đệ tử xin Trưởng Tôn hãy đưa Phương Vũ Yên vào tử lao! Nếu không… Sợ là tất cả các đệ tử sẽ ăn ngủ không yên!”

Anh ta vừa nói xong, Phương Vũ Yên biến sắc. Lâm Dương chợt nhìn thẳng vào Huỳnh Tài Quang. Tất cả các đệ tử sau lưng Huỳnh Tài Quang đều đứng dậy. “Xin Tứ Tôn Trưởng hãy đưa Phương Vũ Yên vào tử lao! Nếu không, chúng tôi sẽ ăn ngủ không yên…”

Tử lao.

Lâm Dương biết.

Đó là nhà tù do Trường Sinh Thiên Cung thiết lập chuyên dùng để giam phạm nhân chuẩn bị xử quyết.

Tử lao không những được canh chừng chặt chẽ mà môi trường sống còn cực kỳ khắc nghiệt.

Dù là ai đi chăng nữa, một khi bước vào tử lao, chắc chắn sẽ sống trong đau đớn.

E rằng nếu một người nguyên vẹn bước vào ở một ngày, lúc bước ra sẽ không còn hình dáng con người nữa… “Không được!”

Lâm Dương mắng: “Chuyện này còn chưa điều tra ra, sao phải đưa Phương Vũ Yên vào tử lao? Đây mà là đối xử công băng hả?” “Đối xử công bằng? Hừi Ả ta không xứng! Một con ả để tiện dám mưu sát đồng môn, có ý định xấu mà cũng xứng được đối xử công bằng?”

Huỳnh Tài Quang chế nhạo nói với Tử Tôn Trưởng: “Tứ Tôn Trưởng, mọi người đều nhìn thấy Phương Vũ Yên cổ ý giết người. Nếu Tôn Trưởng thả cô ta ra khỏi Thiên Hình Cung, chắc chắn sẽ làm tất cả đệ tử hoảng sợ, dẫn đến cả cung phải hỗn loạn. Nếu Đại Trưởng Tôn trách tội, e là những người đang đứng đây đều không thể chịu trách nhiệm nổi, cho nên giải pháp mà đệ tử đưa ra là vì sự ổn định của Thiên Cung chứ không phải mong muốn cá nhân, mong Tứ Trưởng Tôn xem xét!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện