Chương 3266

Ánh mắt người thanh niên âm trầm: “Tôn trưởng, đang suy nghĩ chuyện đó hả?”

“Nếu không thì sao?”

Ông già thở dài xoay người định đi.

Người thanh niên mím môi dưới rồi nói:

“Thật ra tôn trưởng, nếu tôn trưởng muốn có thể dành thời gian đi xem thử, sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian của tôn trưởng đâu.”

“Lâm Dương này đấu hai trận liên tục, chắc vài tiếng cũng chưa kết thúc đâu! Bây giờ tôi thật sự không có thời gian!” Ông già lắc đầu. “Không, tôn trưởng, thật ra Lâm Dương chỉ đấu một trận là kết thúc.”

Người thanh niên chợt nói.

“Một trận?”

Ông già cảm thấy bất ngờ, xoay đầu nhìn anh ta:

“Ý cậu là sao?”

Người thanh niên ngập ngừng rồi thì thầm: “Tôn trưởng, thật ra. Hai lá thư mà Lâm Dương trình lên là thư xin xác nhập!” “Xác nhập?”

Ông già trợn mắt: “Cậu chắc không? Trong gần trăm năm trở lại đây, Trường Sinh Thiên Cung của tôi chưa có ai làm đơn xin xác nhập! Lâm Dương này, chẳng lẽ cậu ta muốn chết hả?” “Tôn trưởng, có lẽ giống như những gì tôn trưởng nói, Lâm Dương này có át chủ bài gì đó, chi bằng tôn trưởng đi thử xem sao?” Người thanh niên nói.

Ông già suy nghĩ một chốc rồi hỏi: “Mấy giờ bắt đầu?” “Tám giờ!” “Được! Chớ để Ngũ Tôn Trưởng biết, chúng ta đi trong im lặng là được!” “DạI”

Ánh nắng gay gắt.

Trên Thánh Y Đài của Thiên Phong nằm ở bên phải Trường Sinh Thiên Cung Giờ phút này, vô số đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung tụ tập lại đây.

Mọi người kích động phấn khích, cực kỳ mong chờ.

‘Tốp năm tốp ba tụ lại bàn luận. “Thiệt không vậy?

Lâm Dương kia dám thách đấu với anh Tiết Văn Trường thì thôi đi, còn muốn đấu với anh Huỳnh Tài Quang?”

“Đương nhiên là thật rồi! Hai tiếng trước nộp đơn! Không giả được đâu!”

“Cậu ta điên rồi hả?”

“Điên gì mà điên, cái đó gọi là bất chấp! Cậu ta biết mình không đánh lại anh Tiết Văn Trường nên cố tình mạnh miệng thôi!”

“Hừ, có loại người vậy nữa hả? Nên nói cậu ta manh động quá hay nói cậu ta ngây thơ quá?”

“Gì mà manh động với chả ngây thơ, đó là ngu ngốc!”

“Cũng đúng, nếu không ngốc, ai lại chạy đến gây chuyện với anh Huỳnh?”

“Quan tâm nhiều làm gì, chúng ta cứ xem kịch là được!”

“Đúng rồi! Ha ha”

Tiếng bàn tán không ngừng vang lên.

Thánh Đài loan yên tĩnh nay lại Y cực kỳ náo nhiệt. “Có chuyện gì vậy? Sao hôm nay chỗ này hỗn loạn vậy?”

Lúc này, một giọng nói trong trẻo hờ hững vang lên. Âm thanh này vừa phát ra, Y Thánh Đài im lặng hơn nhiều.

Tất cả mọi người đều nhìn về hướng âm thanh.

Chỉ thấy một cô gái mặc áo trắng bằng lụa mỏng, tóc dài yểu điệu đang bước vào. “Chi Tử Miểu?”

€ó người kinh ngạc thốt lên. “Chị Tử? Chị Tử Miểu? Người đứng thứ tư trong số năm đệ tử xuất sắc nhất?”

“Trời ơi, là chị ấy đó hả?”

“Quả nhiên khuynh quốc khuynh thành y như lời đồn”

“Nghe nói ngày nào chị Tử Miêu cũng đến đây tập luyện, tìm nơi yên tĩnh. Hôm nay Y Thánh Đài đông dung

như vậy, tất nhiên chị ấy sẽ ngạc nhiên”

Rất nhiều đệ tử bước đến chào Tử Miểu.

Nhưng Tử Miểu lại mắt điếc tai ngơ, không quan tâm đến ai, đi một mình về phía sân khấu. “Sao ồn ào quá vậy, đi nhanh đi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện