Chương 3281

Trịnh Xuân Viễn đã biết đến sự hiện diện của Tam Tôn Trưởng, ông ta hít một hơi thật sâu, quay về phía Tam Tôn Trưởng chắp tay làm lễ: “Tam Tôn Trưởng, Xuân Viễn biết hậu quả này không phải bình thường. Chẳng qua là chỉ cần có thể giữ lại được mạng cho Tài Quang, Xuân Viễn đồng ý tiếp nhận bất kỳ hình thức trừng phạt và bất kỳ điều kiện gì!”

Lời vừa nói ra, Tam Tôn Trưởng cũng do dự.

“Tôn trưởng, khoảng thời gian này Thiên Cung không mấy yên ổn, giờ không thể để xảy ra chuyện trong nội bộ được! Điện chủ Xuân Viễn ở Nguyên Thánh Tâm Điện cũng có uy vọng, đệ tử trong điện đông đảo, nếu như vì chuyện này mà gây nhau với Nguyên Thánh Tâm Điện khiến nội bộ lục đục thì chỉ sợ sẽ gây bất lợi cho Thiên Cung. Vì thế đệ tử thiết nghĩ không nên vì nhỏ mà mất lớn!”

Thanh niên bên cạnh Tam Tôn Trưởng vội vàng tiến lên khuyên bảo.

“Bây giờ, ngay tại đây có biết bao đệ tử đang nhìn vào chúng ta như thế, nếu như tôn trưởng tôi đây thật sự thuận theo ý của điện chủ Xuân Viễn, vậy thì uy tín của ta biết để đi đâu? Uy tín của Thiên Cung biết để ở đâu?”

Tam Tôn Trưởng trầm giọng nói.

“Chuyện này rất đơn giản, đánh gấy tay chân Huỳnh Tài Quang, trục xuất cậu ta ra khỏi sư môn, như vậy là được! Cái mà điện chủ Xuân Viễn muốn chủ yếu chính là bảo vệ tính mạng của Huỳnh Tài Quang! Thế nên cho dù chúng ta có ra tay tàn nhãn với Huỳnh Tài Quang một chút, chỉ cần cậu ta không chết, tất cả đều dễ nói chuyện. Như vậy vừa có thể để cho điện chủ Xuân Viễn lập công chuộc tội, cũng có thể ngăn chặn miệng của các đệ tử, tất cả mọi chuyện như nước chảy thành sông! Có lẽ sẽ có một ít chê trách nhưng cũng đâu có ảnh hưởng gì” Thanh niên cười nói. Tam Tôn Trưởng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Chuyện đã đến nước này, chỉ có thể như vậy”

“Tôn trưởng anh minh!”

Thanh niên cười nói.

Tam Tôn Trưởng trực tiếp tiến lên.

“Điện chủ Xuân Viễn!”

“Có Xuân Viễn!”

“Quy củ của quyết đấu sinh tử không thể hủy bỏ, nhưng niệm tình những năm gần đây ông vất vả gian lao, làm việc chăm chỉ, vất vả lắm mới bồi dưỡng được một tên đồ đệ, lại không đành lòng nhìn nó chết trẻ. Lần này, coi như tha cho. Huỳnh Tài Quang một mạng!” Tam Tôn Trưởng nói.

“Cảm ơn tôn trưởng!”

Điện chủ Xuân Viễn vui mừng khôn xiết, vội vã quỳ xuống nói cảm ơn.

“Thế nhưng, tội chết có thể miễn, tội sống khó thứ tha! Tôi quyết định đánh gấy toàn bộ tay chân của Huỳnh Tài Quang, cũng trục xuất nó khỏi sư môn. Về phần ông, cũng nên lấy công chuộc tội. Thế nào, ông có đồng ý hay không?” Tam Tôn Trưởng trầm giọng nói.

“Đồng ý! Hoàn toàn đồng ý, cảm ơn Tam Tôn Trưởng!”

Điện chủ Xuân Viễn vội vã gật đầu.

Đánh gấy tay chân đã tính là gì? Lấy y thuật của bọn họ, có thể chữa khỏi trong vòng mấy tháng!

“Nếu đã như vậy, người đâu, lên dẫn bọn họ đi xuống đi” Tam Tôn Trưởng phất phất tay, mặt không chút thay đổi nói. “Vâng!”

Mấy tên đệ tử đi nhanh chóng bước lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện