Chương 3299

Anh nhìn Phương Vũ Yên nằm bên kia, môi mấp máy muốn nói gì, cuối cùng lại không phát ra âm thanh gì cả. Hai tay siết chặt thành nắm đấm, sâu trong đáy mắt là oán hận và sát ý ngập trời.

Ngay cả hi vọng cuối cùng đều đã bị cắt đứt!

Anh có thể không hận sao?

“Anh Lâm.” Thu Phương nhìn Phương Vũ Yên, không biết có chuyện gì xảy ra mà chỉ có thể đứng một bên lạnh run. “Nhóc Lâm, bà biết cháu rất tức giận, nhưng nghìn lần đừng xúc động! Nghe bà, tuy lần này bà già thất bại nhưng chúng †a vẫn còn hi vọng cứu được bé Yên! Cháu đừng từ bỏ, càng không được cam chịu!” Bà Ôn vội nói.

“Còn có thể cứu? Làm thế nào cứu?” Lâm Dương quay sang nhìn bà.

Bà Ôn không vội đáp ngay mà quay sang nói với Thu Phương: “Bé Phiến, bà không muốn con bị liên lụy vào chuyện này, con ra ngoài trước đi!”

“Dạ… vâng, bà Ôn… Thu Phương gật đầu, rời khỏi thảo lô. Lúc này bà Ôn mới nghiêm trang nói với Lâm Dương: ‘Rất đơn giản, một chữ thôi, “trộm”!”

Lâm: “Rã “Trộm?”

“Tuy cách này không được đúng đắn cho lắm nhưng việc gấp tòng quyền. Mạng người là quan trọng nhất, cũng không chú ý được phép tắc lễ nghĩa gì nhiều. Nếu Thiên Cung không cho thì chúng ta cũng chỉ có thể trộm…” Bà Ôn khàn giọng nói. “Dưới giường bà có một gói thuốc, do người quan trọng nhất trong cuộc đời bà lưu lại cho bà. Người đó từng nói bà ăn vào có thể mượn dược hiệu tăng tuổi thọ, Vĩnh viễn lưu giữ dáng vẻ thanh xuân. Nhưng vì chỉ có thứ này để tưởng niệm nên bà vẫn luôn không dùng. Cháu lấy nó ra đun thành một chén nhỏ đút cho Vũ Yên đi.

Thuốc này có thể giúp con bé lại sống thêm được ba tháng nữa, cũng đủ thời gian cho cháu chuẩn bị! Sẵn sàng vào Trường Sinh Thiên Cung ăn trộm thần dược”

Lâm Dương nghe xong cũng như bừng tỉnh.

Tuy nói Trường Sinh Thiên Cung không có ý định cứu anh nhưng tạm thời anh vẫn có thể ở lại đây, có mạng lưới giao thiệp của bà Ôn, anh muốn trộm thần dược cũng không phải việc gì khó.

“Tất cả thần dược của Trường Sinh Thiên Cung đều đặt trong Từ Bi Thất, chỉ có Cung Chủ mới có thể ra vào đó, người thường tuyệt đối không thể tới gần. Nhưng bà cũng coi như sống lâu ở Thiên Cung này, sao bà lại không biết cách vào đó được. Nhóc Lâm, nghe cho kỹ. Bà sẽ giúp cháu vào Từ Bi Thất, cháu trộm vị thuốc cháu cần, thứ nhất là thân dược cứu chữa cho Vũ Yên, thứ hai là cháu cũng lấy hết mấy thứ thần dược cần thiết để chữa loại độc trong người cháu đi.

Cháu không cần phải áy náy hay gì hết, toàn bộ đều là Thiên Cung nợ cháu, cháu cứ mạnh dạn lấy đi!” Bà Ôn kiên định nói.

Lâm Dương nghe bà nói xong thì lặng yên gật đầu: “Được rồi, bà Ôn, tôi sẽ làm theo lời bà dặn”

“Tốt, tốt! Giờ bà nói phương pháp cho cháu!

Cháu lập tức về cung của mình, đừng lại đến chỗ bà nữa! Nếu không người khác sẽ nghi ngờ, cháu hiểu chưa?” “Nhưng bà…”

“Yên tâm, cháu đã cầm máu cho bà rồi, tạm thời không chết được. Chỉ cần bà còn một hơi thở thì Vũ Yên đều an †oàn! Cháu mau về đi, nghĩ cách lấy thuốc, Vũ Yên có sống được nữa không đều nhờ cháu đấy”

“Vâng!” Lâm Dương gật đầu.

Chỉ một chữ, thể hiện sự quyết tâm của anh.

Sau khi kết thúc Y Thánh Đài, Đại Tôn Trưởng xuất quan, bà Ôn bị trừng phạt nặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện