Chương 3312

“Là cảnh báo của Thiên Cung! Tôn Trưởng, xảy ra chuyện rồi!” Một đệ tử hô lớn.

“Đi xem xem”

Ngũ Tôn Trưởng lập tức dẫn người đi về hướng Thiên Cung đại môn.

“Xảy ra chuyện gì?”

Bên trong đình viện, Lâm Dương cũng ngẩng đầu, nghe tiếng chuông này, nghỉ hoặc hỏi.

“Đây là cảnh báo! Tiếng chuông vừa vang lên, tất cả Tôn Trưởng điện chủ đều phải lập tức đến điện Anh Hoa! Hơn phân nửa là có người ngoài đến làm loạn rồi” Chân mày Thu Phương nhíu chặt nói.

“Thế thì chẳng liên quan gì tới tôi, tôi đi Tàng Thư Các! Thu Phương, có tình huống gì, cô lại kể với tôi sau nhé”

Lâm Dương lãnh đạm nói, trực tiếp ra khỏi đình viện, đi về hướng Tàng Thư Các.

“Phan…Thu Phương muốn gọi, lại không biết nên nói cái gì, thở dài một cái, do dự một chút liền chạy về hướng điện Anh Hoa. Là một đệ tử, cô ta cũng có nghĩa vụ phải đi đến hiện †rường.

Mà giờ khắc này, bên trong bên ngoài điện Anh Hoa biển người sớm đã đông nghìn nghịt.

Cảnh báo vừa vang lên, người của Trường Sinh Thiên Cung đã vây quanh một vòng chật như nêm cối.

Tam Tôn Trưởng sớm đã đến rồi.

Tứ Tôn Trưởng và Ngũ Tôn Trưởng cũng lần lượt tới, ngoài ra mười điện thì đã có sáu vị điện chủ đã đến, tinh nhuệ, nghỉ trượng càng tới một đoàn lớn.

Tam Tôn Trưởng đứng ở trước cửa điện, nhìn chằm chằm nhóm nam nữ mặc y phục trắng lam.

Mấy người nam nữ này xếp thành một hàng, trực tiếp đi thẳng về hướng điện Anh Hoa.

Trên mặt mỗi người đều mang theo đầy ngạo nghễ và ý cười, cho dù bốn phía hơn vạn cường giả Thiên Cung, bọn họ vẫn ung dung bước tới như cũ, bình tĩnh như thường. “Đứng lại!”

Tam Tôn Trưởng quát lên Âm thanh tựa như gió mát, cũng như sấm rền!

“Bái kiến Tam Tôn Trưởng!”

Những người nam nữ này đều dừng lại, dẫn đầu là một nữ tử tóc thắt bím đuôi ngựa mặc kiếm phục cùng với một tuyệt mỹ nam tử tóc dài tới eo, sắc mặt như ngọc đồng thời tiến lên, chắp tay thi lễ với Tam Tôn Trưởng.

Tuy rằng động tác và từ ngữ rất cung kính, nhưng lại khiến người khác nhìn không ra ý vị mấy tia cung kính đó.

“Tử Huyền Thiên các người đang yên đang lành đến Trường Sinh Thiên Cung của tôi làm gì?

Hơn nữa tôi nghe nói các người còn đả thương đệ tử phụ cận Du Sơn của tôi! Gan của các người thật không nhỏ nhỉ? Nghĩ là Thiên Cung chúng tôi không dám giết các người à?” Tam Tôn Trưởng mặt không biểu tình nói.

“Tam Tôn Trưởng muốn giết chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối không phản kháng, cũng không oán hận nửa câu, chỉ là tôi tới Thiên Cung này, lại bị người của Thiên Cung ông coi như là kẻ cắp đạo phỉ! Chúng tôi sao có thể chịu được? Lúc này mới ra tay” Nữ tử cầm đầu mỉm cười nói.

Tam Tôn Trưởng vừa nghe xong, lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện