Chương 3353

“Nhất định không được thua!”

Dần dần, các đệ tử không còn hối thúc Lâm Dương nhận thua nữa mà bắt đầu gân cổ lên cổ vũ cho anh. Trong lúc nhất thời, toàn bộ điện Anh Hoa trở nên vô cùng náo nhiệt, Vẻ mặt của Tam Tôn Trưởng và Trịnh Xuân Viễn càng xấu thậm tệ hơn, nhưng không phải ai ở đây cũng thấy được dáng vẻ đó.

Lâm Dương và Bạch Hạo Tâm điên cuồng, liều mạng với nhau, nhìn Lâm Dương như đã bị trúng vô số đòn, hết sức chật vật, nhưng thực tế Bạch Hạo.

Tâm cũng chẳng ung dung đi đâu.

Anh ta phát hiện ra rằng, mặc dù mình có thể đánh trúng Lâm Dương thật nhưng đó là do có vài lần Lâm Dương đột nhiên để lộ sơ hở cấp thấp một cách kì lạ. Hơn nữa, rõ ràng là những cú đấm của anh ta đều tích tụ hết sức lực nhưng lại không thể đánh ngã Lâm Dương! Ngược lại là lực đấm của Lâm Dương bỗng nhiên trở nên mạnh hơn bao giờ hết. Hai bên va vào nhau, không ai lợi hơn ai.

Cứ tiếp tục như thế.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

Lâm Dương liên tiếp lui về phía sau như không thể địch lại nổi. Bạch Hạo Tâm thì không lui về nhưng hai cánh tay đã sắp tê dài, cảm giác mười ngón tay của mình gần như sắp nổ tung.

Chuyện gì thế này? Tại sao con ma bệnh này lại có sức lực lớn đến vậy?

Trong lòng Bạch Hạo Tâm rúng động, khó tin, lại cẩn thận quan sát Lâm Dương một lần nữa.

“Hạo Tâm, con đang làm gì vậy? Tốc chiến tốc thắng đi chứ!” Chấn Hám Sơn cũng hơi lo lắng, sốt ruột thúc giục. “Con sẽ khiến hắn ta chết ngay đây!”

Bạch Hạo Tâm hét lên, lại lướt qua, vẫn dùng mưa đấm như cũ.

Lâm Dương cũng lập tức giơ tay lên đánh trả.

Anh vẫn thỉnh thoảng để lộ ra sơ hở, khiến nắm đấm của Bạch Hạo Tâm nện vào người mình. Nhưng cú đấm của Lâm Dương không hề yếu ớt như bề ngoài của anh, mỗi một lần bị đánh, hai tay của Bạch Hạo Tâm đều run rẩy không ngừng, khó lỏng ổn định nổi.

Khoảng tâm một phút sau.

“Âm!”

Hai bên tách ra lần nữa.

Lúc này trên cơ thể Lâm Dương lại có thêm vô số vết thương mới, toàn thân đã ngập chìm trong máu, hơi thở gấp gáp, khuôn mặt bầm dập. Còn Bạch Hạo Tâm thì không thấy bị thương gì, nhưng anh ta lại cảm thấy khí huyết trong cơ thể như đang cuộn trào, cực kì đau đớn, hai cánh tay cũng sắp gãy xương.

Bạch Hạo Tâm nâng hai tay lên, liếc nhìn nắm đấm của mình, chợt nghiêm mặt lại. Toàn bộ các ngón tay của anh ta đầu có vết thương, da cũng rách toạc ra hết, nhưng vì vết thương quá nhỏ nên không ai thấy cả.

Mọi người đều cho rằng anh ta đang chiếm thượng phong, nhưng trên thực tế… anh ta và Lâm Dương hoàn toàn là kẻ †ám lạng, người nửa cân.

€ó lẽ… ngay cả kẻ tám lạng, người nửa cân cũng không phải!

Thần kinh của Bạch Hạo Tâm chợt căng thẳng, sắc mặt trở nên lạnh lão.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện