Chương 3400

Sau cùng, Chân Hám Sơn thở hắt ra, chua xót cười: “Tôi nhận thual”

“Cứ thế mà nhận thua hả?”

“Không phá được thể chất Võ Thần của cậu thì tôi vĩnh viên không có khả năng thắng, chưa kể có vẻ cậu không chỉ có mỗi thể chất Võ Thần nữa”

Chấn Hám Sơn thấp giọng nói.

Lâm Dương lạnh nhạt đáp: “Mặc dù kiếm ông đã hư hại rồi nhưng tuyệt đối cũng đừng nghĩ quần.

Chấn Hám Sơn, tôi không muốn giết ông”

“Yên tâm, tuy người ta thường nói “Kiếm bị hủy thì chủ nhân của nó cũng chết”

, nhưng tôi không ngớ ngẩn đến vậy.

Thắng là thắng, thua là thua, hôm nay thua thì sau này cố gắng tu luyện, thăng lại là được”

“Ông lạc quan ghê nhỉ.

Cơ mà bây giò cách xử lý thế nào không phải đo các người quyết định nữa, và tôi không giết ông không có nghĩa rằng chỉ như vậy rôi xong”

Lâm Dương buông tay ra rôi chắp hai tay ra sau lưng, bình thản nói: “Tôi vẫn nói lại câu đó, tôi đến đây là để đời lại công bằng cho đồ đệ của tôi chứ không phải muốn chém giết! Nhưng nếu Tử Huyền Thiên các người làm quá lên thì Lâm Dương tôi không ngại lưới rách cá chết đâu.

©ó thể tôi không san bằng được Tử Huyền Thiên các người, nhưng làm Tử Huyền Thiên máu chảy thành sông, đổ nát vẫn đơn giản lắm.

Tôi nói được là làm được!”

Lời vừa đứt thì sắc mặt Chấn Hám Sơn cũng biến đổi theo. Những lời này rất gọn gàng, lưu loát nhưng cũng chứa đựng sự đe dọa trong đới “Lâm Dương, cậu đừng vội, vê chuyện này hãy cho tôi và tổng chấp sự Thông bàn bạc lại đã!”

Chấn Hám Sơn vội nói.

Lâm Dương hừ lạnh: “Sức kiên nhẫn của tôi có hạn, tôi chỉ cho ông nửa tiếng thôi! Nếu nửa tiếng sau vẫn chưa có câu trả lời thì tôi sẽ phế đám đệ tử Tử Huyền Thiên đã hãm hại đồ đệ tôi trước, sau đó sẽ đến điện chưởng môn, tìm chưởng môn của các người để lý luận!”

“Đừng đừng đừng! Lâm Dương, cậu yên tâm, không, cần sốt ruột đâu, giò chúng tôi sẽ bàn bạc ngay!”

Chấn Hám Sơn hô lên rồi xoay người chạy sang phía bên kia, Sau khi thấy được thực lực đáng sợ của Lâm Dương, Chấn Hám Sơn không dám khinh thường anh nữa, thái độ cũng nghiêm túc hơn trước đó rất nhiều”

Nhìn thấy Chấn Hám Sơn chạy tới, tổng chấp sự Thông lạnh lùng hỏi: “Ông Hám Sơn, ông nói gì với cậu ta thế?”

“Tổng chấp sự Thông, xin lỗi, đã để ông thất vọng rồi, tôi không phải là đối thủ của người đó..

Chấn Hám Sơn nói với vẻ đầy xấu hổ.

Tổng chấp sự Thông trầm giọng: “Không ngờ người này lại có thủ đoạn như vậy, chúng ta đã coi thường cậu ta r: “Tổng chấp sự Thông, việc đã đến nước này, tôi nghĩ không nên dùng vũ lực nữa, cứ nghe lời ông Túy nói, giải quyết việc này trong hòa bình đi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện