Chương 3421

“Có! Có! Trong nồi còn chút cháo, anh ngồi tạm một lát, tôi mang đến cho anh ngay” Thu Phương hét lên rồi chạy ra ngoài.

Nhưng cô ta mới chạy có mấy bước thì chợt sực nhớ ra điều gì, bỗng nhiên quay đầu lại nói: ‘Đúng rồi anh Lâm! Còn có chuyện quên nói với anh, hôm nay Nhị Tôn-Trưởng phái người đến, nói là có chuyện quan trọng tìm anh!”

“Nhị tôn trưởng?”

Lâm Dương nhíu mày: “Cô có biết là chuyện gì không?” “Tôi không biết, bọn họ không nói. Anh Lâm, hay là anh đi xem thử đi, Nhị Tôn Trưởng đã tìm anh nhiều lần lắm rồi nhưng anh đều không có ở đây, nếu như anh không đi sẽ làm cho ông ta tức giận…”

“Được, vậy giờ tôi đi xem sao.”

“Không ăn cháo hả?”

“Trở về rồi ăn”

Lâm Dương nói xong mặc quân áo vào rồi đi thẳng đến Thượng Thanh Cung.

“Uych Một bóng người bị ném mạnh xuống đất. Trong nháy. mắt toàn bộ sàn đá cẩm thạch nổ tung thành từng mảnh. Mặt đất nứt ra, sàn nhà vỡ thành những mảnh vụn, toàn bộ hiện trường trở nên hỗn độn, bụi đất mù mịt. Toàn bộ đệ tử Tượng Thanh Cung mở to hai mắt, hoảng sợ nhìn người đang nằm giữa mảnh đất vỡ vụn kia.

Đó không phải ai khác, chính là Nhiếp Naml Mà cách chỗ Nhiếp Nam mười mét có một bóng người to lớn mạnh mẽ đứng thẳng ở đó! Chính là Giang Mãi! Giang Mã đang giữ tư thế giơ năm đấm lên cao, thân hình cao như núi, không đi chuyển mà cứ đứng sừng sững như thế, vẫn luôn giữ nắm đấm. Mặc đù đó chỉ là một động tác đơn giản nhưng vẫn làm cho mọi người có mặt ở hiện trường đều chấn động và không biết nên dùng từ ngữ nào để miêu tả. Bởi vì Giang Mã chỉ dùng một cú đấm! Chỉ một cú đấm đã đánh bại Nhiếp Nam! Hình ảnh này ai mà đám tin?

Ánh nhìn của mọi người tập trung lên người Nhiếp Nam, thấy lồng ngực của Nhiếp Nam đã bong tróc đa thịt, máu tươi nhuộm đỏ quần áo, cả người khẽ run lên.

Anh ta dùng hết sức lực muốn đứng dậy nhưng anh ta đã kiệt sức, không thể đứng lên. Chỉ một chiêu mà đã đánh bại Nhiếp Nam? Tất cả mọi người không thể tin được! Ai cũng biết rằng Nhiếp Nam đã đi theo Nhị Tôn Trưởng hơn hai mươi năm! Là đồ đệ có thời gian học tập dài nhất ở bên cạnh Nhị Tôn Trưởng! Có thể thiên phú của anh ta không phải là cao nhất, nhưng thực lực anh ta tuyệt đối có thể xếp vào năm vị trí đầu trong đám đồ đệ này! Mọi người đều nghĩ rằng đù Nhiếp Nam không thể thẳng thì ít nhiêu gì cũng có thể kiên trì trong trăm chiêu!

Nhưng ai có thể ngờ tới, chỉ có một chiêu, cứ thế Nhiếp Nam bị hạ nốc ao! Đây đã không còn là trận đấu tay đôi nữa, mà là một cú hit! Trong một lúc, gương mặt của tất cả mọi người đều xám như tro, vô cùng hãi hùng.

Ánh mắt bọn họ nhìn Giang Mã đều tràn ngập sợ hãi… “Nhị Tôn Trưởng, hình như vị đồ đệ này của ông học không được. tốt lắm! Sao lại thua nhanh thế?” Giang Thục Hồng cười nhạt một tiếng, híp mắt nói. Vẻ mặt Nhị Tôn Trưởng không có gì thay đổi nhưng ánh mắt lại rất nghiêm nghị, ông ta nhìn chăm chăm Giang Mã một lúc, khàn khàn nói: “Siêu Thể đan không hổ là Siêu Thể đan! Có thể làm một người tay trói gà không chặt trở thành một cao thủ tuyệt đỉnh! Nếu là như vậy, tôi e rằng đồ đệ của tôi rất ít người có thể là đối thủ của các người” “Nhị Tôn Trưởng, việc sử đụng Siêu Thể đan cũng không tính là làm trái quy tắc chứ? Đan được cũng là lấy y thuật làm võ! Không phải sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện