Chương 3438

Như vậy, cũng không uổng công ta đã trả giá vì con”

Nhị Tôn Trưởng thở đài, trong mắt toát ra một tia thương cảm.

Lâm Dương có chút khó mà tin nổi nhìn Nhị Tôn Trưởng. Trường Sinh Thiên Cung đã đối xử với Nhị Tôn Trưởng như vậy, thế mà cho đến giờ phút này Nhị Tôn Trưởng vân muốn làm việc vì Thiên Cung.

Người này hơi trưng thành một cách quá mức rồi thì phải. “Nhị Tôn Trưởng, con hiểu ý của người, nếu không thì như vậy đi…

Người cứ để con đi thử xem! Nếu như không địch lại được, con sẽ từ bỏ, được không?” Lâm Dương thở hắt ra nói. “Con còn chấp nhất như vậy làm gì?” Nhị Tôn Trưởng nhìn chăm chú vào Lâm Dương, cuối cùng, ông ta vẫn không ngăn nổi người này đâm đầu vào chỗ chết, chỉ có thể gầm lên: “Thôi được, nếu như con đã cố ý như vậy, ta cũng không ngăn nữa, xem như cho con nếm mùi chịu thiệt là gì, nếu không sau này gặp chuyện tương tự, con cứ kích động như vậy sẽ không tốt”

Nhị Tôn Trưởng cũng biết rất rõ cái tính bướng bỉnh này của Lâm Dương, nhất định phải để anh nếm chút vị đắng thìanh mới chịu yên thân.

Nhị TôrfTtưởng lùi vêsau vài bừớc; lớn tiếng nói: “Giảng sư Thục Hồng, người này bướng bỉnh quá, không nghe khuyên bảo, bà cứ cho cậu ta nếm chút vị đắng, không nên lấy mạng cậu ta làm gi. Chờ đến khi cậu ta chịu nhận thua, tôi sẽ thực hiện ước định trên giấy sinh tử, trả cho bà một mạng! Mong giảng sư Thục Hồng chấp thuận!”

“Yên tâm, tôi sẽ cố gắng giữ lại cho cậu ta một mạng. Chẳng qua là cần phải trừng phạt, tay chân người này, hôm nay tôi lấy hết! Ra tay đi!”

Giang Thục Hồng vung tay lên, ra lệnh cho các đệ tử xung quanh.

Phúc chốc, hết thảy toàn bộ người của Giang Hương Thư Các đều xông lên.

Mọi người mang theo ánh mắt tràn ngâp phẫn nộ, nhìn chòng chọc Lâm Dương, đồng loạt ra tay.

Vèo.vèo vèo vèo…

Vô số kim châm cứu theo động tác của bọn họ bay tới, đi kèm còn có không ít phấn độc khủng bố và thủ pháp quỷ dị, toàn bộ đánh về phía Lâm Dương.

Chiêu thức mỗi người sử dụng đều là những đòn đánh chí mạng, ngập tràn lạnh lẽo, khủng bố vô cùng!

Người của Thượng Thanh Cung thấy thế, da đầu đều đã tê rần.

“Đây là giết người mà!” Có người sợ hãi kêu thành tiếng. “Dừng tay!” Nhị Tôn Trưởng cũng cật lực gào lên.

Tuy rằng Giang Thục Hồng đã đồng ý sẽ giữ lại cho Lâm Dương một cái tạng, thế nhưng những đệ tử này lại không,có ý định nương tay!

Lâm Dương sỉ nhục tông môn của bọn họ, còn làm cho Giang Hương THư Các mất hết thể diện, thế nên nỗi cắm hận của bọn họ dành cho Lâm Dương đã lên đến đỉnh điểm.

Bọn họ không hề có ý định giơ cao đánh khế!

Nhưng cũng không thể trách bọn họ được, nhiều người đồng loạt ra tay như vậy, cho dù Lâm Dương có chết thì ai biết anh chết trên tay người nào! Đã như vậy bọn họ còn lo lắng cái cái gì? Giang Thục Hồng há có thể vì vậy mà trách cứ đồ đệ của mình?

Kết quả là, bọn họ dốc hết toàn lực, ai cũng muốn đưa Lâm Dương vào chỗ chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện