Chương 3441

Quá khoa trương mà, đúng không?

Nếu phải tận mắt nhìn thấy, gần như không ai dám tin! Lâm Dương ngừng lại, hai tay thu về, nhìn đám đệ tử kêu rên ngã đầy đất, bình tĩnh nhìn Giang Thục Hồng phía bên kia nói: “Giảng sư Thục Hồng! Hình như những tên đồ đệ này của bà không biết đánh đấm cho lắm! Tôi thấy bà nên nhanh chóng dẫn bọn họ trở về, rèn luyện nghiêm khắc thêm chút đi”

“Cậu…” Giang Thục Hồng tức giận, nghiến răng nghiến lợi hung tàn trừng mắt nhìn Lâm Dương: “Cậu đừng nên đắc ýl Chuyện này còn chưa kết thúc đâu!”

“Lẽ nào bà muốn tôi phải phế hết bọn họ thì bà mới bằng lòng ngừng lại?” Lâm Dương nhàn nhạt hỏi.

“Thế thì phải xem cậu có cái bản lĩnh đó không đất” Giang Thục Hồng cả giận nói, sau đó bà ta lấy ra một cái bình nhỏ, dốc toàn bộ Siêu Thể đan trong đó ra ngoài, ném về phía những đệ tử kia.

“Hả?”

Toàn bộ người của Thượng Thanh Cung đều bị hành động này của bà ta làm cho kinh ngạc.

Lâm Dương cũng không nhịn được khẽ nhíu mày.

“Toàn bộ ăn hết cả đi, sau đó giết cậu ta!”

Giang Thục Hồng buồn bực quát lên.

Đệ tử Giang Hương Thư Các œó chứtehoáng váng, thế nhưng nghe bà ta nói như thế, bọn họ nào dám do dự? “Vâng, thưa giảng sư!”

Mọi người đồng loạt nói, sau đó lập tức cúi người cầm Siêu Thể đan ném vào trong miệng mình. Chỉ một thoáng đó, toàn bộ người của Thượng Thanh Cung đều run rẩy…

Nhị Tôn Trưởng và đám đệ tử Thượng Thanh Cung chấn động nhìn cảnh tượng trước mặt, ai nấy đều có cảm giác da đầu tê dại, mặt mũi trắng bệch.

Mười mấy người sử dụng Siêu Thể đan cùng một Túc, đây là chuyện kinh khủng đến mức nào cơ chứ!

Chỉ sợ cho đù người đối đầu với bọn họ có là Nhị Tôn Trưởng hoặc Giang Thục Hồng cũng không thể giải quyết được tình huống như vậy…

“Dừng tay! Dừng hết tay lại cho tôi!”

Nhị Tôn Trưởng gào lên, tình huống như thế đã vượt ra ngoài phạm vi mà ông ta có thể khống chế.

Thế nhưng lúc này ngôn từ của ông ta cũng chẳng thể ngăn được đám người Giang Hương Thư Các đang điên cuồng! “Giảng sư Thục Hồng! Bà còn không kêu đám đệ tử của bà dừng tay, tôi sẽ cầu viện Thiên Cung đấy” Nhị Tôn Trưởng khàn giọng quát.

“Gì đấy? Ông định lôi Thiên Cung ra để ép buộc chúng tôi đầy à? Cho dù là vậy đi chăng nữa, chúng tôi cũng không sợ đâu! Người này ngông cuông một cách quá đáng, đám sỉ nhục Giang Hương Thư Các của chúng tôi, dù cho có phải bỏ mình chúng tôi cũng sẽ không bỏ qua người này đâu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện