Chương 3443

Thân thể của những học sinh Giang Hương Thư Các bị chấn động làm cho bay ra ngoài, tầng tầng lớp lớp ngã xuống trước mặt Nhị Tôn Trưởng.

Nhìn kĩ lại mới thấy, ngực của bọn họ đã bị đánh lún xuống một mảng, ai cũng trong tình trạng da tróc thịt bong, miệng đầy máu tươi, liên tiếp ói ra mấy búng máu, sau đó lập tức hôn mê tại chỗ.

“Cái gì thế?”

Mọi người ngạc nhiên.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Giang Thục Hồng cũng kinh ngạc, vội vàng nhìn về phía đệ †ử của mình.

Mà trong đứng giữa đám đệ tử này, cái người tên Lâm Dương kia khỗng khác nào một chiến thần. Hai tay anh để trầf;;†ay không tung quyền, mỗi một quyền đánh ra tựa như có sức lực của nghìn cân giáng xuống, đãnh vào tiên người những tên đệ tử kia tựa như muốn xuyên thủng bọn họ. Nếu như bọn họ đưa tay chân lên đỡ thì sẽ bị đập gấy ngay tại chỗ, nếu như lấy thân thể ra để chặn thì không chết cũng sẽ bị thương.

Mà những học sinh này chỉ biết dùng kim châm cứu và phấn độc, hoàn toàn không làm gì được Lâm Dương! Những cái kim châm cứu kia có làm thế nào.

cũng không xuyên qua được da của Lâm Dương, như thể máu thịt của anh là do sắt thép đúc mà thành.

“Ø?” Giang Thục Hồng há hốc mồm, hoàn toàn chết lặng. Một đám người của Thượng Thanh Cung cũng trợn mắt ngoác mồm mà nhìn.

“Không được! Không được!”

Lúc này, một tên đệ tử lui nhanh về, hốt hoảng hô to: “Giảng sư! Chúng em không đả thương được người này! Da thịt của anh ta… Quá cứng rắn! Rất cứng!”

“Cậu nói cái gì?”

Giang Thục Hồng có chút bối rối, đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy Lâm Dương không khác nào hổ gặp bầy dê, tùy ý tung hoành trong đám học sinh của bà ta, điên cuồng đánh giết. Dù cho những học sinh này đã dùng Siêu Thể đan, ai nấy đều mạnh mẽ vô cùng, thân thủ nhanh nhẹn nhưng lại hoàn toàn không làm gì được Lâm Dương.

“Không! Sẽ không đầu!”

Giang Thục Hồng sớrồi, bà ta lập tức quát lên: “Nhanh! Sứ dụng châm pháp Cửu Tinh Thiên Tường! Nhanh lên!” “Vâng, giảng sư!”

Đám đệ tử vừa bị đánh thất điên bát đảo lập tức phản ứng lại, tất cả mọi người đồng loạt tản ra, mỗi người lấy ra mười cây kim châm cứu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lâm Dương.

“Hả?” Lâm Dương khẽ nghiêng đầu, nhìn mọi người.

Vừa nhìn đã thấy những đệ tử này lại giơ tay tiếp tục hất phấn độc về phía mình. Những phấn độc đó có thể hòa tan mặt đất, vô cùng khủng khiếp. Phấn độc như màn sương mù bao phủ xung quanh Lâm Dương, làm anh không nhìn rõ bất cứ thứ gì.

Lâm Dương nhìn chung quanh, chuẩn bị ra tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện