"Mở chân ra!"

Gã đàn ông cười nhạt, mạnh mẽ tách hai chân cô, không chút lưu tình đâm thẳng vào trong.

Mật dịch men theo người anh em của hắn không ngừng chảy ra ngoài, hi vọng sẽ bôi trơn được ít nhiều, giảm bớt đau đớn. Nhưng vẫn vô tác dụng, sức lực của người đàn ông này quá lớn, mỗi một lần đều đem cô làm đến chết đi sống lại.

Cố Thừa Trạch nắm chặt eo cô, thẳng thừng cắm toàn bộ thân gậy vào trong hàng lang chật hẹp. Nhắm mắt tận hưởng sự khít khao mà Mộng Khiết mang tới, miệng nhỏ ăn tới hăng say, từng giây từng phút mút chặt lấy cây gậy bên dưới.

Hai tay hắn nâng nhẹ bờ mông mềm mại, chỉnh cho tư thế thích hợp rồi chậm rãi cúi xuống, si mê cắn nuốt lấy viên đậu nhỏ ngọt ngào trước ngực cô.

Hai tay đỡ lấy cặp thỏ trắng xinh, xoa bóp nhào nặn đến không còn hình dạng, thoả thích liếm mút khiến hai bên đỉnh hoa đều ướt nhẹp. Dưới ánh đèn mờ lấp lánh ánh nước, rõ ràng là nước bọt của hắn, bên dưới hai nơi bí ẩn còn dính chặt vào nhau. Cảnh tượng dâm mĩ tột cùng! Hắn gầm lên vài tiếng thoả mãn, thúc hông ngày càng mạnh mẽ. Trên cây gậy gân guốc hiện rõ từng đường dây căng cứng, càng chứng tỏ rằng hắn ở bên trong cô sung sướng đến mức nào.

Nơi to lớn bị Mộng Khiết siết chặt cực kỳ mạnh mẽ. Sống lưng ngày một tê buốt, Cố Thừa Trạch rít nhẹ một hơi, chuẩn bị vào thế chạy nước rút.

Mẹ nó, hắn sắp bắn!

Vật tròn trịa kia nóng tựa như lửa, không ngừng đâm thúc vào huyệt động mềm mại. Đôi lúc còn ma sát mạnh bên ngoài cửa huyệt, dịch yêu nhầy nhụa tuôn ra mỗi lúc một nhiều, thịt mềm ma sát biến thành màu đỏ ửng, giống như vật nhỏ bị chà đạp không chút thương tiếc.

Cô gái nhỏ nào chịu được sự tra tấn như vậy, nước mắt trên mặt lặng lẽ rơi xuống. Nhưng cô không dám làm trái lời gã đàn ông, chỉ có thể ngoan ngoãn mở rộng hai chân, quắp chặt trên hông hắn.

Sợ rằng bản thân không theo kịp tốc độ kinh người, Mộng Khiết cố gắng thả lỏng thân dưới. Cắn chặt môi kìm nén âm thanh dâm dục, bên tai truyền đến âm thanh luận động, hoà cùng tiếng gầm gừ thoả mãn thuộc về người bên trên.

Gương mặt Mộng Khiết đỏ ửng, từ đầu đến cuối vẫn không dám nhìn mặt hắn.

Vì cô sợ... Rất sợ người đàn ông này!

"Chú nhỏ... a.. chậm chút..."

Lần đầu tiên, cô chịu mở miệng cầu xin hắn trong chuyện chăn gối.

Chỉ có điều, lúc nghe thấy cô gái bên dưới mở miệng cầu xin. Cố Thừa Trạch lại giả điếc không nghe, duy trì động tác ba nông một sâu, chọc thẳng vào vách huyệt động non mềm, khi kéo ra còn đi cùng từng thớ thịt nhỏ.

Cơ thể hai người dính chặt vào nhau, nhưng chỉ duy nhất trái tim lại hoàn toàn xa cách...

Từng lỗ chân lông nhạy cảm giãn ra, Mộng Khiết đã đạt đến cực hạn.

Cuối cùng cũng không nhịn được nữa, huyệt thịt điên cuồng co rút, phun ra một lượng lớn mật dịch. Nháy mắt đã tưới ướt đẫm bộ lông đen bao quanh cây gậy thô to, mùi hương dâm mĩ, tanh ngọt bỗng chốc lan ra khắp căn phòng xa hoa.

Bên trong vách thịt đột nhiên siết chặt hơn bình thường, Cố Thừa Trạch nhíu mày, vội vàng thở hắt ra. Chạy nước rút mấy chục lần, rốt cuộc cũng chịu thua giơ tay đầu hàng.

Lúc chuẩn bị bắn lại rút nhanh ra ngoài. Bắn từng dòng dịch trắng đậm đặc lên bụng cô, cao trào như muốn rút sạch cả linh hồn.

Sự thật rất rõ ràng... Hắn không muốn cô mang thai con của mình!

Đơn giản rằng, hắn hận người con gái này.

Hận... Hận đến tận xương tủy!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện