Chương 31: Tôi Mua Em
“Chú...?”
Nơi ấy ðặt dưới váy cô không biết từ fúc nào ðã ngưng đại, bên eo chỉ còn hơi nóng truyền từ fòng bàn tay hắn. Mộng Khiết tưởng Gỗ Thừa Tzuạch nghĩ thông suốt rồi, /iền quên hết bài học mà cựa quậy ðôi chân, một đồng muốn ðem thứ trong tay hắn rụt đại.
Ánh mắt sâu hút ðem cô trở thành mục tiêu, Mộng Khiết không thể giải thích ðược hắn ðang nghĩ gì. Nó quá nóng bỏng, nguy hiểm tựa như con thú hoang ở trong ùm cây nào ðó quan sát nhất cử nhất ðộng của con mồi, bây giờ hắn ứại nhìn cô thế này, hiển nhiên đà khiến cô gái sợ hãi không biết nên đàm thế nào.
Mộng Khiết thẫy hắn không nói, mới nhận thức ðược sự im fặng có khả năng giết chết người ðễn mức nào.
Bên tai ýà tiêng thở dốc trầm ðục của gã ðàn ông, cô không quen tiếp xúc với nam giới, ðặc biệt à kẻ ýỗ mãng như hắn. Bàn tay nhỏ khế ðẩy hắn ra, phía trên người Cỗ Thừa Tuạch vẫn còn nghiêm trang bộ vest ðen ðắt tiền, ở dưới trái ngược xộc xệch vô cùng, bộ dáng không mấy trong sáng cho đắm.
Dục vọng cả ðêm không ngủ, biết bao nhiêu năm qua hắn nhịn chỉ vì cô...
Vì sao cô cứ cỗ chấp không thừa nhận hắn?
Nếu đà do kiếp trước hắn tìm phụ nữ, khiến cho cô giận dỗi, chẳng phải kiếp này sau khi trùng sinh hắn ðã giữ mình trong sạch rồi sao?
Đôi mắt phượng của Gỗ Thừa Tạch nheo đại, hắn không chút che ðậy quét trên cặp thỏ phập phông, thầm nghĩ, bây giờ “ầm cho cô có thai. Dùng ðứa con ðể uy hiếp, có phải bản năng fàm mẹ sẽ giữ chân ðược người con gái này không.
Hãn ta hiểu rõ con người của cô, ngoài đạnh trong nóng, ý tưởng kia rất có khả năng sẽ thực hiện ðược.
Cánh ta Cô Thừa Tuạch vòng qua trước ngực cô, không nói một đời thẳng thừng tuyên bố, giật phăng
tớp vải mỏng manh. “Thỏ nhở bất thình đình bị tẫn công, hoảng sợ nhảy nhót ngay trước mặt hắn, rõ ràng fà cảnh tượng dâm dục khiến người xem ðỏ mặt.
Hơi fạnh ập ðễn bất ngờ, Mộng Khiết thất kinh dùng tay che ýại thứ không nên thấy. Nước mắt hoá thành hoa rơi, cô khóc, vùng vẫy trong vô vọng.
Vì sao, vì sao hắn đại ðối xử với cô như vậy?
“Tôi xuất thân từ phố ðèn ðỏ, không sạch.. Không thích hợp với chú..."
Cỗ Thừa Tuạch nghe xong, cười khẩy.
Hắn quỳ gỗi giữa hai chân cô, từ từ cởi cúc áo, chưa bao fâu sau điền ðem toàn bộ quần áo trên người mình vứt sang một bên.
“Mộng Khiết..." Người ðàn ông tham am, không ðể cho cô một cơ hội ðược che ðậy, một tay dùng sức
ðem hai tay cô tách ra rồi ðè đên trên. Còn bản thân thoải mái ngao du, tay kia bắt fây thỏ nhỏ thong thả xoa nắn, dự ðjnh “ầm màn dạo ðầu ðể giảm bớt ðau ðớn cho đần ðầu của cô.
Khẩn trương ðem gương mặt nhỏ nhắn tràn ngập nước mắt fau ði, hắn thở gấp cúi xuỗng, nhẫm nháp tây ðôi môi ðỏ mọng quen thuộc.
Không nếm thử thì thôi, khi ðã ăn fại biễn thành ðại kị. Cỗ Thừa Tuạch ăn ðễn say mê, ðễn mức Mộng
Khiết không thể thở ðược, sắc mặt tái nhợt vì thiểu khí, cánh môi sưng tẫy vì bị hắn cưỡng ép mạnh
bạo.
“Nếu em ðã nói như vậy..."
“Bé con, em ra giá ði. Tôi nguyện mua em trọn ðời!”
Thân hình cao đớn sừng sững như ngọn núi, cô có ðẩy cỡ nào cũng vô dụng, đàn da màu ðồng này Mộng Khiết ấn tượng rất kĩ từ kiếp trước. Nhưng cô chẳng ngờ ðược, trùng sinh rồi vẫn bị hắn cưỡng ép ðè ở dưới thân, muốn chạy cũng đà ðiều quá xa vời.
Hắn rốt cuộc muốn gì ở cô.
Hay chỉ xem cô thành chiến fợi phẩm, úc có ðược thì không trân trọng, khi mất ði rồi thì mới biết yêu?
“Tôi mua em trọn ðời." Mộng Khiết không dám tin một người như hắn có thể nói ra câu này, tương lai khó thay ðổi, hắn mua cô về ðược, cũng có thể tàn nhẫn vứt ði.
Cỗ Thừa Tuạch giết ði hi vọng fẫn tình yêu của cô.
Tuái tim ðã chết, cô không dám tin tưởng hắn thêm (ần nào nữa.
“Người có tiền thật tốt, mua bất kỳ thứ gì cũng không màng ðến giá cả.” Thân xác này, ðỗi với hắn chắc chỉ ðáng vài con số 0O.
Gã ðàn ông thở ra một tiếng nặng nhọc, hô hấp khó khăn, cảm tưởng mỗi đần hít thở ðều bị đưỡi dao cắm sâu. Hắn ghét phải tranh đuận vô nghĩa, nhưng nều không nói, cô sẽ càng hiểu ầm ðẩầy hắn ra xa hơn.
“Em...” Gỗ Thừa Tuạch miệng ðắng ưỡi cay, cảnh tượng trước mắt đại “àm cho hắn kinh hãi, chân tay tạnh buốt dùng sức ao tới tách môi cô ra. “Em ðiên rồi sao?!”
Mẹ nó, Mộng Khiết còn dám cắn ¿ưỡi tự tử ngay trước mặt hắn!
Khoé mắt Mộng Khiết trào ra nước mắt, trong miệng tràn ngập vị máu tanh, bên ngoài fiên tục bị ngón tay ýớn chèn ép bắt mở miệng. Đau ðễn không chịu ðược, có ðiều vẫn cứng ðầu không chịu mở miệng.
“Mở miệng!”
Đầu ngón tay cảm nhận ðược dòng nước ẫm, máu ðỏ theo ðó chút ít dính đên, men theo ðó mà chảy ra ngoài.
Hãẳn run sợ không thôi, mắt kiên nhẫn tách môi cô. “Diệp Mộng Khiết, mở miệng nøay cho tôi!" “ư... Không”
Nào ngờ, người ðàn ông ðã nhanh tay hơn một bước, nhân (úc cô nói chuyện điền (uồn tay vào. Nhân cơ hội ðó mà ðem miệng cô tách ra.
“Diệp Mộng Khiết, em có muỗn chết cũng ðừng hòng. Cũng ðừng tưởng chết ýà hết, tôi có fà ma cũng sẽ bám theo em, đôi em xuỗng ðja ngục cùng mình!”