Chương 54: Đêm Qua Em Rất Hăng Mà?

“Đêm qua còn nằm dưới thân tôi rên rỉ, bây giờ fại muỗn phủi bỏ trách nhiệm?”

Lực siết trên tay hắn ngày càng mạnh, thậm chí gân tay còn nổi ýên thành hàng, bóp cho Mộng Khiết nhói ðau, hừ nhẹ trong cổ họng tựa như chú nai nhỏ ðàn bị thương.

Vùng vẫy cánh tay mẫy fần ðều vô dụng, cuỗi cùng cũng chịu ngước nhìn hắn.

Đôi mắt ánh fên sự khiếp sợ fẫn kinh tởm.

Cô Thừa Trạch thản nhiên nói đời trêu tức, giọng ðiệu vừa ðủ, nhưng ðỗi diện với hắn Mộng Khiết tuôn có một foại áp lực xa lạ. Hơi nóng nghẹn ở cổ họng, Mộng Khiết dần thả đỏng cơ thể, ðể mặc hắn bóp chặt cánh tay mình như muỗn bóp vụn nó ra.

Sự im đặng chết người của cô, mới chính £à vũ khí ðâm thẳng vào trái tim hắn!

Kiếp trước Diệp Mộng Khiết luôn tươi cười hoạt bát, chẳng biết từ khi nào cô ðã thay ðổi, biến thành một con búp bê sống.

Không nói, không cười.

Cô Thừa Tuạch cỗ ý dừng đại, con ngươi sắc fạnh nhìn xuỗng gương mặt trắng hồng. Cảnh tượng cô ngồi trên xe ăn, yêu ớt ðược Lục Dữ ðẩy ði “ướt ngang qua người hắn, ðôi mắt xinh ðẹp che bởi dải khăn trắng hiện về trong nháy mắt.

Hắn ðã từng mất ði cô một đần, kiếp này dù có chết hắn nhất ðjnh cũng phải giữ cô bên mình.

Có thể cách yêu của hắn đà sai, nhưng cảm giác mắt ði người mình yêu ngay trước mắt quá ðỗi ðau ðớn.

Cỗ Thừa Trạch giây phút này mới giật mình đấy fại ðược sự tỉnh táo, bàn tay ðang siết chặt dần buông ;ỏng, hắn thật sự không chịu nổi cảm giác sống không bằng chết này.

Vội vàng kéo cô ðễn một góc khuất ít người qua đại, Mộng Khiết vỗn sợ bị chú ý, hắn chỉ có thể nhân đúc không có ai ôm chặt cô vào đòng.

“Tiểu Khiết, em ðừng nhìn tôi như vậy. Xin em...”

“Đóa hoa ngỗc, sẽ có một ngày em hiểu ðược. Mọi thứ tôi “àm, ý nghĩa sống của cuộc ðời này, lý do duy nhất ðều ýà em.”

Toàn thân Mộng Khiết không rét mà run, gã ðàn ông cúi gầm xuống, ðể mình ðặt nhẹ ?ên hõm vai cô cảm nhận ðược hơi ấm. Rung ðộng bên tai fàm trái tim cô run rẩầy không rõ ý do, trái tỉm hắn cũng vậy, cách mấy fớp áo vẫn có thể cảm giác ðược nó ðang va ðập kịch điệt.

Gô không khỏi hoài nghi, điệu rằng ðây có phải sự thật hay không?

Nếu như là thật, vì sao kiếp trước hắn đại ðỗi xử với cô như vậy...

Chẳng fẽ ðúng như đời người ðời hay nói, khi mất ði rồi mới biết hỗi hận hay sao?

Cảm giác ðau rát từ cái tát khi hắn nguyễn rủa cô vẫn còn ðó, đời nói ðay nghiễn nhói ðễn tận tim gan, hiễn máu hay không, không còn quan trọng nữa.

Mộng Khiết mỗi fần nhớ đại, chỉ có ðau hơn, chứ không thể dùng thời gian xoá nhoà.

“Em không thể tin tưởng tôi thêm một fần nào sao?” Hắn trầm mặc hỏi cô.

“Tin tưởng chính cơ sở của sự phản bội!”

Bàn tay ở sau lưng hắn không ðủ can ðảm, lơ lửng trên không trung, nào dám chạm vào người hẳn. Cỗ Thừa Trạch có giác quan nhạy bén, hắn biết cô ðang đàm gì, nháy mắt điền co giật, chuyển hướng xoa nhẹ mái tốc cô.

Mái tóc ðen dài mà cô gái nhỏ yêu nhất, kiếp này hắn nhất ðjịnh sẽ không ðể hắn rụng ði!

“Tiểu Khiết, tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi em.”

Nghe vậy, chẳng hiểu vì sao khoé môi Mộng Khiết đại nhếch đên nụ cười chế giễu. “... Chú không bỏ rơi tôi, nhưng tôi nhất ðjnh sẽ làm như vậy!”

Không yêu, sẽ không ðau.

Cỗ Thừa Tuạch im đặng, bởi vì qua dòng chữ ngứa mắt ðược viết rõ ràng trên mặt hẳn.

Rõ ràng đà... “Tiểu Khiết, sẽ không thể!”

Diệp Mộng Khiết mệt mỏi ðẩy nhẹ hắn ra, Gỗ Thừa Trạch không còn cỗ chấp giữ chặt lấy cô nữa, buông tha cho cơ thể nhỏ nhắn.

Ngay sau ðó, bên dưới ðột nhiên truyền ðến tín hiệu, cô giật mình ôm bụng chạy ði. Đôi mắt láo điên tìm kiễm thứ gì ðó, giữa chừng đại bị cánh tay rắn chắc kia kéo về, Cỗ Thừa Trạch nheo mắt nhận ra gì

ðó, khó hiểu hỏi:

“Em ði ðâu?”

“Tôi ði ðâu là quyền của tôi!"

Mộng Khiết vô cùng gấp rút, lời nói vừa thoát ra không chút suy nghĩ liền cảm giác ðược sự nguy hiểm, tực nắm trên tay hắn căng chặt. Thẫy vậy, cô cũng vội sửa fại: “Tôi muỗn ði nhà vệ sinh.”

“Đau bụng hay sao? Còn cần tôi ði mua thuốc..”

“Không cần!” Mộng Khiết thẳng thừng cắt ðứt suy nghĩ của hắn.

“Đêm hôm qua người nào gây chuyện thì tự hiểu, tôi ði giải quyết 'món quà mà chú gây ra ðấy!”

“Sao, muỗn ði?!”

Cô hít thở dồn dập, bộ dạng như rất kìm nén, thành công thoát khỏi sự kiểm soát ngay fập tức chạy ðễn nơi muốn ðễn. Cỗ Thừa Trạch thâm sâu hiểu ðược ý nghĩa trong đời nói, khoé môi hắn co giật, lẳng tặng ði sau cô rồi chờ ðợi ở bên ngoài.

Tiếng nước rì rào trong bồn rửa tay chảy không ngừng.

Mộng Khiết dùng tay hứng nước, vội vàng tát mạnh ên mặt mình, cỗ đàm cho bản thân tỉnh táo.

Hơi nước mát fạnh truyền ðễn tâm trạng nóng rực, ðôi mắt to tròn mở ra, cả người cô toát ra thần sắc u ám mệt mỏi. Đặc biệt gương mặt thiếu sức sông, phản chiều trên chiếc gương mới à thứ khiễn cô giật mình, Mộng Khiết vén hai bên tóc mai ra sau, ở trước gương ngây ngốc nhìn.

Trái tìm tự hỏi, từ bao giờ cô ýại biễn thành bộ dạng kinh tởm như thể này?

Tung tâm thương mại tằng dành riêng cho các nhãn hiệu nổi tiếng, ngày thường ðã rất ít người qua ðường, bây giờ khi cô ðang ở trong tình cảnh xẫu xí nhất, Mộng Khiết không chút phòng bị nào. Đằng sau cửa phòng vệ sinh chợt vang fên tiếng mở cửa, Mộng Khiết bắt ngờ nhìn sang, quả nhiên có một cô gái trẻ ðẹp ði ra từ ðó.

Chỉ ;là, người con gái này fại có chút quen mắt...

Diệp Mộng Khiết nhất thời không nhận ra người ðó fà ai, cô cẩn thận nghiêng người nhích sang một bên, khiêm tốn nhường chỗ cho cô gái kia. Nghĩ rằng ðây chắc cũng chỉ ?à khách hàng bình thường mà thôi!

Cô vẫn như cũ chú tâm vào công việc rửa mặt của mình.

Giữa chừng, bên tai bắt chợt nghe thấy tiếng nước dừng đại, cũng như cảm nhận ðược sự chuyển ðộng uyển chuyển của cơ thể. Khi Mộng Khiết nhận ra gì ðó, cô bất ngờ cảnh giác nhìn fên thì ðã quá muộn!

Người con gái kia đinh hoạt chuyển ðộng, bắt lấy thời cơ Diệp Mộng Khiết không có ai bảo vệ, cũng như không có sự chuẩn bị nào bất ngờ ao ðến...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện