Xét thấy Giản Thành không để cho Trần Húc Chi tu luyện Thái Huyền Kinh, cho nên nghe Cung Thiên Trọng oán giận xong, Trần Húc Chi cũng không thể ra sức.



Y buông tha cho vấn đề này, hỏi Cung Thiên Trọng.



"Ngươi sao lại dính lấy Giản Dục?"



Giản Dục nói hắn là vì bảo hộ hai vị sư đệ khỏi bị so đấu của các sư huynh lan đến, lời này Trần Húc Chi nghe tới quả thực là chê cười.



Phàm là đổi thành người khác, Trần Húc Chi liền sẽ hoài nghi là Giản Dục đang âm thầm tiếp cận đệ tử nội môn, nhưng nếu người bị tiếp cận này là Cung Thiên Trọng............. Trần Húc Chi liền phải đánh cái dấu chấm hỏi.



"Giản Dục này..........." Cung Thiên Trọng trầm ngâm nói: "Rất là bền bỉ."



Trần Húc Chi nhướng mày: "Sao lại nói vậy?"



Cung Thiên Trọng nói: "Hắn đang tra chuyện Giản Thành ngã xuống, tin tức truyền tới Lâm sư huynh kia."



Từ sau khi Giản Thành đem thân phận mình công khai, Linh Nguyệt chưởng tôn ra tay đem tư liệu của Giản Thành rút ra, đặt ở Huyễn Thiên Bộ.



—— Dù sao Giản Thành đổi tên thành Thành Hạo, xuất thân từ trung bộ đại lục, toàn tông môn cũng chỉ có Huyễn Thiên Bộ có thương hội ở trung bộ, tiện giả tạo thân phận.



Mặc kệ là chỗ quản lý ngoại môn hay là tư liệu ở Giới Luật Đường tất cả đều là giả, bất luận người nào có ý đồ tra xét Giản Thành, đều sẽ kích phát phù văn Huyễn Thiên Bộ lưu lại, lát sau làm cho đệ tử giám sát của Huyễn Thiên Bộ phát hiện manh mối.



Bởi vì Cung Thiên Trọng bên ngoài là nghĩa tử của Trần Húc Chi, đại chất tử tiện nghi của Giản Thành, Lâm Dữu liền đem tin tức này giao cho Cung Thiên Trọng.



Cung Thiên Trọng lời lẽ chính đáng mà tỏ vẻ: "Ta được Lâm sư huynh cho phép, ta là nhận nhiệm vụ tra xét rốt cuộc Giản Dục rắp tâm làm gì!"



Trần Húc Chi kinh ngạc nói: "Hắn đang tìm Giản Thành? Vì sao?"



Cung Thiên Trọng không xác định nói: "Đệ đệ ngưỡng mộ ca ca cùng với tình cảm quan ái?"



Biểu tình Trần Húc Chi hơi vặn vẹo.



Nguyên tác rác rưởi! Hủy tam quan của ta!



Lục Kiến Vũ đột nhiên mở miệng: "Giản Dục ở phương diện điều tra tình báo rất có thiên phú, sức quan sát của hắn rất mạnh." Nhóc nhỏ giọng nói: "Hắn hiện tại là luyện khí tầng hai, nếu có thể thuận lợi tiến vào giai đoạn trung tầng luyện khí, Hóa Thần có thể rộng mở đại môn cho hắn."



Trong lòng Trần Húc Chi vừa động, ngay cả Lục Kiến Vũ cũng tán thành thiên phú của Giản Dục sao? Vậy y sao phải đem hạt giống tốt đẩy đến ngoại môn?



Y chậm rãi nói: "Giản Dục tựa hồ muốn tiến vào Giới Luật Đường làm công?"



Lục Kiến Vũ nháy mắt minh bạch ý tứ Trần Húc Chi, nhóc tức giận mà trừng mắt Trần Húc Chi, cả giận nói: "Sư huynh quá gian xảo."



Trần Húc Chi sờ sờ đầu dưa nhỏ của Lục Kiến Vũ, cười nhạo nói: "Nói như kiểu ngươi muốn thu hắn."



Trần Húc Chi lại không phải người mù, vừa rồi ánh mắt Lục Kiến Vũ nhìn Giản Dục cũng không hữu hảo.



Lục Kiến Vũ nghe xong lập tức thu hồi bộ dáng tức giận, nhóc giống như tiểu đại nhân thở dài: "Dù sao cũng là đệ đệ ngươi."



Trần Húc Chi sửng sốt, y hồ nghi mà nhìn chằm chằm Lục Kiến Vũ: ".........Đệ đệ ta? Sư huynh muội nội môn đều đã biết?"



Nếu tính tới quan hệ với Giản Thành bên kia, Giản Dục đích xác tính là đệ đệ tiện nghi của Trần Húc Chi.



Lần này đến lượt Lục Kiến Vũ cười nhạo: "Miệng Hoa sư huynh từ trước đến nay đều lọt gió."



Trên thức tế Hoa Điệt thất hồn lạc phách vài ngày được không? Nhóm sư huynh sư muội nội môn cũng không phải mắt mù chỉ cần đụng tới hắn, đều có thể nhìn ra có vấn đề.



Trần Húc Chi sờ sờ cằm, y như suy tư gì: ".......Như vậy sao? Vậy chờ hắn trở lại đã, ta liền nhóm sư huynh muội nội môn chính thức giới thiệu một chút."



Lục Kiến Vũ giật mình: "Sư huynh, người xác định?"



Trần Húc Chi ngô một tiếng, y cường điệu: "Bất quá hắn là Thành Hạo, không phải Giản Thành, Giản Dục nếu có năng lực, tông môn cũng có một vị trí nhỏ cho hắn, nếu mờ nhạt trong biển người, vậy cũng là con đường của riêng hắn."



Y liếc mắt nhìn Cung Thiên Trọng một cái: "Không cần để lọt tiếng gió."



Cung Thiên Trọng: "Ta hiểu nặng nhẹ."



Nhưng vào lúc này, trên đài thi đấu đã có kết quả, sư huynh họ Canh xử lý Trương Tĩnh, trở thành đệ nhất ở lần ngoại môn đại bỉ này.



Trần Húc Chi phải đi qua trao giải cùng phân phối danh ngạch nội môn.



Y nói với Cung Thiên Trọng: "Ta có lời truyền cho Giản Thành, ngươi chờ một lát đi."



Cung Thiên Trọng ngoan ngoãn gật đầu, chờ sau khi Trần Húc Chi đi, Cung Thiên Trọng mới thở ra một hơi.



Lục Kiến Vũ nhìn Cung Thiên Trọng, thình lình nói: "Tiểu Diệp, ngươi sợ Trần sư huynh?"



Cung Thiên Trọng lập tức nói: "Ta sao có thể sợ Trần sư huynh?!"



—— Làm người liên lạc giữa Giản Thành cùng Trần Húc Chi, dù cho Trần Húc Chi lại không nhìn hắn vừa mắt, cũng tuyệt đối không thương tổn hắn!



Lục Kiến Vũ chớp chớp mắt, nhóc há mồm muốn phản bác, nhưng nghĩ nghĩ vẫn là khép miệng lại.



Chậc, để cho Thành sư đệ nghĩ như vậy.



Nhóc là sư huynh, phải nhường sư đệ ~



Mười người đứng đầu ngoại môn đại bỉ lần này đáng giá thưởng thức.



Đệ tử đệ nhất họ Canh tên là Canh Minh, hắn có đôi mị nhãn, cười ôn hòa dễ gần, khuôn mặt tròn, tóc cột lại sau đầu cột thành bím, mặc một kiện áo xanh lục, thấy thế nào cũng dễ thân.



Lâm Dữu tỏ vẻ đệ tử này có tiền đồ, sau khi dò hỏi ý nguyện Canh Minh, liền đem người thu vào Huyễn Nguyệt phong.



Đệ tử thứ hai chính là đại như tử của Trương gia chủ Trương Tĩnh, tiểu tử này liền hướng về phía chủ phong mà tới, dõng dạc hùng hồn mà tỏ vẻ muốn tiến vào nội môn của chủ phong, Trần Húc Chi tất nhiên sẽ không phản đối, cũng thu vào môn.



Đứng thứ ba là một nữ tử, nữ tử họ Vương, khí chất tươi đẹp, quanh thân hỏa khí quanh quẩn, tư chất cùng thực lực đều là thượng thừa, thú vị chính là nàng cũng muốn tiến vào chủ phong.



Ba hạng đầu ngoại môn đại bỉ có tư cách tự chọn nội môn, Vương sư muội nếu muốn tiến vào chủ phong, vì bình quân ba người được vào chủ phong, trong số bảy đệ tử ngoại môn, chỉ có một người có thể tiến vào danh ngạch chủ phong, sau người khác, hai người tiến vào Huyễn Nguyệt phong, bốn người tiến vào Tinh Hải phong.



Kết quả bảy đệ tử ngoại môn này cư nhiên vì một cái danh ngạch vào chủ phong mà lại đánh một trận.



Trên mặt Trần Húc Chi không hiện, trong lòng rất là kinh ngạc.



A, chủ phong từ khi nào mà bỏng tay như vậy?



Lâm Dữu nói một câu nói thật.



"Y? Ngươi không biết sao?" hắn nhìn Trần Húc Chi: "Bọn họ đều tính toán bái đến môn hạ ngươi a!"



Trần Húc Chi không thể tưởng tượng: "Bái ta làm sư?!"



Y thình lình phản ứng lại, đúng vậy, y đã không còn là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không phải Kim Đan kỳ, mà là Nguyên Anh kỳ a!



Tu sĩ Nguyên Anh kỳ tất nhiên có tư cách thu đích truyền a!!



Nhưng mà........



"Ta không rảnh a!" Trần Húc Chi đồng dạng nói một câu nói thật: "Công tác Giới Luật Đường thực bận rộn, lại phải lập tức khai chiến với ma môn bên kia, làm sao có thời giờ để thu đồ đệ?!"



Lâm Dữu lắc đầu: "Đây cũng không phải lý do, dù cho khai chiến, tông môn mỗi mười năm vẫn sẽ khai sơn thu đồ đệ như cũ, sư huynh ngươi trốn không thoát."



Trần Húc Chi như cũ nói: "Không được, ta thật sự không rảnh." dừng một chút, y nói: "Chờ Thành sư đệ trở lại, ta còn tính toán cùng hắn đi một hồi lữ hành đâu!"



Lâm Dữu: "........."



Ngữ khí của hắn có chút gian nan: "Ngài muốn cùng Thành sư huynh xuất môn du lịch?"



Trần Húc Chi gật đầu, trước không nói những tin tức mà Ngô Thanh Nhi lưu lại, chỉ nói y cùng Giản Thành......



Y lộ ra tươi cười: "Có vấn đề gì sao? Quấy rầy người yêu đương sẽ bị báo ứng nga ~"



Lâm Dữu nhanh chóng nhớ lại kế hoạch minh ước Sóc Nguyệt cùng Thái Thanh Kiếm Các bên kia làm ra: "Sau khi ở Thái Tố Cốc ký vào minh ước, tông môn sẽ khởi xướng hành động càn quét, đem cứ điểm ma tu ở trong phạm vi thế lực tông môn toàn bộ thanh trừ, sau đó.........."



"Sau đó đẩy mạnh chiến tuyến sang hướng tây nam cùng trung nam." Trần Húc Chi thản nhiên nói: "Làm đệ tử đích truyền Đại Nhật Tiên Tông, ta cảm thấy mình phải vì mọi người làm gương tốt, Thành sư đệ lại am hiểu trị liệu, hai chúng ta phối hợp làm việc, đây không phải rất tuyệt sao?"



Lâm Dữu cẩn thận nghĩ nghĩ, cư nhiên không còn lời gì để nói = =



Nếu Trần Húc Chi không có tính toán thu đồ đệ, như vậy Lâm Dữu liền phải sửa đổi một chút kế hoạch của mình.



Hắn vốn dĩ không tính toán tranh đoạt đồ đệ với Trần Húc Chi, trong Huyễn Nguyệt phong có tư cách thu đồ đệ chỉ có Sóc Nguyệt, xét thấy Sóc Nguyệt không ở đây, Lâm Dữu liền tính toán kín đáo thu mấy đệ tử tâm tính mềm như bông, tương lại trợ thủ cho Lục Kiến Vũ.



Bất quá hiện tại sao.......



Hắn tựa hồ có thể tranh thủ nhiều một chút.



Một hồi thu đồ đệ quả thực chính là version cấp thấp của cung tâm kế, trong lòng Trần Húc Chi lắc đầu, không làm bất luận đánh giá gì.



Dù sao tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông khi tiến giai đều phải bị Lưu Li Hỏa đốt một trận, những đệ tử ngoại môn đó sau khi có được danh ngạch cũng không thể lập tức tiến vào nội môn, bọn họ phải bế quan đánh sâu vào Trúc Cơ kỳ, có thể đi vào Trúc Cơ mới chân chính là đệ tử nội môn, đệ tử thất bại Trúc Cơ vẫn sẽ lưu lại ngoại môn như cũ.



Tiên lộ gập ghềnh, không đơn giản như vậy.



Sau khi đem phần thưởng cùng Trúc Cơ đan phát xuống, Trần Húc Chi đi tìm Cung Thiên Trọng.



Thông qua Cung Thiên Trọng, Trần Húc Chi liên hệ với Giản Thành hồi lâu không gặp.



Nghe được Trần Húc Chi liên lạc, Giản Thành cao hứng đến hỏng rồi.



"Sư huynh!" trong thanh âm của hắn lộ ra nhảy nhót cùng vui mừng: "Gần đây không bận sao?"



Trần Húc Chi nháy mắt nghe câu nói như vậy, đột nhiên có chút áy náy, Cung Thiên Trọng tặng rất nhiều nhật lý du lịch của Giản Thành, chính là y lại ít khi hồi âm cho Giản Thành.



Trần Húc Chi nhẹ giọng nói: "Vẫn bận như cũ."



Giản Thành nghe xong ngữ khí có chút mất mát, hắn nga một tiếng: "Đây là có chuyện quan trọng gì sao?"



Trần Húc Chi hơi há miệng, lời nói đến bên miệng, lại một chữ cũng không nói nên lời.



"Ân, là có một ít chuyện, về phụ thân ngươi." Trần Húc Chi phản ứng cực nhanh, y châm chước câu chữ nói: "Phụ thân ngươi đem đệ đệ ngươi đưa vào tông môn."



Giản Thành hít ngược một ngụm khí lạnh: "Cái gì? Giản Dục vương bát đản kia cư nhiên lại bái nhập tông môn!?"



Hắn không thể tin tưởng nói: "Không đúng a! Hiện tại không khai sơn môn hắn vào bằng cách nào?!"



Đáng chết, đời trước tiểu vương bát đản kia đưa lại cho hắn không ít phiền toái?!



Trần Húc Chi: "Lúc trước vì hủy bỏ truy nã của ngươi, ta giả tạo một ít tư liệu, nói ngươi kỳ thật là giả trốn chạy, vì tông môn cống hiến không thể cho ai biết, dựa theo lệ thường, nếu đệ tử gia tộc giảm quân số, ban ơn cho người nhà, gia tộc lại có thể đưa một đệ tử tiến vào tông môn."



"Sau khi đường khẩu đem tin tức truyền lại Ung thành, phụ thân ngươi liền mang theo đệ đệ ngươi tới tông môn, ta còn gặp ông ta một lần."



Trần Húc Chi nói có chút gian nan, xét đến cùng là y tâm tư không thuần, có ngại ngùng khi lừa gạt.



"Đệ đệ ngươi là một người không tồi, ta thực xem trọng hắn."



Trần Húc Chi nhanh chóng xẹt qua Giản gia chủ bắt đầu khen Giản Dục, trên thực tế trải qua hai vòng khảo tra của y cùng Cung Thiên Trọng, Giản Dục đứa nhỏ này đích xác xem như là nhân tài, khen Giản Dục so với khen Giản gia chủ tốt hơn nhiều.



Giản Thành hơi há miệng, không biết nên nói như thế nào.



Hắn phải nói cho Trần Húc Chi, cha hắn là cặn bã, đệ đệ hắn là hỗn đản sao?



Sư huynh biết được ý nghĩ của hắn, có thể cho rằng hắn quá bạc tình hay không? —— Đó dù sao cũng là cha hắn đệ hắn = =



Vì thế Giản Thành nghẹn nửa ngày, chỉ có thể căm giận nói một câu: "Sư huynh ngươi bất công!"



Trần Húc Chi: "???



Y đầy đầu mờ mịt: "Ta bất công?"



Nếu không phải vì Giản Thành, y đến nói tay chân bó buộc như vậy sao?



Giản Thành lên án nói: "Ngươi quan tâm Giản Dục cũng không quan tâm ta?! Ngươi biết ta gần đây làm gì không?"



Trí nhớ của Trần Húc Chi luôn thực tốt, hắn nhớ lại nhật kỳ Cung Thiên Trọng đưa tới: "Ngươi bị sư tổ cùng Phiếm Vân tiền bối hành hung một trận?"



Giản Thành không hài lòng: "Đó đã là chuyện năm ngày trước!!"



Trần Húc Chi vốn là trong lòng áy này, bị Giản Thành nói như vậy, y lập tức nói: "Xin lỗi, là ta không tốt."



'Tiểu công túa' Giản Thành lúc này mới nói: "Được rồi, ta tha thứ cho sư huynh đó ~"



Trần Húc Chi: .........Hình như có chỗ nào không đúng?



===================



Tác giả có lời muốn nói:



Giản Thành: Làm thế nào để sư huynh cảm thấy ta không ngỗ nghịch cha ta, không phải là kẻ bạc tình?



Trần Húc Chi: Làm thế nào để Giản Thành cảm thấy ta hố cha hắn vì tốt cho hắn, mà là không phải kẻ bạc tình?



Yêu đương ông nói gà bà nói vịt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện