____________

Hai người tỉnh dậy khi có tiếng chuông đồng hồ báo thức, Khước Nhiên Triết không ủ rũ trên giường như thường lệ.

Hán chỉ đứng dậy sau khi hôn nhẹ lên môi Triệu Hiệp Thư và nói: "Chào buổi sáng bé cưng."

Ôn Tần Khê còn đang buồn ngủ, hai mắt nhắm hờ đáp: “Ừm,” nhưng nhìn thấy Khước Nhiên Triết đi xa, y từ trên giường bật dậy, đầu óc giật mình tỉnh dậy hỏi: “Anh đi đâu vậy?”

Khước Nhiên Triết bị câu hỏi này chọc cười, quay người lại đối mặt với y nói: "Đó là một câu hỏi tu từ sao? Em quên anh phải về nhà bố mẹ anh chuẩn bị à?" thong thả bước lại giường, "Chỉ vài giờ nữa thôi là anh và em có thể bên nhau đến hết cuộc đời."

Đoạn cuối được kể khi y bò lên giường, ánh mắt say đắm xuyên thấu nhìn người yêu như đang tận mắt nếm thử bữa ăn ngon lành này.

Ôn Tần Khê cảm thấy toàn thân hưng phấn nóng lên, trong đầu lóe lên ý nghĩ không bao giờ có loại đam mê này nữa.

Giống như một kẻ lăng nhăng, Ôn Tần Khê cởi khuy áo ngủ, để lộ làn da mịn màng mời Nguyên soái dùng bữa sáng sớm.

Khước Nhiên Triết sửng sốt, chưa bao giờ thấy Ôn Tần Khê nhiệt tình như vậy, không khỏi kết luận rằng người đàn ông này có lẽ đang làm loạn nhưng kết luận đó đã bị ném ra ngoài cửa sổ khi bộ đồ ngủ sa tanh của Triệu Hiệp Thư trượt khỏi cánh tay y như một thác nước nhẹ nhàng trong suốt trận đấu mùa khô.

Có lần hắn muốn từ chối vì thực sự phải đi nhưng làm sao hắn có thể cưỡng lại được con cừu nhỏ sẵn sàng nằm trên bàn thờ để hiến tế.

"Thư Thư, em nghiêm túc đấy à?" hắn hỏi, tiến lại gần hơn, tim đập mạnh trong lồng ngực như sắp bị say nắng.

Toàn bộ cơ thể hắn, đặc biệt là vùng dưới, đã bốc cháy với một sự thôi thúc mạnh mẽ muốn ấn người đàn ông này xuống và thao y thật mạnh.

Ôn Tần Khê không có phản ứng, dẫn Khước Nhiên Triết nằm xuống bên dưới, cúi người nhiệt tình hôn lên môi Nguyên soái.

Khước Nhiên Triết không khỏi rên rỉ khi thấy háng của Triệu Hiệp Thư đặt trên mình, sức nóng tỏa ra từ khu vực đó ngày càng tăng theo cấp số nhân.

Ôn Tần Khê rất thành thạo liếm môi Nguyên soái, sau đó háo hức khám phá trong miệng người đàn ông này, như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Sau khi tìm thấy nó, y không ngừng tinh nghịch liếm lưỡi và vòm miệng của Khước Nhiên Triết, khiến cả hai người đàn ông đều cảm thấy thích thú.

Ôn Tần Khê hưng phấn đến mức bắt đầu nghiến răng với Nguyên soái, thở hổn hển, âm thanh khoái cảm d.âm đ.ãng thoát ra khỏi cổ họng.

Bị đối xử như vậy, Khước Nhiên Triết không khỏi thở hổn hển rên rỉ trong khi di chuyển thắt lưng theo nhịp điệu của Triệu Hiệp Thư.

Hắn đang mất trí với hai cánh tay nắm lấy cả hai mông của hoàng tử để hướng dẫn y nghiền mạnh hơn.



"Ôi, chết tiệt bé cưng......ohhhh," hắn nói với giọng gần như không thể nghe được khi pheromone của hắn bắt đầu tràn ngập căn phòng làm suy yếu Ôn Tần Khê đang đè lên người hắn.

"Triết ca giữ lại pheromone của anh cho em....ahh, em muốn...ưm cảm thấy sướng quá," Ôn Tần Khê thì thầm trong hơi thở nặng nhọc.

Tuy còn chưa nói hết câu, nhưng Khước Nhiên Triết đã hiểu ý của y, kiềm chế pheromone trong người, vươn tay tới bệ đỡ lấy điều khiển từ xa để bật quạt hút.

Vài giây sau, động tác của Ôn Tần Khê lại tăng tốc, mông cả hai đều lấm tấm những vết ướt dễ thấy.

Khước Nhiên Triết đã cởi trần, Ôn Tần Khê chỉ cần cởi bỏ phần dưới của người đàn ông, sau đó là của y trước khi trở lại vị trí ban đầu, lần này y trần trụi, làn da nóng bỏng của họ cọ vào nhau.

Nguyên soái liếc nhìn thân hình quyến rũ cao ngất ngưởng của người yêu và hỏi: "Bé cưng, em định làm gì anh?"

Ôn Tần Khê lộ ra một nụ cười tán tỉnh, nói: "Em đương nhiên muốn anh thao."

Nói xong, Ôn Tần Khê thật sự nhét thanh nóng của Khước Nhiên Triết vào cái lỗ cỡ kim ghim đang rỉ ra rất nhiều dầu mỡ.

Y từ từ nuốt chửng toàn bộ chiều dài của người đàn ông cho đến khi nó chạm vào lối vào tử cung của y.

Khước Nhiên Triết có thể cảm thấy cái lỗ siết chặt quanh cậu be của mình, hút hắn vào khiến hắn rên rỉ vì sung sướng.

“Chết tiệt bé cưng,” hắn nói, kìm nén ham muốn tiến sâu hơn vào omega của mình và khiến người yêu hét lên sung sướng.

Ôn Tần Khê không cần phải nói hai lần, y bắt đầu di chuyển lên xuống, cậu bé của y hưng phấn tiết ra chút tiền.

Toàn thân y cảm thấy một cơn tê dại lan đến các tế bào não khiến y hét lên sung sướng, "Há, ah, ah..... Daddy Triết....ohhh.....chết tiệt!"

Khước Nhiên Triết, người ngồi ở hàng ghế đầu trước khung cảnh đẹp đẽ quyến rũ như vậy, không khỏi nuốt nước bọt, đặt tay lên hai bên eo Triệu Hiệp Thư dẫn đường cho y.

Tiếng kêu của Triệu Hiệp Thư khiến hắn phát điên nhưng ngay cả khi đó hắn vẫn kiềm chế để omega của hắn làm theo ý mình.

Ôn Tần Khê cảm giác được trong lỗ huyệt của mình ngứa ngáy, và dư.ơng v.ật càng tăng lên, vũ khí lợi hại của Nguyên soái liên tục đánh vào bộ phận nhạy cảm của y.

Những ngón chân của y cong lên khi sự căng thẳng tình dụ.c đạt đến mức ổn định, sau đó là những cơn co thắt nhịp nhàng khi một hơi ấm dễ chịu mãnh liệt lan tỏa khắp cơ thể y.

Y muốn hét lên sung sướng nhưng đôi môi của Khước Nhiên Triết đã ngăn y lại và hôn y đến mức nghẹt thở, cơ thể y vẫn co giật trong khoái cảm.

Một dòng chất lỏng màu trắng đục phun ra trên bụng Khước Nhiên Triết khi omega của hắn đạt đến đỉnh điểm.



Sau khi mọi chuyện kết thúc, Ôn Tần Khê ngã vào trong ngực Khước Nhiên Triết.

Rõ ràng là y đã tiêu rồi nhưng cái lỗ nghịch ngợm của Ôn Tần Khê vẫn chưa đủ, một cơn ngứa ngáy khó chịu lại dâng lên.

“Em muốn nhiều hơn,” hắn nói khi bắt đầu cử động trở lại với đôi tay của Khước Nhiên Triết vuốt ve ngực mình.

“Ăn cho đến khi em no nhé bé cưng….ah, hự,” Khước Nhiên Triết trả lời với giọng nói không mạch lạc ở phần sau một phần của câu rơi vào trạng thái xuất thần.

Chỉ sau khi Triệu Hiệp Thư đến đó thêm hai lần nữa, hắn mới lật người yêu và chiếm lấy y từ phía sau.

Ôn Tần Khê ngửa mông lên không trung, lực đẩy ngày càng sâu và nhanh hơn, tiếp theo là những tiếng bốp bốp lớn khi da thịt họ tiếp xúc.

Rõ ràng y rất thích thú khi cái lỗ của mình được lấp đầy nhưng với tốc độ này y sẽ bị thao bất tỉnh nên y đã cầu xin Nguyên soái.

"A!...không mạnh quá...chúng ta...ah...phải, phải đi," Ôn Tần Khê nói nhưng Khước Nhiên Triết phớt lờ y đâm sâu hơn khi hắn cúi xuống cắn Triệu Hiệp Thư đã trở lại.

"Em là người phàn nàn khi em khiêu khích anh à ... ưm chết tiệt. Em ngon quá," Khước Nhiên Triết trả lời với những giọt mồ hôi trên trán.

"A....ah em sai rồi...anh ơi xin hãy tha cho em," Ôn Tần Khê nói với giọng khàn khàn.

“Ừ,” Khước Nhiên Triết đáp lại và tiếp tục cày xới người yêu như một kẻ điên.

May mắn thay cho Ôn Tần Khê, Nguyên soái rất hiểu chuyện, đạt đến đỉnh điểm sớm hơn bình thường.

Ôn Tần Khê có thể cảm nhận được người đàn ông phía sau co giật, ôm chặt lấy hai mông y, rên rỉ như dã thú khi đạt đến đỉnh điểm.

Một dòng chất lỏng ấm áp tràn vào Ôn Tần Khê, khiến y cảm thấy hài lòng, ngã lưng xuống giường thở hổn hển.

Khước Nhiên Triết nằm ngay bên cạnh Triệu Hiệp Thư, kéo y vào lòng nói: "Thỏa mãn không?" trong khi đan các ngón tay của họ lại với nhau.

Ôn Tần Khê vẫn còn thở hổn hển, chỉ có thể gật đầu đáp lại.

"Nhưng anh không phải vậy. Anh muốn nhiều hơn nữa... Anh chắc chắn sẽ có được em tối nay.”

 

Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện