Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài
Chương 223: Game 2 - Không Muốn Làm Tình Địch Của Anh
____________
Ôn Tần Khê không để ý tới quản lý đang tức giận, hỏi: "Lăng nhi con muốnnói cho baba biết chuyện gì xảy ra không?" nhìn xuống Khước Tạ Lăng,người trông vẫn ngây thơ như xưa.
Khước Tạ Lăng không hề nétránh, giải thích chính xác việc mình làm khiến người quản lý suýt lậtbàn, kiềm chế không trách mắng cặp cha con này.
"Vì vậy, thưangài, sẽ cộng chi phí sửa chữa vào hóa đơn của ngài," người quản lý đưamảnh giấy cho anh ta với nụ cười tự mãn nói.
Ôn Tần Khê không thèm nhìn, tiếp tục hỏi: "Sao con lại làm vậy?" giọng nói của y vô cùng dịu dàng.
Y có thừa tiền để thanh toán hóa đơn nhưng lại chọn không thanh toán vì tình huống này có nhân quả.
Y rất quan tâm đến lý do, nên mới hỏi Khước Tạ Lăng.
"Bởi vì họ không tôn trọng baba và gọi tên baba nói rằng baba không đượcphép nuôi con vì baba đang mặc váy nên con đã trả đũa. Chỉ vì baba tôikhác biệt không có nghĩa là bà ta nên mồm mép như vậy, " Khước Tạ Lăngchỉ vào nhân viên tiếp tân nói.
Mặt cô lễ tân đỏ bừng tức giận nhưng cô đành nhịn lại vì những người này vẫn là khách hàng nên vội vàng phủ nhận.
"Không, thằng bé đang nói dối. Tôi không nói những điều như vậy," cô nói, hơi lùi lại một chút.
"Thưa ngài, nhân viên của chúng tôi được đào tạo bài bản và tôn trọng. Chúngtôi chưa bao giờ nhận được lời phàn nàn về việc vu khống khách hàng kểtừ khi khách sạn này mở cửa kinh doanh. Con trai ngài chắc hẳn đã tưởngtượng ra điều gì đó", người quản lý hỗ trợ nhân viên lễ tân nói trongkhi chính ông thực sự đã nói những lời lẽ tục tĩu như vậy.
Đêm hôm trước Phượng Tử nhận phòng.
Nhưng không có bằng chứng nào cho thấy cuộc trò chuyện như vậy đã xảy ra trước đó nên ông rất tự tin vào câu trả lời của mình.
“Được rồi, tôi hiểu rồi,” Ôn Tần Khê nói, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Airen.
Trong vòng chưa đầy ba phút, màn hình tivi đen kịt đột nhiên sáng lên như thể bị điều khiển bởi một con yêu tinh và đoạn phim sáng nay bắt đầu phát.
Mọi lời nói vu khống của nhân viên lễ tân đều bị phơi bày trước camera khiến việc bác bỏ trở nên khó khăn.
Bị bắt quả tang, khuôn mặt cô tái nhợt, sự tự tin tan thành tro bụi được thay thế bằng nỗi sợ hãi.
Họ có thể có những niềm tin thông thường nhưng phần còn lại của thế giới thì không.
Kiểu buôn chuyện này sẽ ổn nếu bạn không bị giám sát nhưng khi được ghi lại, về cơ bản đó sẽ là sự suy sụp của bạn.
Người quản lý nhìn thấy vậy sắc mặt trầm xuống nhưng cố dọa Phượng Tử bằngcách buộc tội y phạm tội trên mạng và vội vàng nhấc điện thoại gọi cảnhsát nhưng hành động của ông dừng lại khi Phượng Tử đột nhiên bật cười.
"Ồ, chúng ta vẫn chưa đến phần hay. Chúng ta xem phần đó nhé," Phượng Tửnói, chiếu đoạn phim ghi lại cảnh người quản lý nói xấu y vào đêm hômtrước.
Tay quản lý run lên vì tức giận, đánh rơi điện thoại, nói: “Thì sao? Nói hành không phải là tội mà lại vi phạm pháp luật.
"Thật ra tôi không phiền. Cứ gọi cảnh sát đi. Chỉ cần nói với họ rằng ôngmuốn họ bắt Phượng Tử," Ôn Tần Khê nói khi đứng dậy với Khước Tạ Lăngtrong tay, "Tôi sẽ đăng bài này lên mạng với tư cách là vậy thì hãy sắpxếp nhà cửa của ông đi."
Nói xong Ôn Tần Khê ra khỏi phòng, Airen đăng video lên mạng cho cả thế giới biết.
Vì Phượng Tử đã quyết định vô lý như vậy nên người quản lý đã gọi cảnh sát và nghĩ: 'Nếu tôi đi xuống thì tất cả chúng ta đều đi xuống cùng nhau.'
Sau đó, ông bí mật bấm số và vui mừng tát vào mặt vị khách hàng kỳ lạ này.
"Xin chào sĩ quan, tôi muốn báo cáo một tội phạm", người quản lý nói ngay khi cuộc gọi được kết nối.
"Ừ, tiếp tục đi," viên sĩ quan có vẻ như đang có một ngày tồi tệ trả lời một cách uể oải.
Người quản lý nhiệt tình giải thích: “Đó là tội phạm mạng và hành vi phá hoại tài sản cá nhân do khách hàng của chúng tôi, Phượng Tử, thực hiện. Xinhãy đến-,” nhưng ông bị cắt ngang khi viên chức hỏi, “Ai?” giọng nói của anh ta tràn đầy sinh lực hơn trước.
Nghĩ rằng viên cảnh sát rấtphấn khích khi bắt được tội phạm, ông nói: "Phượng Tử, họ Phượng tênTử", đánh vần tên của viên cảnh sát tốt nhưng mọi việc không diễn ra như mong đợi khi viên cảnh sát bắt đầu cười.
"Hahahahaha...Trung sĩhahahahaha......đến đây. Đến...đến," viên sĩ quan gọi cấp trên của mìnhnói, "lão già này nói rằng ông ta muốn chúng ta bắt giữ ai đó," đưa điện thoại cho cảnh sát. trung sĩ.
"Ahem...đây là trung sĩ Khải…Xin hỏi bắt ai ạ?”
"Ừm, Phượng Tự," người quản lý bối rối nói. “Viên cảnh sát có hút cỏ không?” ông nghĩ nhưng viên trung sĩ cũng bắt đầu cười.
"Hahahahaha....ông muốn chúng tôi bắt Phượng Tử....hahahahahaha. Này, đến nghenày......hahahahaha," trung sĩ nói với toàn bộ khu vực của mình.
"Nó giống như, woo, giống như hahaha..... cử một cảnh sát trung tâm thươngmại đi tiêu diệt băng đảng ma túy.... hahahahaha," viên cảnh sát nói khi cả khu vực bật cười.
Người quản lý kém may mắn không những bị mất việc mà còn bị đem ra làm trò cười.
Ông chỉ phát hiện ra sau khi cắt lời rằng Phượng Tử là trùm thế giới ngầmmà ngay cả quân đội cũng phải cử tướng chỉ để bắt y, điều mà họ chưa bao giờ thành công.
Như người ta thường nói 'đừng đánh giá một cuốnsách qua bìa của nó' hoặc tốt hơn nữa là 'đừng nói xấu sau lưng ai đó vì có thể bạn không bao giờ biết.'
***
Được bảo vệ như thế này, Khước Tạ Lăng cảm thấy một lớp băng tan chảy trong lòng.
Khi họ gặp nhau lần đầu, cậu có thể nói Phượng Tử là một người tốt và không có ý đồ xấu nên quyết định đi theo anh ấy. Anh không mong đợi nhiều,chỉ bám lấy Phượng Tử với hy vọng cậu sẽ không bị bỏ lại phía sau nhưngkhi họ dành thời gian bên nhau, cậu vô cùng mong muốn người đàn ông nàychấp nhận cậu và trở thành cha của cậu.
Trước đó tại buổi tiếptân, cậu không thể chịu đựng được việc nghe mọi người xúc phạm Phượng Tử nên quyết định dạy cho họ một bài học.
Nhưng cậu không nghĩ tới Phượng Tử sẽ có phản ứng như thế nào chủ yếu là bởi vì cậu không nghĩ tới mình sẽ bị bắt được.
Khi bị bắt, cậu vô cùng sợ hãi nhưng phải lấy hết can đảm và tỏ ra dũng cảm.
Điều cậu không ngờ tới là Phượng Tử lại đứng về phía cậu, thậm chí còn vạch trần người quản lý và lễ tân hôi miệng.
Điều này khiến cậu cảm thấy an tâm, Phượng Tử thực sự quan tâm đến cậu.
Cậu vui mừng đến mức không khỏi ôm chặt lấy cổ Phượng Tử.
"Ừm... Lăng Nhi con đang bóp cổ baba à." Ôn Tần Khê nói, cánh tay gầy gò siết chặt lấy cổ y.
Y không biết cậu bé này đang nghĩ gì nhưng y nóng lòng muốn cho cậu thấy một điều ngạc nhiên.
Bởi vì tên của Khước Tạ Lăng sẽ gây rắc rối nên y đã yêu cầu Airen đổi nó thành Phượng Tạ Lăng trong quá trình nhận con nuôi.
Mặc dù không rõ nguồn gốc của Khước Tạ Lăng nhưng y lo sợ sẽ gặp rắc rốitrong tương lai vì trông cậu quá giống Khước Nhiên Triết.
Với đứa trẻ họ Khước, chẳng phải điều đó sẽ gây ra rắc rối không đáng có sao? Y nóng lòng muốn đưa cho Khước Tạ Lăng tấm chứng chỉ nên liền bước nhanh về phía phòng Airen.
Vừa mở cửa, Khước Tạ Lăng liền kinh ngạc.
Căn phòng tràn ngập những quả bóng bay đủ màu sắc bằng khí heli bay lơ lửng trong không trung cùng một chiếc bánh nhỏ được trang trí bằng hình ảnhcậu đang ngủ trong xe.
Dòng chữ 'chào mừng đến với gia đình' được viết bằng màu tím xung quanh bức tranh và một tia sáng lấp lánh ở giữa.
Chương 223: Game 2 - Không Muốn Làm Tình Địch Của Anh
____________
Ôn Tần Khê không để ý tới quản lý đang tức giận, hỏi: "Lăng nhi con muốnnói cho baba biết chuyện gì xảy ra không?" nhìn xuống Khước Tạ Lăng,người trông vẫn ngây thơ như xưa.
Khước Tạ Lăng không hề nétránh, giải thích chính xác việc mình làm khiến người quản lý suýt lậtbàn, kiềm chế không trách mắng cặp cha con này.
"Vì vậy, thưangài, sẽ cộng chi phí sửa chữa vào hóa đơn của ngài," người quản lý đưamảnh giấy cho anh ta với nụ cười tự mãn nói.
Ôn Tần Khê không thèm nhìn, tiếp tục hỏi: "Sao con lại làm vậy?" giọng nói của y vô cùng dịu dàng.
Y có thừa tiền để thanh toán hóa đơn nhưng lại chọn không thanh toán vì tình huống này có nhân quả.
Y rất quan tâm đến lý do, nên mới hỏi Khước Tạ Lăng.
"Bởi vì họ không tôn trọng baba và gọi tên baba nói rằng baba không đượcphép nuôi con vì baba đang mặc váy nên con đã trả đũa. Chỉ vì baba tôikhác biệt không có nghĩa là bà ta nên mồm mép như vậy, " Khước Tạ Lăngchỉ vào nhân viên tiếp tân nói.
Mặt cô lễ tân đỏ bừng tức giận nhưng cô đành nhịn lại vì những người này vẫn là khách hàng nên vội vàng phủ nhận.
"Không, thằng bé đang nói dối. Tôi không nói những điều như vậy," cô nói, hơi lùi lại một chút.
"Thưa ngài, nhân viên của chúng tôi được đào tạo bài bản và tôn trọng. Chúngtôi chưa bao giờ nhận được lời phàn nàn về việc vu khống khách hàng kểtừ khi khách sạn này mở cửa kinh doanh. Con trai ngài chắc hẳn đã tưởngtượng ra điều gì đó", người quản lý hỗ trợ nhân viên lễ tân nói trongkhi chính ông thực sự đã nói những lời lẽ tục tĩu như vậy.
Đêm hôm trước Phượng Tử nhận phòng.
Nhưng không có bằng chứng nào cho thấy cuộc trò chuyện như vậy đã xảy ra trước đó nên ông rất tự tin vào câu trả lời của mình.
“Được rồi, tôi hiểu rồi,” Ôn Tần Khê nói, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Airen.
Trong vòng chưa đầy ba phút, màn hình tivi đen kịt đột nhiên sáng lên như thể bị điều khiển bởi một con yêu tinh và đoạn phim sáng nay bắt đầu phát.
Mọi lời nói vu khống của nhân viên lễ tân đều bị phơi bày trước camera khiến việc bác bỏ trở nên khó khăn.
Bị bắt quả tang, khuôn mặt cô tái nhợt, sự tự tin tan thành tro bụi được thay thế bằng nỗi sợ hãi.
Họ có thể có những niềm tin thông thường nhưng phần còn lại của thế giới thì không.
Kiểu buôn chuyện này sẽ ổn nếu bạn không bị giám sát nhưng khi được ghi lại, về cơ bản đó sẽ là sự suy sụp của bạn.
Người quản lý nhìn thấy vậy sắc mặt trầm xuống nhưng cố dọa Phượng Tử bằngcách buộc tội y phạm tội trên mạng và vội vàng nhấc điện thoại gọi cảnhsát nhưng hành động của ông dừng lại khi Phượng Tử đột nhiên bật cười.
"Ồ, chúng ta vẫn chưa đến phần hay. Chúng ta xem phần đó nhé," Phượng Tửnói, chiếu đoạn phim ghi lại cảnh người quản lý nói xấu y vào đêm hômtrước.
Tay quản lý run lên vì tức giận, đánh rơi điện thoại, nói: “Thì sao? Nói hành không phải là tội mà lại vi phạm pháp luật.
"Thật ra tôi không phiền. Cứ gọi cảnh sát đi. Chỉ cần nói với họ rằng ôngmuốn họ bắt Phượng Tử," Ôn Tần Khê nói khi đứng dậy với Khước Tạ Lăngtrong tay, "Tôi sẽ đăng bài này lên mạng với tư cách là vậy thì hãy sắpxếp nhà cửa của ông đi."
Nói xong Ôn Tần Khê ra khỏi phòng, Airen đăng video lên mạng cho cả thế giới biết.
Vì Phượng Tử đã quyết định vô lý như vậy nên người quản lý đã gọi cảnh sát và nghĩ: 'Nếu tôi đi xuống thì tất cả chúng ta đều đi xuống cùng nhau.'
Sau đó, ông bí mật bấm số và vui mừng tát vào mặt vị khách hàng kỳ lạ này.
"Xin chào sĩ quan, tôi muốn báo cáo một tội phạm", người quản lý nói ngay khi cuộc gọi được kết nối.
"Ừ, tiếp tục đi," viên sĩ quan có vẻ như đang có một ngày tồi tệ trả lời một cách uể oải.
Người quản lý nhiệt tình giải thích: “Đó là tội phạm mạng và hành vi phá hoại tài sản cá nhân do khách hàng của chúng tôi, Phượng Tử, thực hiện. Xinhãy đến-,” nhưng ông bị cắt ngang khi viên chức hỏi, “Ai?” giọng nói của anh ta tràn đầy sinh lực hơn trước.
Nghĩ rằng viên cảnh sát rấtphấn khích khi bắt được tội phạm, ông nói: "Phượng Tử, họ Phượng tênTử", đánh vần tên của viên cảnh sát tốt nhưng mọi việc không diễn ra như mong đợi khi viên cảnh sát bắt đầu cười.
"Hahahahaha...Trung sĩhahahahaha......đến đây. Đến...đến," viên sĩ quan gọi cấp trên của mìnhnói, "lão già này nói rằng ông ta muốn chúng ta bắt giữ ai đó," đưa điện thoại cho cảnh sát. trung sĩ.
"Ahem...đây là trung sĩ Khải…Xin hỏi bắt ai ạ?”
"Ừm, Phượng Tự," người quản lý bối rối nói. “Viên cảnh sát có hút cỏ không?” ông nghĩ nhưng viên trung sĩ cũng bắt đầu cười.
"Hahahahaha....ông muốn chúng tôi bắt Phượng Tử....hahahahahaha. Này, đến nghenày......hahahahaha," trung sĩ nói với toàn bộ khu vực của mình.
"Nó giống như, woo, giống như hahaha..... cử một cảnh sát trung tâm thươngmại đi tiêu diệt băng đảng ma túy.... hahahahaha," viên cảnh sát nói khi cả khu vực bật cười.
Người quản lý kém may mắn không những bị mất việc mà còn bị đem ra làm trò cười.
Ông chỉ phát hiện ra sau khi cắt lời rằng Phượng Tử là trùm thế giới ngầmmà ngay cả quân đội cũng phải cử tướng chỉ để bắt y, điều mà họ chưa bao giờ thành công.
Như người ta thường nói 'đừng đánh giá một cuốnsách qua bìa của nó' hoặc tốt hơn nữa là 'đừng nói xấu sau lưng ai đó vì có thể bạn không bao giờ biết.'
***
Được bảo vệ như thế này, Khước Tạ Lăng cảm thấy một lớp băng tan chảy trong lòng.
Khi họ gặp nhau lần đầu, cậu có thể nói Phượng Tử là một người tốt và không có ý đồ xấu nên quyết định đi theo anh ấy. Anh không mong đợi nhiều,chỉ bám lấy Phượng Tử với hy vọng cậu sẽ không bị bỏ lại phía sau nhưngkhi họ dành thời gian bên nhau, cậu vô cùng mong muốn người đàn ông nàychấp nhận cậu và trở thành cha của cậu.
Trước đó tại buổi tiếptân, cậu không thể chịu đựng được việc nghe mọi người xúc phạm Phượng Tử nên quyết định dạy cho họ một bài học.
Nhưng cậu không nghĩ tới Phượng Tử sẽ có phản ứng như thế nào chủ yếu là bởi vì cậu không nghĩ tới mình sẽ bị bắt được.
Khi bị bắt, cậu vô cùng sợ hãi nhưng phải lấy hết can đảm và tỏ ra dũng cảm.
Điều cậu không ngờ tới là Phượng Tử lại đứng về phía cậu, thậm chí còn vạch trần người quản lý và lễ tân hôi miệng.
Điều này khiến cậu cảm thấy an tâm, Phượng Tử thực sự quan tâm đến cậu.
Cậu vui mừng đến mức không khỏi ôm chặt lấy cổ Phượng Tử.
"Ừm... Lăng Nhi con đang bóp cổ baba à." Ôn Tần Khê nói, cánh tay gầy gò siết chặt lấy cổ y.
Y không biết cậu bé này đang nghĩ gì nhưng y nóng lòng muốn cho cậu thấy một điều ngạc nhiên.
Bởi vì tên của Khước Tạ Lăng sẽ gây rắc rối nên y đã yêu cầu Airen đổi nó thành Phượng Tạ Lăng trong quá trình nhận con nuôi.
Mặc dù không rõ nguồn gốc của Khước Tạ Lăng nhưng y lo sợ sẽ gặp rắc rốitrong tương lai vì trông cậu quá giống Khước Nhiên Triết.
Với đứa trẻ họ Khước, chẳng phải điều đó sẽ gây ra rắc rối không đáng có sao? Y nóng lòng muốn đưa cho Khước Tạ Lăng tấm chứng chỉ nên liền bước nhanh về phía phòng Airen.
Vừa mở cửa, Khước Tạ Lăng liền kinh ngạc.
Căn phòng tràn ngập những quả bóng bay đủ màu sắc bằng khí heli bay lơ lửng trong không trung cùng một chiếc bánh nhỏ được trang trí bằng hình ảnhcậu đang ngủ trong xe.
Dòng chữ 'chào mừng đến với gia đình' được viết bằng màu tím xung quanh bức tranh và một tia sáng lấp lánh ở giữa.
Danh sách chương