“Vì sao?"
Diệp Cẩn Niên vỗ vỗ hắn, cất điện thoại vào bên trong túi, cậu vuốt nhẹ ngọn tóc cứng cáp của Kiều Kính Uyên “ Ngốc, tôi làm gì có nhiều tiền đâu, kết hôn với anh cũng chẳng làm cuộc đời tôi tốt đẹp hơn bao nhiêu ”
“ Càng giống thảm họa vậy ”Diệp Cẩn Niên nói, cùng hành động giống nhau mềm nhẹ, càng là oán trách cuộc hôn nhân giữa cậu và hắn, nhai lại, từng chút nghiền áp lấy Kiều Kính Uyên, hắn nào từng chịu công kích như thế này. Là một lưỡi dao được người hắn yêu và để ý nhất từng chút đâm mạnh vào hắn, cái ôm ôn nhu, lại.....
“ Anh có biết không, chẳng thà rằng yêu một người có thể nghĩ và hiểu, còn hơn một kẻ từng ích kỷ như anh đấy”
Diệp Cẩn Niên chọc nhẹ gáy đối phương “ Được rồi, lên nào, tôi cần đi làm”
“ Còn việc vì sao, bởi vì từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ nhờ vào ăn uống ở anh, sinh hoạt phí là thứ tôi tự kiếm bằng công sức, sau ly hôn, tiền tôi sẽ trả về "
Dứt lời, Kiều Kính Uyên bỗng ngước lên, hành động có chút nhanh khiến máu và cơ thể giật mạnh, phản ứng làm hắn choáng váng, Diệp Cẩn Niên cũng nhờ thế mà gỡ đôi bàn tay đang vòng qua eo cậu.
Chạm vào gương mặt hốt hoảng nóng bừng của Kiều Kính Uyên, Diệp Cẩn Niên không tim không phổi cười ngốc dạng “ Nóng bừng, đáng yêu”
“ Ly hôn? ” Kiều Kính Uyên hỏi.
‘Tôi đùa đấy” Diệp Cẩn Niên hì hì nói.
Kiều Kính Uyên nửa tin nửa ngờ, nhưng hắn không thể nghĩ nhiều đến như vậy ở lúc này, hắn mò mẫn trong túi quần, ánh mắt Diệp Cẩn Niên tò mò điều hắn đang làm, rồi từ trong bóp da, Kiều Kính Uyên lôi ra trên dưới hơn mười cái thẻ, bao gồm cả tiền mặt.
Diệp Cẩn Niên bị nhét vào trong tay đống đồ này, vẻ mặt khờ dại nhìn Alpha đang dùng ánh mắt ngoan ngoãn lấy lòng, buồn cười vô cùng, cậu ho khan vài tiếng “ Cho tôi?”
“Ừm!” Kiều Kính Uyên “ Cho vợ
" Anh có tiền, anh nuôi em, hơn nữa, anh tin em sẽ không phải người ham những thứ này, em rất giỏi, tài năng, và...”
“ Và gì? ” Diệp Cẩn Niên thấy Kiều Kinh Uyên chẳng nói nữa, có chút muốn
nghe những gì hắn nói, kỳ thật thì cùng hắn nói chuyện, luôn làm Diệp Cẩn Niên thoải mái một cách khó miêu tả, nếu như đáp lại hắn không phải bằng cách châm chọc.
Kiều Kính Uyên vẫn còn một tia nho nhỏ lý trí, hắn sau lưng mồ hôi lạnh sớm đã đầm đìa, nuốt khẽ một ngụm nước miếng, biết mình đã lỡ lời, điều hắn nói đang dang dở miêu tả, suýt nữa đã chọc phá lời nói dối.
Một câu nói dối, phải dùng hàng trăm hàng vạn câu nói dối khác để bao che giấu diếm, Kiều Kính Uyên khổ sở nằm chặt cổ tay Diệp Cẩn Niên, hắn dựa đầu lên đó, tự thuyết phục một câu rằng thiếu niên vẫn chưa phát hiện điều gì, chỉ cần em ấy một lần nữa hỏi lý do vì sao, hắn sẽ chắc chắn dùng câu trả lời hắn chuẩn bị để lấp liếm lấy.
Một câu nói dối để vãn hồi quá khứ, Kiều Kính Uyên thôi miên lấy chính hắn, u uất tiếp tục kể “ Em chưa bao giờ khiến anh phải bận tâm cả, tốt đến không thể tốt hơn, trước kia là cái tôi của anh quá cao, cũng là một cái khác tính cách quá mức cố chấp với một điều viễn vông”
“ Nhìn anh, Diệp Trí ”Kiều Kính Uyên hôn nhẹ lên mu bàn tay và lòng bàn tay lạnh lẽo ấy, lay nhiễm một phần nhiệt độ từ Kiều Kính Uyên, chỉ dán dán môi lên, lại như bị thứ gì đó gặm cắn không tha, Diệp Cẩn Niên hừ khẽ, nhìn xuống Kiều Kính Uyên đang ngước lên.
Thế hèn không thể đỡ.
Này là theo đuổi lại vợ hả, há, xem ra cũng thú vị ha.
Diệp Cẩn Niên nhớ đến mấy cuốn tiểu thuyết nào đó từng đọc, không nghĩ đến bản thân cũng sẽ có một ngày phải bị cuốn vào tình cảnh dở khóc dở cười đến vậy. Kiều Kính Uyên khóc, Diệp Cẩn Niên cười :).
Cậu ánh mắt hơi chuyển đen, dùng tay bản thân che chắn lấy đôi mắt chân thành của Kiều Kính Uyên, cậu sợ không thể diễn nổi bộ dạng này của câu nữa. Ấn gáy hắn, để Kiều Kính Uyên vùi mặt vào gian bụng, Diệp Cẩn Niên lướt đầu ngón tay qua vị trí tuyến thể, nơi làm cậu tò mò nhất về cái thế giới này.
Nếu như, giống Kỳ Niên và Khinh Hữu, vậy có nghĩa Alpha cũng sẽ bị đè.
Kiều Kính Uyên a Kiều Kính Uyên, anh vẫn ăn may khi trọng sinh, tự cứu lấy bản thân và cứu lấy tương lai, đúng là trời ưu ái anh rất nhiều đấy. Diệp Cẩn Niên trầm tư cảm thán, lúc vừa mới xuyên đến thế giới này, tiếp thu lấy ký ức và miêu tả của ABO, Diệp Cẩn Niên bừng lên nghiên cứu, và cách để trả thù, nếu Alpha tự hào bà chà đạp Omega, đơn giản thôi, để hắn trải nghiệm điều nguyên chỉnh như vậy.
Làm tình thôi mà, phải không? Nhắm lại đôi mắt vẫn đục đang ngầm xâm chiếm, Diệp Cẩn Niên nắm chặt thẻ và tiền mặt, cậu đẩy ra bả vai Kiều Kính Uyên, sờ nhẹ gò má hắn, đặt lên một nụ hôn nhẹ, Diệp Cẩn Niên dụi khẽ chóp mũi với Kiều Kính Uyên “ Ngoan, ngủ một giấc tỉnh dậy, mọi chuyện sẽ ổn thôi ”
Diệp Cẩn Niên vỗ vỗ hắn, cất điện thoại vào bên trong túi, cậu vuốt nhẹ ngọn tóc cứng cáp của Kiều Kính Uyên “ Ngốc, tôi làm gì có nhiều tiền đâu, kết hôn với anh cũng chẳng làm cuộc đời tôi tốt đẹp hơn bao nhiêu ”
“ Càng giống thảm họa vậy ”Diệp Cẩn Niên nói, cùng hành động giống nhau mềm nhẹ, càng là oán trách cuộc hôn nhân giữa cậu và hắn, nhai lại, từng chút nghiền áp lấy Kiều Kính Uyên, hắn nào từng chịu công kích như thế này. Là một lưỡi dao được người hắn yêu và để ý nhất từng chút đâm mạnh vào hắn, cái ôm ôn nhu, lại.....
“ Anh có biết không, chẳng thà rằng yêu một người có thể nghĩ và hiểu, còn hơn một kẻ từng ích kỷ như anh đấy”
Diệp Cẩn Niên chọc nhẹ gáy đối phương “ Được rồi, lên nào, tôi cần đi làm”
“ Còn việc vì sao, bởi vì từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ nhờ vào ăn uống ở anh, sinh hoạt phí là thứ tôi tự kiếm bằng công sức, sau ly hôn, tiền tôi sẽ trả về "
Dứt lời, Kiều Kính Uyên bỗng ngước lên, hành động có chút nhanh khiến máu và cơ thể giật mạnh, phản ứng làm hắn choáng váng, Diệp Cẩn Niên cũng nhờ thế mà gỡ đôi bàn tay đang vòng qua eo cậu.
Chạm vào gương mặt hốt hoảng nóng bừng của Kiều Kính Uyên, Diệp Cẩn Niên không tim không phổi cười ngốc dạng “ Nóng bừng, đáng yêu”
“ Ly hôn? ” Kiều Kính Uyên hỏi.
‘Tôi đùa đấy” Diệp Cẩn Niên hì hì nói.
Kiều Kính Uyên nửa tin nửa ngờ, nhưng hắn không thể nghĩ nhiều đến như vậy ở lúc này, hắn mò mẫn trong túi quần, ánh mắt Diệp Cẩn Niên tò mò điều hắn đang làm, rồi từ trong bóp da, Kiều Kính Uyên lôi ra trên dưới hơn mười cái thẻ, bao gồm cả tiền mặt.
Diệp Cẩn Niên bị nhét vào trong tay đống đồ này, vẻ mặt khờ dại nhìn Alpha đang dùng ánh mắt ngoan ngoãn lấy lòng, buồn cười vô cùng, cậu ho khan vài tiếng “ Cho tôi?”
“Ừm!” Kiều Kính Uyên “ Cho vợ
" Anh có tiền, anh nuôi em, hơn nữa, anh tin em sẽ không phải người ham những thứ này, em rất giỏi, tài năng, và...”
“ Và gì? ” Diệp Cẩn Niên thấy Kiều Kinh Uyên chẳng nói nữa, có chút muốn
nghe những gì hắn nói, kỳ thật thì cùng hắn nói chuyện, luôn làm Diệp Cẩn Niên thoải mái một cách khó miêu tả, nếu như đáp lại hắn không phải bằng cách châm chọc.
Kiều Kính Uyên vẫn còn một tia nho nhỏ lý trí, hắn sau lưng mồ hôi lạnh sớm đã đầm đìa, nuốt khẽ một ngụm nước miếng, biết mình đã lỡ lời, điều hắn nói đang dang dở miêu tả, suýt nữa đã chọc phá lời nói dối.
Một câu nói dối, phải dùng hàng trăm hàng vạn câu nói dối khác để bao che giấu diếm, Kiều Kính Uyên khổ sở nằm chặt cổ tay Diệp Cẩn Niên, hắn dựa đầu lên đó, tự thuyết phục một câu rằng thiếu niên vẫn chưa phát hiện điều gì, chỉ cần em ấy một lần nữa hỏi lý do vì sao, hắn sẽ chắc chắn dùng câu trả lời hắn chuẩn bị để lấp liếm lấy.
Một câu nói dối để vãn hồi quá khứ, Kiều Kính Uyên thôi miên lấy chính hắn, u uất tiếp tục kể “ Em chưa bao giờ khiến anh phải bận tâm cả, tốt đến không thể tốt hơn, trước kia là cái tôi của anh quá cao, cũng là một cái khác tính cách quá mức cố chấp với một điều viễn vông”
“ Nhìn anh, Diệp Trí ”Kiều Kính Uyên hôn nhẹ lên mu bàn tay và lòng bàn tay lạnh lẽo ấy, lay nhiễm một phần nhiệt độ từ Kiều Kính Uyên, chỉ dán dán môi lên, lại như bị thứ gì đó gặm cắn không tha, Diệp Cẩn Niên hừ khẽ, nhìn xuống Kiều Kính Uyên đang ngước lên.
Thế hèn không thể đỡ.
Này là theo đuổi lại vợ hả, há, xem ra cũng thú vị ha.
Diệp Cẩn Niên nhớ đến mấy cuốn tiểu thuyết nào đó từng đọc, không nghĩ đến bản thân cũng sẽ có một ngày phải bị cuốn vào tình cảnh dở khóc dở cười đến vậy. Kiều Kính Uyên khóc, Diệp Cẩn Niên cười :).
Cậu ánh mắt hơi chuyển đen, dùng tay bản thân che chắn lấy đôi mắt chân thành của Kiều Kính Uyên, cậu sợ không thể diễn nổi bộ dạng này của câu nữa. Ấn gáy hắn, để Kiều Kính Uyên vùi mặt vào gian bụng, Diệp Cẩn Niên lướt đầu ngón tay qua vị trí tuyến thể, nơi làm cậu tò mò nhất về cái thế giới này.
Nếu như, giống Kỳ Niên và Khinh Hữu, vậy có nghĩa Alpha cũng sẽ bị đè.
Kiều Kính Uyên a Kiều Kính Uyên, anh vẫn ăn may khi trọng sinh, tự cứu lấy bản thân và cứu lấy tương lai, đúng là trời ưu ái anh rất nhiều đấy. Diệp Cẩn Niên trầm tư cảm thán, lúc vừa mới xuyên đến thế giới này, tiếp thu lấy ký ức và miêu tả của ABO, Diệp Cẩn Niên bừng lên nghiên cứu, và cách để trả thù, nếu Alpha tự hào bà chà đạp Omega, đơn giản thôi, để hắn trải nghiệm điều nguyên chỉnh như vậy.
Làm tình thôi mà, phải không? Nhắm lại đôi mắt vẫn đục đang ngầm xâm chiếm, Diệp Cẩn Niên nắm chặt thẻ và tiền mặt, cậu đẩy ra bả vai Kiều Kính Uyên, sờ nhẹ gò má hắn, đặt lên một nụ hôn nhẹ, Diệp Cẩn Niên dụi khẽ chóp mũi với Kiều Kính Uyên “ Ngoan, ngủ một giấc tỉnh dậy, mọi chuyện sẽ ổn thôi ”
Danh sách chương