Sáng sớm, Đường Thiên Tuyết chuẩn bị đi làm, cô cảm thấy trong người có chút mệt mỏi, gương mặt khá tái nhợt, cơ bắp cả người đều rất uể oải.
Cô rót cho mình một cốc nước, uống vào cũng thấy rất đắng miệng.
"Hình như bị cảm rồi, cũng tại cái tên…"
Đường Thiên Tuyết nghĩ bụng quở trách, lúc định nói tên người đó cô bất chợt ngưng lại, rồi thở dài, ngay cả hơi thở ra cũng nóng rang.
Nhưng vẫn thấy bản thân còn đủ sức làm việc, Đường Thiên Tuyết chỉ uống vội một viên thuốc hạ sốt, sau đó liền cấp giỏ đến chỗ làm như thường.
Tại phim trường Thiên Vũ, Đường Thiên Tuyết hôm nay phải có mặt ở đây để phỏng vấn về phim của Hoắc Đình Đình, cô ta còn là gương mặt đại diện tháng tới cho hãng tạp chí mà cô đang làm việc.

Có lẽ khoảng thời gian tới phải thường xuyên gặp cô ta rồi.
Đường Thiên Tuyết vốn chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ lo Hoắc Đình Đình này để bụng việc cô là vợ cũ của Tô Dĩ Thần mà gây khó dễ.

Chương 54: Không thể lầm
Lúc tình cờ gặp cô ta và Tô Dĩ Thần ở nhà hàng, nghe giọng điệu xéo xắt, nói câu nào là đâm thọt câu đấy của cô ta, cũng đủ hiểu cô ta là người như thế nào.

Người trong ngành đều biết cô ta có tính tình không tốt, ngạo mạn không ai bằng, thế nhưng báo chí không ai dám đề cập đến việc này, chỉ vì hậu thuẫn của cô ta quá lớn.

Chỉ riêng bố của cô ta cũng đã một tay che cả bầu trời, huống hồ cô ta còn là bạn gái của Tô Dĩ Thần, thế lực không biết ghê gớm đến mức nào nữa.
Dự là khoảng thời gian sắp tới, sẽ là khoảng thời gian không dễ dàng đối với Đường Thiên Tuyết.

Nhưng biết làm sao được, đó là công việc của cô, cô không có quyền lựa chọn.
Vì lần đầu đến phim trường Thiên Vũ, nên Đường Thiên Tuyết có hơi lóng ngóng, bên phía Hoắc Đình Đình cũng không thấy cho người tới để dẫn đường cho cô, thế là cô phải tự mình đi tìm cô ta trong cái phim trường rộng đến hơn trăm hecta này.
Đi lòng vòng nhiều điểm quay, đến giờ đã gần nửa tiếng đồng hồ, thế nhưng vẫn chưa tìm thấy điểm quay của Hoắc Đình Đình ở đâu.


Trong người của Đường Thiên Tuyết đã thấm mệt, cô định ngồi xuống một mái hiên mát để nghỉ ngơi một chút thì đột nhiên, mắt của cô đập phải một bóng dáng quen thuộc.
Dáng người nhìn từ phía sau, chắc chắn không nhầm lẫn đi đâu được, chính là hung thủ gây ra cái chết của Dụ Lam Lam, cũng như đứa con bé nhỏ trong bụng cô, Đường Mạn Đình.

Chương 54: Không thể lầm
Đường Thiên Tuyết trong phút chốc không còn nghĩ đến mệt mỏi, mắt căng lên đầy thù hận, chân di chuyển nhanh tới gần cô ta.
"Đường Mạn Đình, không ngờ cô vẫn…"
Đường Thiên Tuyết kéo mạnh vai cô ta lại, giọng nói oán niệm vô cùng, nhưng khi nhìn thấy rõ mặt của người này, Đường Thiên Tuyết chợt đứng hình, mắt không chớp vì quá khó hiểu.
"Không thể nào… rõ ràng là…"
"Cô làm gì thế hả, muốn gây sự sao?"
Người mà Đường Thiên Tuyết nhầm lẫn không ngờ lại là Hoắc Đình Đình, cô ta nhíu mày bực dọc, đưa tay lên xoa phần vai vừa rồi bị Đường Thiên Tuyết dùng sức kéo.1
Đường Thiên Tuyết vẫn chưa thể tin được, cô đứng im không phản ứng gì trước sự giận dữ của Hoắc Đình Đình, mắt còn nhìn cô ta từ đầu đến chân để xem xét kỹ lưỡng.
Hoắc Đình Đình như bị chột dạ, cô ta vung tay tát Đường Thiên Tuyết một cái chát thật mạnh, sau đó lớn giọng.

Chương 54: Không thể lầm
"Dám làm vai của tôi bị thương, còn đứng đờ người ra đó không xin lỗi.

Đúng là đồ vô học."
Đường Thiên Tuyết suýt nữa còn tưởng mình bị sốt nên hoa mắt nhìn lầm, nhưng chính cái tát này đã khiến cho cô tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Dung mạo có thể thay đổi, giọng nói có thể thay đổi, nhưng tính cách thì không bao giờ.


Nhân gian thường nói, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, câu nói này như sinh ra là dành cho Đường Mạn Đình vậy.
Đường Thiên Tuyết trên mặt in hằn năm dấu tay đỏ au, nhưng nhìn thái độ của cô, thì có vẻ nó chẳng đau chút nào.
Cô trừng mắt lên nhìn thẳng vào mắt Hoắc Đình Đình, giọng gằn lại.
"Cô thật sự không nhận ra tôi sao? Đường… Mạn… Đình."
Đường Thiên Tuyết cố ý nhấn mạnh từng câu từng chữ.

Hoắc Đình Đình vẫn khoanh tay có vẻ rất tự tin.
"Cô là cái thá gì mà tôi phải nhận ra cô.

Vểnh tai lên mà nghe, tôi là Hoắc Đình Đình, cô bị mù à."

Chương 54: Không thể lầm
Trên mặt Đường Thiên Tuyết hiện lên một nét cười khinh bỉ.
"Đường Mạn Đình, đừng tưởng thay đổi vài thứ trên gương mặt là tôi không nhận ra cô.

Cô có chết cháy thành tro tôi vẫn nhận ra, bởi vì… trên người cô có mùi của một kẻ giết người."
Giống như bị nói trúng tim đen, Đường Thiên Tuyết nhận ra trong mắt Hoắc Đình Đình có sự hoảng loạn, điều có càng chứng tỏ những gì cô nói đều có khả năng là thật.

Không có Hoắc Đình Đình nào ở đây cả, chỉ có Đường Mạn Đình, một con quỷ đội lốt người.
Đám đông nghe tiếng cãi vã thì sớm đã chú ý tới, khi Đường Thiên Tuyết thẳng thừng nói ra, những tiếng giật thốt, bàn tán rôm rả từng người xung quanh bắt đầu vang lên âm ĩ.
Nếu Hoắc Đình Đình không phải như Đường Thiên Tuyết nói, tại sao cô ta phải đổ mồ hôi căng thẳng, trong đầu cô ta đang nghĩ cách để chối bỏ nên mới không phản bác lại ngay được.


Có tật ắt giật mình, cô ta đang tự mình làm lòi ra thêm một cái đuôi nữa.
Hoắc Đình Đình chỉ là nao núng nhất thời, cô ta nhanh chóng đã khôi phục dáng vẻ huênh hoang thường thấy.

Đầu ngửa cao nhìn về phía Đường Thiên Tuyết mà nói vô cùng đắc ý.

Chương 54: Không thể lầm
"Đường Thiên Tuyết, cô và Dĩ Thần đã kết thúc rồi, bây giờ tôi mới là bạn gái của anh ấy, cô có ghen tức thì cũng không nên vu khống tôi như vậy chứ? Muốn ăn cơm tù lắm rồi sao?"
Đám đông nghe xong lại nghiêng về phía Hoắc Đình Đình, tin rằng Đường Thiên Tuyết đang vu khống thật.

Đường Thiên Tuyết thế mà phụt cười mỉa mai.1
"Cô Hoắc, vừa rồi cô lớn tiếng bảo không nhận ra tôi.

Bây giờ có thể gọi rõ họ tên của tôi ra như thế, khả năng nhớ lời thoại của cô, quả là hạn chế."
Từng câu của Đường Thiên Tuyết đều vả trực diện vào Hoắc Đình Đình không trượt phát nào, nỗi mất mặt này khiến cô ta tức đến máu dồn cả lên đầu, cả khuôn mặt đều như đang muốn tóe ra lửa.

Hoắc Đình Đình vung tay lên, theo bản năng lại muốn sử dụng vũ lực, nhưng bất ngờ, từ đằng sau, cô ta thấy một người đang hiên ngang đi về phía này.

Cô ta đột ngột thu tay về, sau đó không biết vì sao lại tự làm mình ngã đụi rất mạnh xuống mặt đất.
Cô ta nhăn mặt đau đớn kêu la.
"Người đâu, mau đến đây, tôi bị gãy tay rồi, đau quá."

Chương 54: Không thể lầm
Cô ta la hét hô hoán, nước mắt chảy xuống như thật.
Đường Thiên Tuyết không biết cô ta đang muốn giở trò gì, đến khi đám đông tản ra, thêm một dáng người quen thuộc nữa xuất hiện, cô mới cảm thấy nực cười.

"Có chuyện gì, chuyện gì thế này.

Hoắc tiểu thư bị thương rồi, mau gọi cấp cứu."
Trợ lý của Hoắc Đình Đình tá hỏa nói lớn, anh ta gấp gáp đỡ Hoắc Đình Đình dậy nhưng bị cô ta đẩy ra, ánh mắt của cô ta chỉ hướng về một người mà ra vẻ đáng thương.
"Dĩ Thần, vợ cũ của anh đã đẩy em gãy cả tay.

Cô ta ghen tức vì chúng ta ở bên nhau.

Anh phải làm chủ cho em."
Hoắc Đình Đình vừa nói vừa khóc, tỏ ra bản thân rất ấm ức.
Tô Dĩ Thần từ đâu chỉ nhìn về phía Đường Thiên Tuyết, bây giờ cũng vậy, anh nhìn cô, giọng lạnh như băng.
"Là cô làm?"
Đường Thiên Tuyết không là gì sai, cô chẳng việc gì phải sợ, cô bình tĩnh nói.
"Tôi không có.

Là cô ta tự biên tự diễn, anh không tin có thể hỏi những người ở đây.

Bọn họ đều chứng kiến."
Hoắc Đình Đình nhanh chóng trừng mắt với đám đông, ai cũng sợ cô ta, không ai dám lên tiếng.
Khi Thính Văn chỉ định một người bất kỳ nói, người này đột nhiên lại quay ngoắt, đổ hết mọi việc lên đầu Đường Thiên Tuyết.
Đường Thiên Tuyết cũng không lấy làm lạ, cô vẫn kiên định không nhận việc mình không làm.

Trong tình cảnh này, giống như một mình cô đang phải đối đầu với cả thế giới..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện