Tại trụ sở chính của T&T, hôm nay Tô Dĩ Thần quyết định mở một cuộc họp quan trọng nhưng cũng không kém phần bất ngờ.
Anh bước vào vẫn là vị trí chủ tịch mà ai ai cũng nể sợ ngước nhìn, nhưng thay vì cho bắt đầu thuyết trình về dự án, anh lại đưa cho mỗi người một xấp giấy tờ dày.

Không biết bên trong chứa thứ gì nhưng ai xem rồi cũng mồm há hốc, những chiếc đầu không hẹn mà đồng loạt nhìn về hướng Tô Dĩ Thâm.
Tô Dĩ Thâm vẫn không có một chút biến sắc, anh ta ngồi im bình thản vẫn lật từng trang ra xem.
Khá khen cho sự bình tỉnh này, Tô Dĩ Thần nhếch môi, bỗng nhiên nói lớn.
"Cuộc họp hôm nay, tôi quyết định cách chức chức vụ Tổng giám đốc của Tô Dĩ Thâm và gạch tên anh ta ra khỏi ban quản trị của T&T, lý do là gì chắc các vị cũng rõ.

Tô Dĩ Thâm bắt tay với Hoắc Diêm, thao túng cổ phiếu của T&T, bán ra với bán ra giá rẻ, thu vào giá cao với mục đích chuyển dần cổ phần của các cổ đông nhỏ lẻ vào tay mình, mưu đồ là gì thì không cần nói nữa.

Và từ nay về sau tôi không muốn thấy anh ta xuất hiện ở đây, kể cả chi nhánh hay bất kỳ cửa hàng nào.

Đã nghe rõ hết chưa."
Tô Dĩ Thần trực tiếp ra thông báo, đương nhiên không một ai dám đưa tay phản đối dù việc này rất đường đột.

Những ai thường ngày có qua lại thân thiết với Tô Dĩ Thâm cũng đang run rẩy toát mồ hôi hột ra cả.

Dù hai người họ là anh em cũng không là gì trong tình huống này.

Thế mới thấy, tranh đấu trong giới tài phiệt thì người thân cũng thành người dưng.

Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm

Ai cũng bất ngờ vì âm mưu của Tô Dĩ Thâm, anh ta luôn là người tốt bụng được tất cả nhân viên cảm mến, nhưng ẩn sau bộ dạng tử tế này hẳn là một con thú đầy dã tâm.

Càng bất ngờ hơn là Tô Dĩ Thần lại vạch thẳng mặt anh trai mình trước toàn thể các nhân viên cấp cao như thế, chẳng khác nào bôi hết nhơ nhớp, làm nhục anh ta công khai, độ vô tình của anh cũng không thể xem nhẹ.
"Tô Dĩ Thâm, anh còn gì để nói?"
Tô Dĩ Thần xem ra rất có tâm trạng, anh một phát đánh phủ đầu như thế thì chắc chắn sẽ không chừa cho Tô Dĩ Thâm đường lui.
Tô Dĩ Thâm bật cười nhạt nhẽo vì sự khinh suất của mình, không ngờ lại bị Tô Dĩ Thần tìm ra nhanh như thế.

Nhưng trông anh ta vẫn không có chút nào là hoảng loạn.
"Ha, Tô Dĩ Thần, em đã chắc em chờ đến ngày này lâu rồi?"
Tô Dĩ Thần nhướng mày, nhìn anh ta không thể thay bằng ánh mắt nào khác ngoài căm ghét và khinh bỉ.

Anh giễu cợt đáp lại.
"Đúng là khá lâu đó, công nhận anh ém đuôi của mình cũng giỏi thật.

Nhân tiện, đừng xưng hô kiểu thân thiết như vậy, thật khiến người khác buồn nôn."

Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm
"Làm sao có thể chứ? Em vẫn là em trai của anh mà."
Tô Dĩ Thâm vẫn cười híp mắt giả tạo, dù đã bị bốc tả tơi nhưng chiếc mặt nạ trên mặt anh ta cũng không rơi xuống, thật biết cách khiến người khác khó chịu.
Đột nhiên Tô Dĩ Thâm đứng bật dậy, vẫn lấy phong thái tự tin mà dõng dạc nói.
"Tôi không còn gì để nói, tôi tự nguyện từ chức, rời khỏi T&T, vĩnh viễn."
Anh ta nói rồi tự động rời khỏi vị trí, đối với việc bị vạch trần cũng không có một tiếng để thanh minh.


Nhưng Tô Dĩ Thần biết, trong lòng anh ta đang rất không cam tâm.

Sự trừng phạt dành cho anh ta cũng không chỉ dừng lại ở đây.
Anh nở một nụ cười, nham hiểm nói nhỏ chỉ đủ cho Tô Dĩ Thâm nghe thấy.
"Tô Dĩ Thâm, đừng tưởng vậy là xong, tôi còn nhiều việc cần xử lý với anh lắm."
Bàn tay của Tô Dĩ Thâm đỏ lên vì đang siết chặt quá mức, nhưng trên khuôn mặt vẫn ngập tràn vẻ bình thản.

Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm
"Anh sẽ chờ cậu."
Tô Dĩ Thâm còn chưa bước ra khỏi cửa, Tô Dĩ Thần đã ngay lập tức cho cuộc họp bắt đầu, để mọi người thấy anh ta giống như một con sâu róm vậy, giữ lại thì là mầm mống nguy hiểm, đá đi được thì tốt.
Tô Dĩ Thâm đen xị mặt bước ra, bỗng nhiên chạm phải Phúc Đức đang đứng bên ngoài.

Phúc Đức nhìn anh ta với ánh mắt lạnh nhạt, cũng không có vẻ gì muốn nói chuyện, Tô Dĩ Thâm liền tránh ông ta ra mà đi thẳng.
Cuộc họp sau đó đương nhiên rất căng thẳng, Phúc Đức vẫn kiên trì đứng đợi.

Kim ngắn trên đồng hồ trên tay của ông ta đã quay được mấy vòng, cuối cùng thì trong phòng họp cũng có người bước ra.
Đến khi nhìn thấy Tô Dĩ Thần, Phúc Đức mới lẳng lặng đi theo, gần đến văn phòng của anh, lúc đó ông ta mới mở lời.
"Cậu Dĩ Thần à, cậu có thể đến thăm lão gia một chút không? Hôm đó sau khi cậu đột nhiên bỏ đi, lão gia cũng bị lên cơn nhồi máu cơ tim, bây giờ đang ở trong bệnh viện."
Tô Dĩ Thần nghe thấy thì bỗng nhiên đứng khựng lại, Phúc Đức mừng rỡ bước lên định nói tiếp, không ngờ rằng ngay giây sau anh lại tiếp tục đi không thèm quay lại ngó ngàng, hoàn toàn xem Phúc Đức và lời ông ta nói như gió thoảng.

Anh lạnh lùng bước thẳng vào văn phòng, đóng sầm cửa mà không đáp lại một lời, cũng không có một câu hỏi hang.


Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm
Phúc Đức thất vọng, cũng buồn rầu không nói nên lời.

Nếu để Tô Diệc Phàm biết, chắc ông ấy còn buồn hơn gấp vạn lần.

Không ngờ rằng một gia đình mà ông ấy vẫn luôn gìn giữ, đến cuối cùng lại tan đàn xẻ nghé chẳng còn gì.
.....
Nửa đêm, căn hộ của Đường Thiên Tuyết bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa liên hồi.

Cô đang ngủ cũng phải giật mình dậy, nhanh chóng chạy ra.

Không cần phải mở cửa mới biết là ai, cô hoàn toàn đoán được, nhưng không hề đắn đo mà mở cửa ngay.
Cửa vừa mở, Tô Dĩ Thần đã ngã nhào vào người Đường Thiên Tuyết, bộ dạng say khướt như mấy tên nát rượu.
Đường Thiên Tuyết cảm thấy quái lạ, Tô Dĩ Thần mà cũng có lúc để bản thân buông thả như vậy sao?
Thính Văn cũng đi cùng với anh, nhưng vừa thấy cô, còn chưa kịp để cô hỏi gì đã vội cúi đầu rồi đi mất, bỏ lại của nợ Tô Dĩ Thần này lại cho cô.

Không còn cách nào khác, cô đành lôi anh vào nhà.
"Đường Thiên Tuyết, cho anh gặp con của anh đi, Tiểu Di của chúng ta…"

Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm
"Anh say đến như vậy rồi còn đòi gặp ai, đừng có dạy hư con."
Đường Thiên Tuyết phải đỡ thân xác nặng như búa tạ này của anh, đã mệt còn nghe anh đòi hỏi nên cô có chút gắt gỏng đáp lại, dù biết rằng anh cũng chẳng nghe lọt tai đâu.
"Đường Thiên Tuyết, anh muốn gặp con…"
Tô Dĩ Thần cứ lải nhải mãi mấy câu như vậy, căn nhà nhỏ như thế, lại không có cách âm, Đường Thiên Tuyết sợ rằng Tiểu Di sẽ bị đánh thức.


Đường cùng rồi nên cô đã đưa tay lên bịt miệng anh lại, không cho anh nói nữa.

Cô gằn giọng nhỏ lại nói với anh.
"Anh có im lặng không thì bảo?"
Điều mà Đường Thiên Tuyết không ngờ đến, đó chính là Tô Dĩ Thần dù say sưa nhưng vẫn là kẻ cơ hội xảo quyệt.
Cô vừa đưa tay lên che miệng anh lại, liền giây sau anh đã ôm trọn lấy eo cô, rồi buông người ngã xuống sofa, dĩ nhiên là kéo theo cô cùng ngã xuống.
Anh ôm chặt đến mức Đường Thiên Tuyết muốn chống tay ngồi dậy cũng khó.

Cô đấm vào ngực anh, cắn răng bực dọc nhưng vẫn nhỏ giọng.

Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm
Anh ôm chặt đến mức Đường Thiên Tuyết muốn chống tay ngồi dậy cũng khó.

Cô đấm vào ngực anh, cắn răng bực dọc nhưng vẫn nhỏ giọng.
"Tô Dĩ Thần, anh giả vờ say đúng không? Anh mà không buông tôi ra là tôi…"
Đường Thiên Tuyết bỗng nhiên trừng mắt ngạc nhiên, cô buộc phải ngắt câu giữa chừng vì đột ngột bị Tô Dĩ Thần ấn đầu xuống, cô không làm chủ được mình mà bị anh áp chế toàn bộ.
Môi chạm môi, bàn tay lực điền của anh để sau gáy của cô, không cho cô nhúc nhích.

Môi anh tham lam tấn công, hôn nhẹ, hôn sâu, hôn đến mê muội.
Đường Thiên Tuyết ban đầu có cựa quậy, nhưng về sau hoàn toàn bị cuốn theo anh, bàn tay bấu chặt lấy cổ áo của anh, ngực phập phồng vì có chút khó thở, hai má đỏ bừng, đôi mắt dần cũng trở nên mờ mịt.
Nụ hôn kéo dài cũng có lúc kết thúc, Tô Dĩ Thần chủ động buông ra, Đường Thiên Tuyết hết hơi dựa vào người anh thở dốc.

Đột nhiên anh thốt ra một câu, không biết thật sự anh say thật hay chỉ đang giả vờ nữa.
"Đường Thiên Tuyết, chúng ta lại sinh em cho Tiểu Di đi.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện