Đột nhiên có một người lạ xông vào phòng bếp, một cô gái mặc váy ngắn, lộ ra dáng người gợi cảm, mái tóc dài xõa ngang vai, làm da trẵng nõn, khuôn mặt nhỏ nhắn đậm mùi phấn xinh đẹp, thoạt nhìn là một mĩ nhân.

“Lạc ca ca… Lạc ca ca…”Miệng cô gái kia không ngừng gọi tên Lẫm Lạc.

Thấy hắn ở trong phòng bếp, lập tức chạy tới ôm lấy hắn, người xem không nhin được một trận rét run, cái này thực khiến Tiểu Mễ được mở rộng tầm mắt a, đây đúng là tình yêu cuồng nhiệt a.

“Buông ra.” Giọng điệu và ánh mắt của Lẫm Lạc chưa đầy khinh thường.

“Không, em rất nhớ anh a, thời gian trước bị mẹ lôi đi nước ngoài, không được gặp mặt anh thường xuyên, em nhớ sắp chết rồi.” Văn Cơ không nghe theo hắn còn làm nũng, hai tay ôm chặt lấy cổ Lẫm Lạc, mặt dính trên lồng ngực hắn, cảm nhận hương vị Văn Cơ vẫn nhớ nhung.

Tiểu Mễ cảm thấy trong lòng có chút vị chua, lại khong hiểu chuyện gì đang xảy ra, dù sao cô cũng không thích cô gái kia.

“Cút ngay.” Lẫm Lạc lạnh lùng nói, không chút lưu tình đầy Văn Cơ ra.

Văn Cơ không cẩn thận bị ngã xuống đất (Ốc: “Đáng đời, ha ha..”)

“Cô không sao chứ.” Tiểu Mễ thấy Văn Cơ bị ngã, không đành lòng liền tiến tới đỡ cô.

Lúc này, Văn Cơ mới chú ý trong phòng bếp còn có người thứ ba. Văn Cơ nhíu mày đánh giá cô gái thuần khiết trước mặt. Cô gái xinh xắn này sao lại ở trong nhà Lẫm Lạc, hơn nữa hai người còn cũng ở một chỗ, chẳng lẽ đây là người yêu mới của hắn…

Văn Cơ xem thường đẩy tay cô ra, “Không cần cô quan tâm, tránh sang một bên.” Cô tiểu thư xấu tình này tự dưng lại gào lên với Tiểu Mễ. Văn Cơ ghét cô gái xinh đẹp này ở bên người Lẫm Lạc, Văn Cơ coi Tiểu Mễ như tình địch.

Tiểu Mễ vô tội lùi sang một bên, ý tốt lại bị coi lòng lang dạ thú, quên đi, không can thiệp hai vợ chồng họ cãi nhau,

tròng lòng không hiểu sao lại buồn bực.

Vẻ mặt Lẫm Lạc lạnh băng, nhìn thấy Văn Cơ quát Tiểu Mễ. Ánh mắt như ngòn lửa muốn thiêu chết người, không có chút tình cảm nào, mười ngón tay nắm chặt, móng tay cắm vào lòng bàn tay, hơi thở trở nên nguy hiểm.

“Văn Cơ đến khi nào vậy, cũng không đi chào hỏi chúng ta a.” Tiểu Mạn thấy tình huống không ổn vội vàng đi ra giảng hòa.  Lần đầu tiên bà thấy Lẫm Lạc tức giận như vậy, không biết có chuyện gì xảy ra. Văn Cơ là nữ cổ đông lớn của công ty a, không thể đắc tội được, bằng không sẽ lại có bão gió a. Bà mở miệng nói: “Tiểu Mễ là con gái nuôi của ta. Còn đây là con gái bạn tốt của cha tên là Văn Cơ.” Bà khách khí giới thiệu hai người cho nhau.

“Xin chào, tôi là Mạt Tiểu Mễ.” Co xòe tay hướng Văn Cơ chào hỏi.

“A! Bác gái khi nào thì nhận nuôi cô gái xinh xắn này a, cháu sao lại không biết chứ. Nếu là con nuôi của hai bác thì cũng là em gái của con, sau này gọi tôi là chị Văn Cơ đi, chúng ta coi nhau như chị em trong nhà.” Trong nháy mắt giọng điệu Văn Cơ thay đổi, ở trước mặt bác gái không thể làm mất hình tượng.

“Được, chị Văn Cơ.” Tiểu Mễ vui vẻ gọi, cô không có xấu tính a, hơn nữa lại có thêm một chị gái xinh đẹp, thật sự quá tốt rồi. Cô rất đơn thuần, không biết trong giọng nói kai Văn Cơ ẩn giấu bao nhiêu đao kiếm.

“Ngoan, Tiểu mễ ngoan, đi thôi, ta vừa kêu người đi làm cơn trưa, mọi người cùng qua ăn trưa đi.” Tiểu Mễ nhanh chóng kết thúc cục diện này.

Văn Cơ đi ở phía sau, trong ánh mắt lóe lên sự chán ghét, thấy bác gái và Lẫm Lạc đối với Tiểu Mễ tốt, cô tức đến hộc máu. Cô đi vắng một thời gian, Lẫm Lạc đã có thêm một cô em gái, hơn nữa lại là em gái không cùng huyết thông. Giác quan thứ sáu nói cho cô biết, cô gái này, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến cô, nhất định phải nghĩ biện pháp thu dọn cái gai trong mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện