Nói về lúc khi Vương Lang nhảy lên ôm lấy La La. Khi đó, đáy của lốc xoáy năng lượng đã sắp chạm vào hai người, dư lực của nó, đã xé toạt trang phục của Vương Lang, khi dùng lưng chắn cho cô bé. Lúc này La La đã tỉnh,những thiết bị bảo hộ của La La đã hao hết năng lượng, tổn hại đa phần. Nhìn gương mặt của nam nhân đang bảo vệ cho mình, có chút anh tuấn, có chút quyết tâm, dù biết là chỉ vô ích, La La lại cảm thấy an tâm lạ thường, vô thức nép sâu hơn vào vòng tay của người đó.

Nhận ra một dáng người quen thuộc trong nhóm người đang lao tới. Vương Lang an tâm ném cô bé trong tay xuống cho Trương Mạn Mạn, cũng truyền âm cho Mỹ Mỹ đi theo, chữa trị cho cô bé, cũng khiến hắn an tâm hơn, đối mặt với thứ nguy hiểm chưa biết rõ, suy nghĩ đầu tiên là muốn huynh đệ mình an toàn. Rồi hắn quay người, lấy thân làm khiên đối mặt với áp lực khổng lồ từ trên trời đang đổ xuống.

Khi cơ thể Vương Lang sắp va chạm với lốc xoáy năng lượng, thì vòng sáng xanh dương kia, lại một lần nữa cứu hắn. Nó như cái vòng càng khôn, hút lấy số năng lượng đang hướng về Vương Lang. Nhưng năng lượng đổ xuống càng lúc càng khổng lồ, phần đáy của cơn lốc to dần, bắt đầu tràn ra không gian xung quanh.

Trong trí nhớ của Vương Lang, cái vòng xanh dương này chỉ mới thoát ra khỏi vùng chứa của hắn một lần duy nhất, đó là lúc tại vườn nhà của sư phụ. Còn thực tế có thêm một lần nữa, nhưng lúc đó hắn đang ngủ, không biết thì không tính.

Cho tới lúc này, hắn vẫn 1Ksf5Gl coi vòng xanh dương kia là khách thuê nhà, tạm trú trong vùng chứa của hắn. Tiền thuê là làm cái kho chứa 49 vòng sáng và mấy thứ khác. Dù ở trong mình, nhưng không tùy ý sử dụng được, thì không tính thuộc về mình.

Lần này cũng vậy, vốn Vương Lang không hề nghĩ đến hay cố vận dụng nó, có lẽ năng lượng tinh thuần tràn xuống là thứ kích hoạt, khiến nó chủ động hiện ra. Vương Lang cũng không nề hà, coi như có thêm cái phao, nhưng muốn an toàn thì phải tìm cách bơi cho đúng.

Vương Lang phản ứng rất nhanh, hắn tạo vòng bảo vệ, bay lệch qua một bên, cố thử dùng lực hút của vòng sáng xanh dương đổi hướng đổ bộ của cơn bão. Nếu tiếp tục để nó đổ thẳng xuống, lấy hắn làm vật chắn giữa với mặt đất, thì sẽ không tốt đẹp gì.

Đó là lựa chọn đúng, khi khoảng cách tiếp xúc giản ra, đáy của cơn bão kéo dài ra, thu nhọn lại, cân bằng với tốc độ hấp thu của vòng xanh dương. Vương Lang liên tục di chuyển ra xa, cố để hướng của dòng xoáy năng lượng tinh thuần nằm ngang theo hướng bay của mình. Tốc độ di chuyển của hắn rất nhanh, lúc này đã thoát khỏi tầm nhìn của đám người lúc trước.

Về sau thì hắn không cần phải cố di chuyển, tác động của cơn bão đã đẩy hắn theo quán tính hướng ra xa, tốc độ tràn xuống và tốc độ hút của vòng sáng xanh dương đã đạt trạng thái cân bằng. Vương Lang chỉ đóng vai trò làm bánh lái điều hướng, vòng bảo vệ hắn tạo ra, làm tấm đệm cho vòng sáng xanh dương, giúp hắn không bị đánh bật đi.

Khi vòng sáng xanh đã chứa đựng tới giới hạn của mình, nó tỏa sáng rực rỡ, như một mặt trời thu nhỏ. Nó quay về, yên vị trong vùng chứa của Vương Lang. Phần năng lượng cuối cùng của cơn bão, chỉ còn một phần vạn so với ban đầu, nhưng nhiêu đó cũng đủ. Để khi tiếp xúc, nó đánh bay Vương Lang ra xa, nhanh như tên phóng, rồi rơi tự do xuống đất. Cái hố hắn tạo ra lần này to không kém gì với lúc phi thuyền bị tấn công lần trước.

Năng lượng đổ xuống đã tới giới hạn, lối thông với không gian tầng ngoài đã biến mất. Số năng lượng tinh thuần còn sót lại của cơn bão chuyển động tự do một hồi rồi dừng lại, tạo thành vùng có năng lượng mật độ cao, sẽ rất nhanh bị tiêu tán.

Khi Vương Lang tỉnh táo lại, việc đầu tiên hắn làm là kiểm tra vùng chứa của mình. Đầu tiên là thấy an tâm, lớp năng lượng sinh mệnh Mỹ Mỹ tạo ra để che đậy vùng chứa của hắn vẫn còn đó. Tiếp theo là ngạc nhiên bất ngờ, làm hắn hạnh phúc như té vào núi vàng. Tất cả các vòng sáng của hắn đã tràn đầy, phát ra ánh sáng lấp lánh đến mê người, đây chính là biểu hiện đúng của bốn mươi chín vòng đó khi đã chứa đựng hết mức, rực rỡ hơn nhiều so với khi hắn vừa khai mở, có lẽ lúc đó mỗi vòng chỉ mới chứa một lượng vừa phải mà thôi.

. Không gian rộng lớn bên trong vòng sáng xanh cũng dày đặc năng lượng tinh thuần, chính là thứ lấy được từ cơn bão năng lượng vừa rồi. Nếu như quy ra tiền, thì đây là lúc hắn giàu có nhất từ khi sinh ra. Cảm giác thỏa mãn thật khó nói nên lời, như đi đốn củi gặp mỹ nữ tắm chuồng, hạnh phúc quá đi thôi.

Đối với người đã khai mở, các vòng sáng giống như cái ví tiền, ví rỗng thì người buồn, người bình thường thì kiếm cơm để sống qua ngày, còn họ thì bon chen để thỏa mãn cái vòng sáng đó. Khỏi nói cũng đoán được niềm vui như trúng số độc đắc của Vương Lang.

Nhưng bên trong vòng sáng xanh dương còn có thêm thứ khác, cũng cùng hội tham ăn với Mỹ Mỹ, nhắc lại Vương Lang bài học, đừng vui mừng quá sớm. Đầu tiên cái huy chương bảy cánh, cổng đi vào của học viện bắt đẩu, nó xoay nhanh như chong chóng, hút hết năng lượng dư thừa ở không gian xung quanh. Khi nó dừng lại, một âm thanh máy móc truyền tới ý thức Vương Lang, " cổng zone z đã nạp được 80%, trạng thái an toàn để hoạt động, có thể dùng tiềm thức để tiến vào học viện bắt đẩu".

Vương Lang chưa kịp suy nghĩ thì tên ăn hàng khác lại ra tay. Hạt giống sinh mệnh cấp cao mà Mỹ Mỹ trao cho Vương Lang, nó lượn vài vòng trong không gian của vòng sáng xanh, rồi bám lấy vòng sáng to nhất, vòng thứ 49. Như bóng đèn bị cúp điện, vòng sáng 49 tối hẳn, mờ mịt ảm đạm. Hạt giống đó lại lượn thêm vài vòng, đáp vào vòng thứ 48, liên tục sau đó, quá trình tắt điện đêm khuya diễn ra không ngừng, đèn càng nhỏ thì tắt càng nhanh, lúc quen mùi thì nhảy thẳng qua luôn, bỏ đi khâu lượn vòng.

Vương Lang mất hồn, nhớ tới tài ăn không ngừng nghỉ của Mỹ Mỹ, nay thứ nó nhả ra cũng không kém cạnh gì. Khi hắn dùng năng lượng tinh thuần để chặn hạt giống đó lại, thì chỉ là đưa thêm đồ tráng miệng cho nó. Lấy độc trị độc, Vương Lang dùng huân chương bảy cánh đập liên tiếp vào hạt giống, may sao thật làm nó dừng lại, đứng im một chỗ, có lẽ đã chuyển qua tài năng thứ hai, ngủ.

Nếu nhìn kỹ sẽ thấy hạt giống có chút biến đổi, mập hơn lúc trước không ít. Hắn có chút hối hận vì đã tin lời Mỹ Mỹ, thứ xuất ra từ con hàng đó, sao mà tốt đẹp được.

Nhìn bốn vòng sáng mà mình kịp thời cứu được, Vương Lang như người đã chết, núi kia là đá được sơn màu vàng, còn mỹ nữ thì có hàm râu, vé số mua thì trúng thật rồi, nhưng lệch ngày. Nếu lúc này mà không bị thương, tay còn cử động được, hắn sẽ tự đấm mình đến thổ huyết. Chẳng lẽ số hắn là số cầm lon, lon có đầy cũng không mua đủ bữa cơm. Uất hận dâng tràn, chưa bao giờ hắn cần Mỹ Mỹ đế thế, bao cát da dày thịt béo.

Tiếp theo là kiểm tra cơ thể, bổn cũ soạn lại, cơ thể hắn đã chịu chấn động từ cú tiếp xúc với mặt đất, vòng bảo hộ tạo ra chỉ đủ để chịu dư lực từ cơn bão. Nhưng lần này vẫn còn đỡ, hắn chỉ tạm thời không cử động được thôi, mặc dù Mỹ Mỹ kia không thấy đâu, nhưng hạt giống của nó vẫn đang làm rất tốt việc chữa trị, ít ra cũng không phải chỉ biết ăn không. Thảm thương nhất là bộ trang phục dạ hành của hắn, chỉ còn lại một mảnh to hơn bàn tay, che đủ chỗ cần che.

Nhờ hạt giống sinh mệnh và năng lượng tinh thuần, Vương Lang xác định sẽ rất nhanh hồi phục, chắc không quá nửa ngày. Khi hắn đang định nhắm mắt ngủ một chút, thì có ai đó cầm khúc cây chọt chọt vào người hắn, cùng một giọng nói vang lên:

_ Chết chưa? Nếu chết rồi thì sẵn có hố, ta lấp luôn nhé, phơi thây thế này là không tốt.

Bonus: Nhật ký về quê.

Ngày 6: Buổi lễ hoàn thành tốt đẹp, giống như những lần trước. Nhiều giấy phép đi săn được phát ra. Kế tiếp là tiệc mừng, họ quá ồn ào, tôi chỉ ngồi yên ở đó. Rượu của Mr Bay Đêm đúng là cực phẩm, nhiều thứ đã trở về bản chất, tiếp tục ăn mừng. Khi các món tươi được dọn lên. Là lúc bữa tiệc cao trào nhất. Mùi tanh làm tôi khó chịu tôi trở về phòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện