Trong phòng khách chính của biệt thự có vài tên đàn em của Logan, mỗi người đều mặc tây trang màu đen, biểu cảm trên mặt đều lạnh lùng, khiến người ta kinh sợ.

Tuy nhiên bầu không khí như vậy, cũng không át đi được khí chất của Cố Tư Thành.

Hắn ngồi trên ghế salon của phòng khách, cứ thế nghịch nghịch chiếc đồng hồ trên tay. Cả thân mình cao lớn xem ra rất nhàn nhã, nhưng đằng sau đó lại ẩn chứa sự nguy hiểm to lớn.

Thấy Logan xuất hiện, Cố Tư Thành hơi nhíu mày, lại thong thả rót một chén trà, sau thản nhiên nói:

“Logan, đã lâu không gặp!”

Quả đúng như những gì hắn nghi ngờ, người đứng sau sai khiến Đại Bảo chính là Logan, người anh họ của hắn.

Mẹ của Logan vốn là đại tiểu thư Cố gia, sau khi tốt nghiệp không bao lâu thì bà ấy quen với cha Logan, khi ấy ông ta đang là chủ doanh nghiệp nước ngoài mới nổi.

Mặc kệ sự phản đối của Cố gia, bà ấy vẫn quyết định kết hôn với ông ta. Đáng tiếc, người đàn ông này đã làm ra rất nhiều chuyện bỉ ổi, gian lận buôn bán, thao túng thị trường, sau cùng thì bị trục xuất khỏi Đại Lục.

Logan nặn ra một nụ cười, lúc lâu sau mới bước đến: “Thì ra là Cố tổng, 6 năm không gặp, cậu vẫn khỏe chứ?”

Trước kia hắn thường cùng mẹ hắn bay đi bay về giữa Đại Lục và Mỹ, nhưng lần cuối cùng là lúc bà ngoại hắn mất, từ đó đến nay vậy mà đã 6 năm rồi.

“Đương nhiên, tôi lúc nào cũng khỏe, cảm ơn đã hỏi thăm.” Khóe môi Cố Tư Thành lạnh lùng nhếch lên, giọng nói lãnh đạm nghe không ra là hắn đang cảm ơn.

Đáy mắt Logan hiện lên vẻ khó chịu, lập tức cười xòa: “Không biết Cố tổng hôm nay đến đây là vì chuyện gì?”

Khoé miệng Cố Tư Thành nhếch lên, như có như không hàm ý châm chọc: “Tại sao anh về mà không báo cho Cố gia một tiếng, lại chạy trốn đến đây, người ngoài nhìn vào còn tưởng đâu là anh đang làm chuyện gì lén lút đấy.”

Sắc mặt Logan có chút khó coi: “Cậu nói thế là ý gì?”

Ánh mắt Cố Tư Thành đột ngột trở nên đáng sợ, lời bên môi phát ra thực lạnh như băng, hắn không dài dòng chỉ nói ra một chữ ngắn gọn: “Người!”

Trên trán Logan đã rịn một tầng mồ hôi, hắn nặn ra một nụ cười vờ đáp: “Cố tổng hình như chúng ta có chút hiểu lầm, cậu tìm người sao lại chạy đến chỗ của tôi?”

“Đại Bảo là người của Cố thị, nửa tiếng trước đã bị bắt đến đây, hơn nữa lại còn bị bắt ngay trước mắt tôi, anh nói xem là hiểu lầm hay cố ý?”

Cố Tư Thành nhíu mày nhìn Logan một cái, con ngươi màu xám u lãnh như loài sói, như ngầm cảnh cáo hắn.

Sáu năm không gặp, Cố Tư Thành đã không còn là một Cố thiếu gia mà hắn biết, khí chất này thật khiến người khác không thể nào mà xem thường.

Đúng lúc, ngoài cửa lớn vang lên tiếng ồn ào, ngay sau đó là sự xuất hiện của Hàn Chi cùng hai tên đàn em của Logan.

“Hứa tiểu thư?” Nhất Phàm cả kinh, không khỏi thốt lên, bên cạnh đó Cố Tư Thành cũng kinh ngạc không kém, trợn tròn mắt nhìn cô.

“Ông chủ chúng tôi phát hiện ra cô gái này đang lảng vảng bên ngoài, khi hỏi đến cô ấy nói là đi cùng với Cố tổng, cho nên chúng tôi mới đưa cô ấy đến đây để xác nhận.” Một tên trong chúng lên tiếng.

Thay vì để Cố Tư Thành hỏi cô “tại sao lại có mặt ở đây?” Thì cô liền chủ động bước tới, đánh phủ đầu:

“Cố tổng, tôi vốn định tìm anh để hỏi một số chuyện, may mắn thế nào lại trông thấy xe anh chạy vào đây, cho nên tôi mới bám theo, thật sự xin lỗi nếu như tôi đã làm phiền mọi người.”

Ban nãy cô đã đi tìm kiếm một vòng, phát hiện ra 350 tỷ của cô đang bị nhốt trong phòng ngủ, ngay lúc cô định cứu anh ta ra thì gặp phải đám người này, may mắn là trước đó cô đã trông thấy Cố Tư Thành, cho nên mới liều mạng nói là đi cùng hắn ta.

Cố Tư Thành liếc nhìn cô một cái, ánh mắt lạnh băng.

“Thì ra đây là vợ của Cố tổng sao? Tôi mới được nhìn thấy trên báo, không ngờ bên ngoài lại là một người phụ nữ quá mức xinh đẹp thế này.” Logan không giấu được vẻ ái mộ mà lên tiếng tán thưởng cô.

“Rất vui được gặp lại ngài Logan.”

Hàn Chi cũng lịch sự mà đáp lời, tuy nhiên vừa nói xong, lại phát hiện ra bầu không khí đột ngột trở nên quỷ dị, cô mới biết rằng mình vừa lỡ lời.

Bởi lẽ mãi đến tận năm sau, khi Logan mở công ty tại thành phố S cô mới biết đến hắn. Và cho tới bây giờ rất ít người biết đến cái tên Logan, cũng như mối quan hệ của hắn với Cố Tư Thành.

Vậy mà cô còn dùng thêm hai từ “gặp lại”.

Sắc mặt Logan cùng Cố Tư Thành cùng lúc tái đi.

Nếu đã đâm lao thì cô đành theo lao vậy, cô bỏ qua vẻ kinh ngạc của Logan mà giảo hoạt nói tiếp:

“Là trước đây Tư Thành đã kể về anh cho tôi nghe, nên vừa gặp là tôi đã nhận ra anh liền. Hơn nữa tôi còn nghe nói anh đang dự định sẽ mở một công ty xe hơi tại thành phố S, còn trực tiếp nhập khẩu linh kiện cùng những mẫu xe đắt tiền ở Mỹ về nữa. Đây quả là một kế hoạch thật tuyệt vời!”

Logan sẽ mở công ty xe hơi? Tại sao hắn không biết mà Hứa Hàn Chi cô lại biết? Hơn nữa hắn còn chưa bao giờ nhắc đến cái tên Logan, vậy mà cô lại dám đơm điều bịa đặt.

Cố Tư Thành lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt thực bình tĩnh nhưng bên trong lại chứa đựng bão táp, cuồng phong.

Người phụ nữ này rốt cuộc đã biết những chuyện gì? Ở phía bên này thì Logan lại liếc mắt về Cố Tư Thành.

Tại sao Cố Tư Thành lại biết hắn sắp mở công ty xe hơi, còn biết những mẫu xe mà hắn đang định tung ra bán. Như vậy chẳng phải nói mọi nhất cử nhất động của hắn đều nằm trong tầm kiểm soát của Cố Tư Thành sao?

Người đàn ông này thực giống như lời đồn đại, thông minh đến mức ma quỷ cũng phải khiếp sợ.

Cô chậm rãi đáp lại cái nhìn của Cố Tư Thành.

Cố Tư Thành tôi biết mối quan hệ không tốt đẹp của anh và Logan, cũng biết anh đến đây là để đòi lại 350 tỷ. Cho nên tôi vừa nâng tầm nguy hiểm của anh lên, anh cũng phải nể mặt tôi một chút.

Hàn Chi cứ tưởng Cố Tư Thành vì vậy mà để cô ở lại, nào ngờ hắn không chút suy nghĩ, ra lệnh:

“Nhất Phàm đưa cô ta về!”

“Ê! Không được! Tôi không thể đi được! Tôi… tôi… muốn ở lại với anh… chúng ta cần nói chuyện.”

Ít nhất cô phải ở lại, đợi Cố Tư Thành giải cứu 350 tỷ đã.

“Cố tổng hay là để cô ấy ở lại đi, tôi cũng muốn nói chuyện thêm với cô ấy!”

Ánh mắt Logan khi nói vẫn dán chặt trên người Hàn Chi, mà loại ánh mắt thèm muốn này Cố Tư Thành liền có thể nhìn ra rõ ràng, hắn khó chịu gằn lên: “Hai người có gì mà nói!”

“Cậu căng thẳng cái gì? Dù sao hai người cũng ly hôn rồi đó thôi! Tôi lại thấy cô ấy rất vừa mắt, cảm giác giống như vừa gặp đã yêu vậy.”

Trong chớp mắt Logan liền nhìn thấy quỷ Satan vừa xé sách bước ra, cái nhìn của Cố Tư Thành thiếu điều muốn nhai đầu hắn.

Cố Tư Thành bước tới, chậm rãi cúi người, sau đó phả hơi thở vào vành tai mẫn cảm của cô: “Thế này đi! Nếu cô đã muốn nói chuyện với tôi như vậy, thì đợi đến tối nay chúng ta gặp nhau, dù sao thì tôi cũng đang rảnh.”

Hơi thở Hàn Chi dần trở nên gấp gáp, thậm chí có chút ngạt thở.

Đúng là yêu nghiệt, nói thì nói thôi cần gì phải ghé sát đến vậy.

Đuổi cô đi cũng được, nhưng mà trước lúc đó cô phải đưa được 350 tỷ đi đã.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện