Chương 3646

Hiện giờ Đường Vũ Kỳ đang đeo bộ trang sức này, đeo cũng không được mà bỏ cũng không xong, cảm thấy vô cùng nặng nề. Trương Minh Hoàng trấn an nói: “Vũ Kỳ không cần lo lắng, Lâm Từ chắc chắn không biết thân phận của cháu đâu, cô ấy tặng cháu chỉ vì quý cháu mà thôi.”

Dù là Lâm Từ hay là Mặc Từ thì đều rất ít nghe tới, cho dù có ở nhà họ Mặc, cũng giống như không hề có người này vậy. Ông từng cho rằng, Mặc Ngạn và con gái của ông đều đã rời khỏi nhà họ Mặc rồi. Bây giờ xem ra, chỉ là nhà họ che giấu thôi, mà Lâm Từ ở nhà họ Mặc, e là rất được cưng chiều, vừa ra tay đã có bộ thiết kế hoa hướng dương này rồi.

“Nhưng mà, cháu sợ, nếu chị ấy biết quan hệ của cháu và ông… sẽ không quý Vũ Kỳ nữa.” Đường Vũ Kỳ hoàn toàn không lo lắng bộ trang sức này bị lấy lại. Cô bé chỉ cảm thấy, nếu Lâm Từ thật sự là con gái Lâm Uyển, chỉ sợ sẽ oán hận Trương Minh Hoàng, không quý cô bé nữa.

Trương Minh Hoàng thở dài một hơi. Chuyện ân oán này không bao giờ gạt đi hết được, giữa ông và Lâm Uyển lúc đó cũng giống vậy. Năm đó ông cho Lâm Uyển chút dịu dàng không hề hay biết, đổi lấy việc Lâm Uyển hy sinh tính mạng vì ông, là ông nợ Lâm Uyển sao? Không biết được, không một ai biết sự dịu dàng ngày đó có ý nghĩa gì với bà ấy cả. Ông chỉ biết rằng, sự áy náy lớn nhất của ông đối với Lâm Uyển là không cứu được bà ấy. Nhắc lại chuyện từ lâu trước đây, cảm xúc của ông hiện giờ và quá khứ cũng không khác nhau là bao.

Mặc Thành im lặng không nói gì, có rất nhiều chuyện, nếu không tự mình trải qua thì sẽ không có quyền lên tiếng. Cũng giống như lúc này, anh ta không biết nên đánh giá chuyện này như thế nào nữa. Giữa hai người không có tình yêu, thậm chí cả tình thân cũng không có, tình bạn? Có lẽ cũng không có. Nhưng lại có một sự ràng buộc.

Mặc Thành không biết nên nói thế nào về tình cảm giữa Trương Minh Hoàng và Lâm Uyển trước đây.

Đối với Trương Minh Hoàng mà nói, Lâm Uyển chỉ là một người hiểu chuyện, ngoan ngoãn, không chọc ông ấy tức giận, tới bây giờ cũng vậy, cùng lắm là ơn cứu mạng và sự áy náy.

Đối với Lâm Uyển, nếu không có lần giúp đỡ hồi nhỏ, Trương Minh Hoàng đối với bà ấy có lẽ cũng không quan trọng, bạn chơi cùng? Thậm chí… chỉ là chủ nhà, hay là chủ nhân của một nơi mà bà ấy sớm muộn cũng sẽ rời đi. Không có chuyện gì ngăn được bà ấy, sau đó thì sao? Lâm Uyển mang tâm tình gì lúc cứu Trương Minh Hoàng? Mặc Thành không có cách nào hiểu được.

Nhưng anh ta vẫn cảm thấy, đó không phải là tình yêu. Không ai có thể chịu được việc người mình yêu gần mình như vậy mà lại không muốn tới nhìn một chút nào. Thậm chí, sau khi cứu Trương Minh Hoàng, bà ấy cũng không cố ý tiếp cận, gần gũi với ông. Khi đứng trước tình yêu và đạo đức, có lẽ bà ấy chọn đạo đức, nhưng tình yêu… thì không thể nào che giấu được. Từ điểm này mà nói, Mặc Thành kiên định cho rằng, Lâm Uyển không yêu Trương Minh Hoàng.

Khi đứng trước tình yêu và đạo đức, có lẽ bà ấy chọn đạo đức, nhưng tình yêu… thì không thể nào che giấu được. Từ điểm này mà nói, Mặc Thành kiên định cho rằng, Lâm Uyển không yêu Trương Minh Hoàng.

Quản gia Trọng vẫn đứng đó không nói gì, ông ta biết chuyện này. Cũng gần giống như Trương Minh Hoàng, ông ta cảm thấy áy náy. Vốn dĩ sẽ không thành ra như vậy đâu, nhưng… chuyện đã xảy ra rồi, sẽ không còn có thể thay đổi được nữa.

Đối với Lâm Uyển, hồi nhỏ quản gia Trọng không có ấn tượng quá nhiều, chỉ nhớ là một cô bé mặc váy trắng dịu dàng, sống ở Quỷ Vực Chi Thành. Bà ấy quá yên lặng, không mang tới cho người khác chút phiền toái nào, khiến ông ta cảm thấy nhẹ nhàng, còn có cả an tâm. Sau đó… khi cô gái này xuất hiện, trong sự dịu dàng mang theo vẻ kiêu ngạo, nhưng cười lên vẫn rất dịu dàng. Cô gái phúc hậu và lương thiện như vậy, ra đi cũng đột ngột không kịp đề phòng… Không phải không thấy tiếc nuối, chỉ là không có cách nào cứu vãn được nữa.

Đường Vũ Kỳ vuốt ve chiếc vòng tay, nhìn màn hình điện thoại chợt sáng lên, thông báo tin nhắn tới, mở ra là Lâm Từ. Có lẽ vì đang nói chuyện đột nhiên không nhận được tin nhắn nữa nên cô ấy gửi tin nhắn tới nhắc nhở, nhân tiện chúc ngủ ngon. Đường Vũ Kỳ không trả lời ngay, cô bé mở ra nhìn tin nhắn, có gần mười tin, ngoại trừ gửi đồ trang sức trước đó ra thì còn hỏi Đường Vũ Kỳ có thích không, còn nói một câu nếu Đường Vũ Kỳ không muốn làm người mẫu thì có muốn làm người mẫu riêng cho cô ấy hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện