Khi nhìn thấy Tràn Hạo trong lòng Gia Duyên càng tức giận thêm.
Ánh mắt lơ đãng của cô không tự chủ liếc nhìn Lý Kỳ lúc này đang đứng sau lưng anh, trưng ra bộ mặt hãnh diện trước mặt tất cả mọi người.
Gia Duyên liền cảm giác bài xích anh dữ dội, trong lòng anh không chỉ có Sở Hương mà còn có rất nhiều người phụ nữ khác.
Gia Duyên không thể kiềm chế được cơn giận trong lòng mình, cô dùng tay đẩy bàn tay của anh sang một bên.
“Không cần!.”
Gia Duyên nói năng cọc lóc cặp mắt không thèm nhìn đến anh, làm cho Tràn Hạo phẫn nộ vô cùng.
“Chết tiệt! tại sao mình lại đến đây.”
Tràn Hạo tức giận nói với lòng mình, anh giận dữ quăng miếng bánh ngọt và ly nước cam vào sọt rác bên cạnh rồi đi thẳng ra ngoài trở về công ty giải trí Minh Hạo.
Gia Duyên hơi kinh ngạc với hành động thô lỗ này của anh, cô không hiểu trong lòng anh đang nghĩ gì.
Gia Duyên kiêu ngạo trong lòng hiện lên nỗi phân vân, quay mặt sang hướng khác không muốn nhìn anh nữa.
Lý Kỳ nhìn theo bóng lưng cao lớn của anh, cô không biết tại sao anh lại quan tâm Gia Duyên đến như vậy.
Cô nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt thâm độc, nghiến răng kèn kẹt vì đố kỵ.
Cô nhất định sẽ khiến cho Gia Duyên thân bại danh liệt, tới lúc đó xem Gia Duyên lấy gì để tranh giành Tràn Hạo với cô.
Tràn Hạo ôm một bụng tức, hai tay anh đút vào túi quần tây của mình đi xăm xăm qua đại sảnh rộng lớn.
Bước chân của Tràn Hạo chợt khựng lại khi anh nhìn thấy cô thư ký đang mang những bó hoa hồng Juliet đặt sang một bên.
Cô định nghe theo lời của Châu Ân quăng nó đi, nhưng những bó hoa này vừa đắc tiền vừa quý giá lại xinh đẹp nên cô không nở vứt bỏ.
“Hoa này sao lại để ở đây?.”
Tạ Chánh nhìn thấy sắc mặt của Tràn Hạo liền hiểu ý của anh, nên lên tiếng hỏi cô thư ký.
“Tràn Thiếu, những bó hoa này đều tặng cho cô Gia Duyên.”
Cô thư ký nhìn thấy Tràn Hạo liền cúi đầu cung kính nói.
Nghe cô thư ký nói với giọng hâm mộ, cặp mắt thì phát ra tia sáng nhìn vào những bó hoa.
Trong lòng Tràn Hạo phẫn nộ vô cùng, tay đang đặt trong túi quần của anh bất giác xiết chặt thành nắm đắm.
“Thì ra có người đã tặng nhiều hoa đắc tiền đến như vậy, cho nên cô không thèm để ý đến bánh và nước rẻ tiền của anh.”
Tràn Hạo không nói gì đi một mạch ra ngòai, rời khỏi công ty giải trí Ngôi Sao Sáng.
Mấy ngày liên tiếp Tràn Hạo không hề xuất hiện trước mặt của Gia Duyên, làm cô cảm giác nao núng trong lòng.
Gia Duyên vừa không muốn gặp mặt anh nhưng đồng thời trái tim lại rất nhớ đến anh.
Nhớ đến khuôn mặt kiêu căng ngạo mạng của anh.Ngày hôm nay là ngày chính thức trình diễn thời trang.
Tất cả mọi người đều bận rộn không ai dám lơ là, vì buổi biểu diễn hôm nay sẽ tụ hội lại tất cả những người có thế lực nhất trong ngành thời trang và làng giải trí.
Sau khi luyện tập liên tục mấy tiếng đồng hồ, tất cả mọi người đều được đưa đến khách sạn The Palm, hai tiếng trước khi buổi trình diễn bất đầu.
Gia Duyên tao nhã ngồi tại bàn trang điểm của mình, được Tiểu Hồng cẩn thật trang điểm cho cô.
Châu Ân nhìn thấy sắc mặt mệt mỏi của cô mà trong lòng lo lắng.
“Tiểu thư, chị không cần phải lao lực đến như vậy?”
Châu Ân không hiểu Gia Duyên đang nghĩ gì, đường đường là thiên kim tiểu thư của Tần gia, cô khong cần thiết phải liều mạng của mình vào những chuyện này.
Nói về tiền thì Tần gia không thiếu, nói về danh vọng và địa vị thì không ai có thể sánh được với Tần gia.
“Chị không sao, em không cần lo.”
Vừa nói Gia Duyên vừa nhìn sang Cẩm Tú, lúc này đã gần đến giờ trình diễn mà thợ trang điểm còn chưa trang điểm cho Cẩm Tú.
“Cẩm Tú, sao em không trang điểm?”
Gia Duyên nhìn Cẩm Tú nói.
“Mấy thợ trang điểm đang bận trang điểm cho chị Lý Kỳ và Trương Diệu.
Chưa tới phiên của em.”
Cẩm Tú nói với giọng e dè, cô là người mẫu hạng B nên không có thợ trang điểm của riêng mình mà phải dùng chung.
“Tiểu Hồng, em qua trang điểm cho Cẩm Tú đi, chị tự thay y phục được.”
“Dạ.”
Tiểu Hồng vui vẻ đi đến bên cạnh của Cẩm Tú, Cẩm Tú nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt cảm kích.
Nếu hôm nay cô thể hiện xuất sắc trên sàn catwalk, thì tiếp theo cô sẽ có thêm rất nhiều hợp đồng.
Châu Ân giúp Gia Duyên mặc vào váy chính của bộ sưu tập Sunshine.
Vừa mặc lên người của Gia Duyên, cô cảm thấy có gì đó không đúng.
“Châu Ân em kiểm tra lại dây kéo phía sau lưng của chị.”
Châu Ân lập tức kiểm tra ngay, cô thật kinh ngạc khi nhìn thấy dây kéo bị người ta cố tình giở trò để làm hỏng.
“Tiểu thư, dây kéo đã bị người ta đụng tay vào tháo chỉ ra, chỉ cần chị mặc vào người và có cử động mạnh thì dây kéo sẽ bị bung ra.”
Cẩm Tú nghe Châu Ân nói vậy trong lòng lo lắng, áo của Gia Duyên là kiểu không dây nếu dây kéo bị hỏng, vậy tới lúc lên sân khấu biểu diễn dây kéo sẽ bị bung ra rơi xuống, để lộ toàn bộ thân thể của Gia Duyên trước mặt của tất cả mọi người.
Với một người mẫu chuyên nghiệp, việc sơ sót này tuyệt đối không thể xảy ra.
“Chị vừa rồi em nhìn thấy Trương Diệu lén lút vào đây, chắc người gây ra chuyện này chính là cô ta.”
Tiểu Hồng nhớ lại khi mới vừa đến đây cô nhìn thấy Trương Diệu với cử chỉ khẩn trương, lén lút đi vào trong phòng thay đồ của Gia Duyên.
“Châu Ân, nếu người ta đã tặng cho chị món quà hậu như vậy, chúng ta cũng phải nên đáp lễ lại.”
Ánh mắt sắc bén của Gia Duyên nhì vào cái đầm trên người mình của mình, nhếch môi lên thành một nụ cười nham hiểm nói.
“Dạ! tiểu thư.”
Châu Ân nghe cô nói vậy liền hiểu ý, rồi cung kính rời đi.
“Chị em giúp chị may dây kéo lại.”
Cẩm Tú nhìn Gia Duyên nói, cô đã từng học qua thiết kế thời trang nên cũng biết về kim chỉ.
Vì ba cô bệnh nặng nên cô mới bỏ học nửa chừng, để bước chân vào làng giải trí, ngành này sẽ kiếm tiền nhanh và nhiều hơn.
“Cảm ơn em.”
4 giờ chiều tất cả người mẫu ai vào chổ nấy, chờ người điều khiển trương trình bất đầu khai mạc buổi trình diễn thời trang.
Mạnh Hùng một thân âu phục màu đen với dáng người cao lớn, anh nghiêm trang bước lên sân khấu đứng bên cạnh của người điều khiển trương trình.
Ánh mắt sắc bén ngạo mạn của Mạnh Hùng nhìn thẳng vào khách mời ngồi phía dưới.
“Xin chào tất cả mọi người có mặt tại buổi trình diễn thời trang của công ty Tân Mạnh Thị.
Tôi rất vinh hạnh được đưa ra mắt mọi người, bộ sưu tập Sunshine của chúng tôi.
Người mẫu chính của buổi trình diễn hôm nay, chính là cô siêu mẫu Crystal đã từ Italy bay về Thành Phố S để làm người đại diện cho nhãn hiệu thời trang Mystery của chúng tôi.”
“Bốp bốp bốp........”
Mạnh Hùng vừa dứt lời những tiếng tràng vỗ tay vang vội cả căn phòng.
Kiều Nhi đang ngồi tại hàng ghế đầu dành cho khách mời VIP cùng với Tràn Hạo, Lôi Lạc Thiên, Trình Lam, Nam Liệt và Hàn Mạc.
Ánh mắt sùng bái của Kiều Nhi không thể nào rời khỏi người đàn ông của mình, đang phong độ đứng cao ngạo trên sân khấu.
Ánh mắt lơ đãng của cô không tự chủ liếc nhìn Lý Kỳ lúc này đang đứng sau lưng anh, trưng ra bộ mặt hãnh diện trước mặt tất cả mọi người.
Gia Duyên liền cảm giác bài xích anh dữ dội, trong lòng anh không chỉ có Sở Hương mà còn có rất nhiều người phụ nữ khác.
Gia Duyên không thể kiềm chế được cơn giận trong lòng mình, cô dùng tay đẩy bàn tay của anh sang một bên.
“Không cần!.”
Gia Duyên nói năng cọc lóc cặp mắt không thèm nhìn đến anh, làm cho Tràn Hạo phẫn nộ vô cùng.
“Chết tiệt! tại sao mình lại đến đây.”
Tràn Hạo tức giận nói với lòng mình, anh giận dữ quăng miếng bánh ngọt và ly nước cam vào sọt rác bên cạnh rồi đi thẳng ra ngoài trở về công ty giải trí Minh Hạo.
Gia Duyên hơi kinh ngạc với hành động thô lỗ này của anh, cô không hiểu trong lòng anh đang nghĩ gì.
Gia Duyên kiêu ngạo trong lòng hiện lên nỗi phân vân, quay mặt sang hướng khác không muốn nhìn anh nữa.
Lý Kỳ nhìn theo bóng lưng cao lớn của anh, cô không biết tại sao anh lại quan tâm Gia Duyên đến như vậy.
Cô nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt thâm độc, nghiến răng kèn kẹt vì đố kỵ.
Cô nhất định sẽ khiến cho Gia Duyên thân bại danh liệt, tới lúc đó xem Gia Duyên lấy gì để tranh giành Tràn Hạo với cô.
Tràn Hạo ôm một bụng tức, hai tay anh đút vào túi quần tây của mình đi xăm xăm qua đại sảnh rộng lớn.
Bước chân của Tràn Hạo chợt khựng lại khi anh nhìn thấy cô thư ký đang mang những bó hoa hồng Juliet đặt sang một bên.
Cô định nghe theo lời của Châu Ân quăng nó đi, nhưng những bó hoa này vừa đắc tiền vừa quý giá lại xinh đẹp nên cô không nở vứt bỏ.
“Hoa này sao lại để ở đây?.”
Tạ Chánh nhìn thấy sắc mặt của Tràn Hạo liền hiểu ý của anh, nên lên tiếng hỏi cô thư ký.
“Tràn Thiếu, những bó hoa này đều tặng cho cô Gia Duyên.”
Cô thư ký nhìn thấy Tràn Hạo liền cúi đầu cung kính nói.
Nghe cô thư ký nói với giọng hâm mộ, cặp mắt thì phát ra tia sáng nhìn vào những bó hoa.
Trong lòng Tràn Hạo phẫn nộ vô cùng, tay đang đặt trong túi quần của anh bất giác xiết chặt thành nắm đắm.
“Thì ra có người đã tặng nhiều hoa đắc tiền đến như vậy, cho nên cô không thèm để ý đến bánh và nước rẻ tiền của anh.”
Tràn Hạo không nói gì đi một mạch ra ngòai, rời khỏi công ty giải trí Ngôi Sao Sáng.
Mấy ngày liên tiếp Tràn Hạo không hề xuất hiện trước mặt của Gia Duyên, làm cô cảm giác nao núng trong lòng.
Gia Duyên vừa không muốn gặp mặt anh nhưng đồng thời trái tim lại rất nhớ đến anh.
Nhớ đến khuôn mặt kiêu căng ngạo mạng của anh.Ngày hôm nay là ngày chính thức trình diễn thời trang.
Tất cả mọi người đều bận rộn không ai dám lơ là, vì buổi biểu diễn hôm nay sẽ tụ hội lại tất cả những người có thế lực nhất trong ngành thời trang và làng giải trí.
Sau khi luyện tập liên tục mấy tiếng đồng hồ, tất cả mọi người đều được đưa đến khách sạn The Palm, hai tiếng trước khi buổi trình diễn bất đầu.
Gia Duyên tao nhã ngồi tại bàn trang điểm của mình, được Tiểu Hồng cẩn thật trang điểm cho cô.
Châu Ân nhìn thấy sắc mặt mệt mỏi của cô mà trong lòng lo lắng.
“Tiểu thư, chị không cần phải lao lực đến như vậy?”
Châu Ân không hiểu Gia Duyên đang nghĩ gì, đường đường là thiên kim tiểu thư của Tần gia, cô khong cần thiết phải liều mạng của mình vào những chuyện này.
Nói về tiền thì Tần gia không thiếu, nói về danh vọng và địa vị thì không ai có thể sánh được với Tần gia.
“Chị không sao, em không cần lo.”
Vừa nói Gia Duyên vừa nhìn sang Cẩm Tú, lúc này đã gần đến giờ trình diễn mà thợ trang điểm còn chưa trang điểm cho Cẩm Tú.
“Cẩm Tú, sao em không trang điểm?”
Gia Duyên nhìn Cẩm Tú nói.
“Mấy thợ trang điểm đang bận trang điểm cho chị Lý Kỳ và Trương Diệu.
Chưa tới phiên của em.”
Cẩm Tú nói với giọng e dè, cô là người mẫu hạng B nên không có thợ trang điểm của riêng mình mà phải dùng chung.
“Tiểu Hồng, em qua trang điểm cho Cẩm Tú đi, chị tự thay y phục được.”
“Dạ.”
Tiểu Hồng vui vẻ đi đến bên cạnh của Cẩm Tú, Cẩm Tú nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt cảm kích.
Nếu hôm nay cô thể hiện xuất sắc trên sàn catwalk, thì tiếp theo cô sẽ có thêm rất nhiều hợp đồng.
Châu Ân giúp Gia Duyên mặc vào váy chính của bộ sưu tập Sunshine.
Vừa mặc lên người của Gia Duyên, cô cảm thấy có gì đó không đúng.
“Châu Ân em kiểm tra lại dây kéo phía sau lưng của chị.”
Châu Ân lập tức kiểm tra ngay, cô thật kinh ngạc khi nhìn thấy dây kéo bị người ta cố tình giở trò để làm hỏng.
“Tiểu thư, dây kéo đã bị người ta đụng tay vào tháo chỉ ra, chỉ cần chị mặc vào người và có cử động mạnh thì dây kéo sẽ bị bung ra.”
Cẩm Tú nghe Châu Ân nói vậy trong lòng lo lắng, áo của Gia Duyên là kiểu không dây nếu dây kéo bị hỏng, vậy tới lúc lên sân khấu biểu diễn dây kéo sẽ bị bung ra rơi xuống, để lộ toàn bộ thân thể của Gia Duyên trước mặt của tất cả mọi người.
Với một người mẫu chuyên nghiệp, việc sơ sót này tuyệt đối không thể xảy ra.
“Chị vừa rồi em nhìn thấy Trương Diệu lén lút vào đây, chắc người gây ra chuyện này chính là cô ta.”
Tiểu Hồng nhớ lại khi mới vừa đến đây cô nhìn thấy Trương Diệu với cử chỉ khẩn trương, lén lút đi vào trong phòng thay đồ của Gia Duyên.
“Châu Ân, nếu người ta đã tặng cho chị món quà hậu như vậy, chúng ta cũng phải nên đáp lễ lại.”
Ánh mắt sắc bén của Gia Duyên nhì vào cái đầm trên người mình của mình, nhếch môi lên thành một nụ cười nham hiểm nói.
“Dạ! tiểu thư.”
Châu Ân nghe cô nói vậy liền hiểu ý, rồi cung kính rời đi.
“Chị em giúp chị may dây kéo lại.”
Cẩm Tú nhìn Gia Duyên nói, cô đã từng học qua thiết kế thời trang nên cũng biết về kim chỉ.
Vì ba cô bệnh nặng nên cô mới bỏ học nửa chừng, để bước chân vào làng giải trí, ngành này sẽ kiếm tiền nhanh và nhiều hơn.
“Cảm ơn em.”
4 giờ chiều tất cả người mẫu ai vào chổ nấy, chờ người điều khiển trương trình bất đầu khai mạc buổi trình diễn thời trang.
Mạnh Hùng một thân âu phục màu đen với dáng người cao lớn, anh nghiêm trang bước lên sân khấu đứng bên cạnh của người điều khiển trương trình.
Ánh mắt sắc bén ngạo mạn của Mạnh Hùng nhìn thẳng vào khách mời ngồi phía dưới.
“Xin chào tất cả mọi người có mặt tại buổi trình diễn thời trang của công ty Tân Mạnh Thị.
Tôi rất vinh hạnh được đưa ra mắt mọi người, bộ sưu tập Sunshine của chúng tôi.
Người mẫu chính của buổi trình diễn hôm nay, chính là cô siêu mẫu Crystal đã từ Italy bay về Thành Phố S để làm người đại diện cho nhãn hiệu thời trang Mystery của chúng tôi.”
“Bốp bốp bốp........”
Mạnh Hùng vừa dứt lời những tiếng tràng vỗ tay vang vội cả căn phòng.
Kiều Nhi đang ngồi tại hàng ghế đầu dành cho khách mời VIP cùng với Tràn Hạo, Lôi Lạc Thiên, Trình Lam, Nam Liệt và Hàn Mạc.
Ánh mắt sùng bái của Kiều Nhi không thể nào rời khỏi người đàn ông của mình, đang phong độ đứng cao ngạo trên sân khấu.
Danh sách chương