Nói xong Mạnh Hùng liền xoay người đi xuống sân khấu, phong độ ngồi xuống ghế bên cạnh của Kiều Nhi.

Anh thoải mái choàng tay qua vai của cô, kéo cô sát vào người của mình ghé sát vào tai cô nói.

“Sao? Thấy chồng em đẹp trai quá nên nhìn anh bằng ánh mắt quyến rũ hả?

Để tối nay........”

Anh cười ngọt ngào thì thầm vào tai cô nói dang dở câu, anh cố tình trêu chọc rồi đặt lên má của cô một nụ hôn mặn nồng.

“Phải, chỉ sợ nhiều người phụ nữ khác cũng hâm mộ đến ông xã của em.”

Kiều Nhi nhìn anh cười dịu dàng nói, ánh mắt thâm tình nhìn vào ánh mắt yêu thương của Mạnh Hùng đang nhìn mình.

Khi hai người thật sự yêu nhau chỉ cần nhìn vào ánh mắt của đối phương, thì sẽ biết ngay đối phương yêu mình đến cỡ nào.

Cũng giống như bây giờ chỉ cần nhìn vào ánh mắt của Mạnh Hùng, cô biết ngay tình yêu của anh dành cho cô là vô hạn, trong ánh mắt của anh chỉ có hình bóng của cô không còn chỗ cho bất kỳ người phụ nữ nào khác.

Tràn Hạo ngồi bên cạnh nhìn thấy Mạnh Hùng và Kiều Nhi ngọt ngào như vậy trong lòng của anh thật sự hâm mộ hai người.

Từ trước tới giờ anh chưa từng nghĩ qua, mình cũng có ngày phải hâm mộ tình yêu của người khác.

Chắc vì trái tim của anh đã cô độc rất lâu nên bây giờ anh lại có cảm giác muốn được một mối tình khắc cốt ghi tâm, vĩnh kết đồng tâm.

Trong lòng Tràn Hạo đang suy nghĩ đột nhiên tiếng nhạc sôi động vang lên trên sân khấu, Gia Duyên từ phía sâu bức màn màu đen bước ra ngoài trên người cô là cái đầm màu trắng không dây bó sát vào thân thể quyến rũ của mình.

Mái tóc dài màu nâu của cô nửa búi lên cao, phân nửa xoã xuống phủ lưa thưa trên bời vai mảnh mai của cô.

Khuôn mặt của Gia Duyên trắng như tuyết với cái đầm màu trắng trên người cô giống y như một thiên sứ bước ra từ bức tranh huyền thoại.

Cái đầm dài lướt thướt càng tôn lên sự dịu dàng thuỳ mị của cô, cặp mắt màu xanh lam của Gia Duyên tỏa sáng trên sân khấu.

Cô kiêu ngạo nhìn tất cả mọi người phía dưới, ánh mắt sáng lung linh của cô không hề tỏ ra chút khẩn trương cô thật bình thản bước đi tự tin về phía trước.

Mạnh Hùng nhìn Trịnh Phó Hàn bằng ánh mắt kinh ngạc khi anh nhìn thấy phía sau lưng của Gia Duyên được kết vào một cái khăn choàng mỏng màu trắng kim tuyến.

Cẩm Tú dùng cái khăn để che đi phần dây kéo đã bị Trương Diệu làm hỏng.

Mạnh Hùng không ngờ sự kết hợp này lại hoàn mỹ đến như vậy.

Ánh đèn trên trần nhà rọi thẳng lên người của Gia Duyên phản chiếu lại những tia sáng của kim tuyến từ trên khăn choàng cổ, làm người ta nhìn vào cảm thấy Gia Duyên giống y như một thiên sứ lấp lánh dưới ánh hào quang, thật xinh đẹp thật quyến rũ.

Ánh mắt sắc bén nhưng lại mang chút bâng khuâng của Tràn Hạo nhìn vào người phụ nữ đang tỏa sáng trên sân khấu.

Tận sâu trong đáy lòng của anh xen lẫn với ý nghĩ luyến tiếc ngẩn ngơ không rõ ràng, làm anh không lý giải được tâm tư của mình.

Trình Lam và Kiều Nhi ngồi bên cạnh nhìn thấy khuôn mặt trầm tư nhưng từ trong ánh mắt của anh lại hiện lên tình cảm không rõ ràng, hai người nhìn nhau cười nhẹ trong long thầm nghĩ.

“Cuối cùng Hạo cũng đã động lòng.”

Hàn Mạc ngồi bên cạnh thu hết cử chỉ và biểu cảm của Tràn Hạo vào trong ánh mắt sắc bén của mình.

Cô vừa liên lạc với Tần Gia Uy nghe nói vài tháng nữa Thomas Franco Jr

từ Italy sẽ đến Thành Phố S này.

Cô đang lo lắng nếu Tràn Hạo thật sự yêu Gia Duyên hai người sẽ phải đối mặt với đoạn đường chông gai phía trước.

Sau khi Gia Duyên lên sân khấu là đến lượt của Lý Kỳ, trên người cô là cái đầm ngắn màu tím.

Khi Lý Kỳ bước lên sân khấu nét đẹp sắc sảo của cô không hề thua kém với Gia Duyên.

Khi Lý Kỳ đứng kế bên cạnh của Gia Duyên mọi người mới nhận thức, Lý Kỳ sở hữu khuôn mặt xinh đẹp với thân hình gợi cảm.

Còn Gia Duyên thì đẹp một cách động lòng người, khuôn mặt thuần khiết nhưng lại mang trên người khí chất ngạo mạn không xem ai ra gì.

Tuy mỗi người có nét đẹp khác nhau, nhưng khi nhìn kỹ lại thì Lý Kỳ chỉ được sắc đẹp của bề ngoại nhìn lâu không có sức thu hút mạnh mẽ.

Còn sắc đẹp của Gia Duyên càng nhìn càng thu hút, làm trái tim của đối phương bất giác vì cô mà đập loạn nhịp.

Trương Diệu và Cẩm Tú cùng nhau bước lên sân khấu, Trương Diệu mặt trên người cái đầm màu xanh lam dài đến gót chân khuôn mặt tự tin ánh mắt gợi tình nhìn thẳng xuống Ngạn Thắng đang ngồi phía dưới.

Cẩm Tú mặc trên người cái đầm dài màu hồng phấn vừa bước ra sân khấu liền thu hút ánh mắt của Ngô Phong, anh chưa từng nghĩ mình lại có thể vì một người phụ nữ mà cảm giác thích thú hơn những chiếc xe đua của mình.

Ánh mắt thâm sâu của Ngô Phong nhìn chằm chằm vào người của Cẩm Tú, cô bước ra sân khấu với khuôn mặt tươi như hoa, nét đẹp dịu dàng thùy mị của cô làm anh động lòng.

Trong lúc bốn người cùng nhau bước về phía trước, ánh mắt của Trương Diệu đột nhiên hiện lên tia độc ác.

Cô cố tình đi chậm một bước dùng chân dẫm lên váy của Gia Duyên, nhưng không biết vì sao dù cô đã dùng hết sức dây kéo trên váy của Gia Duyên cũng không bung ra.

Gia Duyên biết trước hành động này của Trương Diệu, nên đã chuẩn bị tinh thần để đối phó với cô.

Trong lúc Trương Diệu dùng sức đột nhiên hai dây áo của cô bị đứt, trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người phần vải che trước ngực của Trương Diệu không có gì kiềm lại bị rơi xuống, để lộ cặp ngực của cô ra trước mặt của tất mọi người.

Trương Diệu hoảng hốt kêu lên.

“Ahhhhhhhhhhhhh...”

Cô dùng hai tay che lại phần ngực của mình, ánh mắt xấu hổ của cô nhìn xuống khách mời và phóng viên phía dưới.

Trương Diệu khóc oà lên vì nhục nhã, chạy thẳng vào trong hậu trường.

Cẩm Tú bất ngời nhìn sang Gia Duyên, khuôn mặt của Gia Duyên thật bình thản như chuyện vừa xảy ra không liên quan gì đến cô.

Hàn Mạc, Kiều Nhi và Trình Lam nhìn thấy một màn này liền biết ngay đầu sỏ gây ra chuyện này là ai.

Nhưng họ không ngờ Gia Duyên lại giả mù sa mưa hay đến như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện