Đồng Kinh Niên dùng đôi tay bóp chặt vòng eo nhỏ, cố định thân thể của Tô Tâm Đường. Cô bây giờ không riêng gì hai chân, mà cả người từ trên xuống dưới đều mềm oặt, ngón chân xinh đẹp mượt mà cuộn tròn lên.

Nếu không phải thân thể được Đồng Kinh Niên đỡ lấy, thì chắc cô đã sớm tê liệt ngã xuống người anh.

Cần cổ thiên nga ngửa về sau, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, người con gái híp mắt phát ra từng tiếng rên nghẹn ngào.

Âm thanh rên rỉ vụn vặt hoàn toàn dựa theo tiết tấu của người đàn ông.

Quá điên cuồng!

Cô không nghĩ lực eo của Đồng Kinh Niên lại kinh người đến vậy. Lúc trước cô còn tự cho rằng bản thân mình cưỡi rất giỏi, nhưng thật ra Đồng Kinh Niên mới chính là sư phụ.

Chân chính cưỡi ngựa.

Thế nhưng bây giờ Tô Tâm Đường chỉ muốn anh mau dừng lại.

Thật khó chịu. Cô bị làm đến mức đầu óc mơ màng, vậy mà Đồng Kinh Niên ngoại trừ ở trên trán có một tầng mồ hôi thì cả người anh trông rất bình tĩnh.

Nếu không phải do động tác kịch liệt dưới thân, thì Tô Tâm Đường cho rằng người đang cùng cô làm tình không phải là anh.

Cuộc hoan ái này đối với Đồng Kinh Niên cũng là tràn trề vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙. Trước đó anh bị cô gái này đùa bỡn quá mức, trong đầu chỉ có ý nghĩ phải trừng phạt cô thích đáng, nhưng rốt cuộc Đồng Kinh Niên lại dần bước vào trong trò chơi này.

Cơ thể của cô vừa mềm vừa đẹp, tiểu huyệt chặt chẽ lại còn kẹp rất giỏi. Cả người Đồng Kinh Niên căng như dây đàn, anh phải liều mạng cố gắng giữ lại một chút tỉnh táo nếu không đã sớm bắn tinh.

Làm tình với cô thật sự rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙.

Đồng Kinh Niên tiếp tục duy trì lực đạo và tần suất vừa rồi, môi mỏng hé mở.

“Cô giáo Tô có s͙ư͙ớ͙n͙g͙ không?”

Con ngươi đen nhánh của người đàn ông gắt gao nhìn vào dung nhan xinh đẹp, mê ly trước mặt.

Thật ra Tô Tâm Đường đã sớm rơi vào trạng thái mông lung, mơ màng nhưng cô không thể chịu thua.

Miệng nhỏ lập tức bô bô: “Ưm… Bạn học Đồng… có thể nhanh hơn nữa không?”

Hừ! Không cho phép chê cười cô.

Đồng Kinh Niên nhếch khóe miệng.

Tô Tâm Đường cũng không rõ mình có nhìn nhầm hay không bởi vì hai mắt cô đã sớm đẫm lệ mông lung.

Bị anh chơi đến mức này!

Để đáp lại yêu cầu của Tô Tâm Đường, Đồng Kinh Niên xoay người cô toàn bộ đè xuống dưới, trong nháy mắt hai người đã đổi vị trí cho nhau. côn thịt của anh vẫn cắm ở bên trong tiểu huyệt, đồng nghĩa với cây gậy thịt thô dài dọa người kia đã trực tiếp xoay tròn 360 độ trong lối đi chật hẹp của Tô Tâm Đường!



“Á —-“

Lông mày thanh tú nhíu thành một hàng, toàn bộ lực chú ý của cô đều đặt ở tiểu huyệt bên dưới, hiện tại Tô Tâm Đường đã không còn sức đấu võ mồm với Đồng Kinh Niên.

Không để Tô Tâm Đường có thời gian tiếp nhận, người đàn ông bị khiêu khích túm lấy một bên chân dài thẳng tắp đặt lên trên vai, lực đạo và tốc độ vượt xa so với vừa rồi.

Dùng hành động thực tế nói cho Tô Tâm Đường biết, anh có thể càng nhanh và càng hung bạo hơn.

Bang —- bang —- bang —-

Chân của Tô Tâm Đường vô lực đung đưa trên vai anh.

Kẽo kẹt, kẽo kẹt —-

Chiếc giường chất lượng cao của Đồng Kinh Niên bắt đầu phát ra từng tiếng vang, xem ra nó cũng khó lòng chống đỡ.

Quá nhanh! Quá nặng! Quá nóng nảy!

Tô Tâm Đường đã mất cảm giác cưỡi ngựa, bây giờ cô giống như một chiếc thuyền nhỏ gặp phải sóng to gió lớn giữa đại dương mênh mông.

Đồng Kinh Niên s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến mức da đầu tê dại, dòng điện chạy từ xương cụt thẳng lên trên đỉnh đầu. Anh chưa bao giờ nghĩ chuyện nam nữ làm tình lại có thể vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến vậy.

Gương mặt của cô gái nằm bên dưới đã ửng đỏ, thân thể run rẩy, đôi môi phát ra từng tiếng kêu nghẹn ngào. Nhìn đến kết quả do chính mình tạo ra, Đồng Kinh Niên khẽ nhíu mày.

“Ba ba!”

Cô gái dưới thân bỗng hô to một tiếng.

Máy đóng cọc không biết mệt mỏi mang tên Đồng Kinh Niên bỗng đơ người vài giây, ngay cả tần suất thọc vào rút ra bất biến khi nãy cũng chậm lại một chút.

Bên trong đôi mắt đẹp của Tô Tâm Đường mang theo nét hài hước.

Cô đoán Đồng Kinh Niên có thể sẽ bị dọa mềm.

Nhưng xem ra lần này Tô Tâm Đường đã xem nhẹ sức chiến đấu của Đồng Kinh Niên rồi.

Đồng Kinh Niên giống như được uống thêm thuốc kích thích, sau khi ngỡ ngàng vài giây liền lập tức lao vào công cuộc cày cấy.

Tinh hoàn lớn bằng quả trứng vịt mãnh liệt đánh lên phần môi âm hộ, thậm chí Tô Tâm Đường còn cảm giác đối phương muốn đem toàn bộ hai quả cầu đó nhét vào bên trong.

Sau khi thọc vào rút ra mấy trăm lần, Đồng Kinh Niên điên cuồng cắm thêm chục cái nữa mới chịu kết thúc.

Cảm nhận được côn thịt căng trướng muốn phóng thích, phần hông gắt gao ghé sát vào bên người Tô Tâm Đường. Đồng Kinh Niên ôm lấy thân thể mềm mại bên dưới, đem toàn bộ tinh dịch nóng bỏng phun thẳng vào sâu trong tử cung.

Tô Tâm Đường đón nhận từng đợt chất lỏng cọ rửa bên trong thân thể cô, nhụy hoa bị kích thích khiến cho cả người cũng run rẩy theo.

Đồng Kinh Niên không rút thân thể ra ngoài, ánh mắt mê man nhìn xuống bụng nhỏ của cô gái đang chậm rãi phồng lên giống như ăn cơm no.

Nơi đó là do anh bắn tinh dịch vào sao? Đồng Kinh Niên đột nhiên di chuyển tầm mắt đến bàn tay mảnh khảnh đang kéo chặt tấm ga giường của Tô Tâm Đường, bàn chân cô cũng bắt đầu co lại.

Mí mắt giật giật.

Vì đã có kinh nghiệm nên Đồng Kinh Niên muốn nhanh chóng tránh qua một bên nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.

Hoa huyệt co rút kịch liệt, sau đó một lượng lớn chất lỏng trong suốt hòa lẫn với tinh dịch sền sệt phun trào ra ngoài.



Cũng may lúc này đây Đồng Kinh Niên không bị Tô Tâm Đường phun lên trên mặt, chỉ là bắn tung tóe ra phần bụng dưới.

Thế nhưng như thế này cũng đủ làm cho gương mặt của Đồng Kinh Niên đen sì cả rồi.

Kẻ khởi xướng còn đang nhìn anh cười khanh khách không ngừng, vẫn là cô thắng về được một ván.

“Sao cô lại…”

Đồng Kinh Niên rít ra từ kẽ răng được mấy chữ, đôi mắt hung hăng nhắm chặt lại, bằng không anh sợ chính mình sẽ không nhịn được tức giận.

“Lại làm sao?”

Tô Tâm Đường biết rõ còn cố hỏi.

Cô dùng ngón tay quét một chút dâm dịch dính trên bụng của Đồng Kinh Niên, sau đó miễn cưỡng chống đỡ thân thể nghiêng mình. Dưới ánh mắt chăm chú của người đàn ông, Tô Tâm Đường nhanh chóng vươn tay bôi thứ đó lên cằm anh.

Đồng Kinh Niên: !

Nếu dùng một từ để hình dung tâm trạng của Đồng Kinh Niên bây giờ thì chính là “khiếp sợ”.

Đồng Kinh Niên thấy rõ từng động tác của Tô Tâm Đường nhưng dù có nằm mơ cũng không nghĩ đến… cô lại có thể bôi… nước tiểu… lên mặt anh.

“Tô — Tâm — Đường!”

Người đàn ông chật vật dùng mu bàn tay lau chùi phần cằm, nhưng lau mãi cũng chẳng thấy tốt hơn là bao, thậm chí bàn tay cũng bẩn luôn rồi.

Anh gằn từng chữ một kêu tên của cô.

Tô Tâm Đường cười hì hì: “Rồi rồi. Tôi biết tên của tôi dễ nghe nhưng cũng đâu thể trách bố mẹ tôi được.”

“Bạn học Đồng này, em sẽ không thật sự cho rằng đó là nước tiểu chứ?”

“Vậy cô giáo lại giảng cho em thêm một bài học nữa. Vừa rồi là nước khi phụ nữ lên đỉnh bắn ra, hay còn gọi là xuất tinh ở nữ. Người có thể có hiện tượng này chính là trân bảo, em kiếm được lời rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện