Trong thiên quân vạn mã, giữa khói thuốc nổi lên bốn phía, người đàn ông tuấn mỹ tà dị bỗng nhiên chỉ kiếm về trước, hứa hẹn ngàn vàng treo giải thưởng.

Đây là cảm giác gì? Khán giả không biết Mặc Sĩ Diêu là cảm giác gì, nhưng mà bọn họ biết, chính bọn họ sắp bùng nổ!!!

[ Đông Ly Lan biết Mặc Sĩ Diêu hả?! Oa oa oa? Tui bỏ lỡ cái gì rồi? Chẳng lẽ tui đã quên kỳ thật là bọn họ quen biết hả?! ]

[ mọe ơi, Đông Ly Lan khốc huyễn cuồng bá duệ như vậy, đột nhiên the-one Diêu Diêu, loại cảm giác này… Cũng quá xúc động đi! Hai người bọn họ có phải có quan hệ gì không thể cho ai biết không, còn hứa hẹn phần thưởng lớn như vậy… Vì sao Đông Ly Lan muốn giết Diêu Diêu của tui, bọn họ rốt cuộc là quan hệ như thế nào! @đoàn phim «Tranh giành» ]

[ hắn là Thái tử lãnh huyết tà mị cuồng quyến, y là quân sư thiếu niên phong hoa tuyệt đại. Hắn ở trên chiến trường gặp gỡ y, hắn giương kiếm muốn lấy tính mệnh y, lại không biết về sau hai người tơ tình quấn quýt, duyên định tam sinh tam thế. ]

[… phong cách giới thiệu văn án vắn tắt của mạng văn học lầu trên, nhìn qua rất lôi, nhưng mà cớ sao một khi tiếp thu rồi, dường như cũng rất feeling nhỉ! Cho nên nói, Đông Ly Lan với Mặc Sĩ Diêu rốt cuộc là quan hệ như thế nào, sao cứ như trước kia bọn họ có quen biết vậy? ]

Trong hai tập tối hôm nay, kể lại một lần đại chiến giữa Sở quốc và Lương quốc.

Trước đó, đại quân Sở quốc dưới sự dẫn đường của Mặc Sĩ Diêu, đả bại Lương quốc, đoạt lại một tòa thành bị mất vào chín năm trước. Mà một tháng sau, Thái tử Lương quốc Đông Ly Lan tự mình dẫn binh tiếp cận, hai bên gặp phải nơi biên cương, nhấc lên một trận đại chiến.

Lương quốc dù sao cũng binh hùng tướng mạnh, về vũ lực thắng Sở quốc. Sở quốc mặc dù có Mặc Sĩ Diêu, nhưng vẫn không thể từ trên tay Lương quốc chiếm được chỗ tốt, hai bên đánh ngang tay, lần thứ hai triển khai chiến tuyến ở biên cảnh, kiềm chế nhau, ai cũng không dám động trước một bước.

Hai tập này chỉ nói câu chuyện như vậy, chỉ có điều thái độ “kỳ quái” của Đông Ly Lan đối với Mặc Sĩ Diêu lại làm cho tất cả khán giả mơ hồ. Rất nhanh, thảo luận trên internet đã chen khắp đề tài #Tranh giành#, cũng không lâu lắm, đã có người chậm rãi phỏng đoán ra thân phận có khả năng của Đông Ly Lan.

[ mấy tập trước Mặc Sĩ Diêu đã từng trong lúc vô tình nói với Tiêu Tương, y cũng từng có bạn, là sư huynh của y. Hai người cùng lớn lên, tình cảm một lòng, sau đó mất đi liên hệ. Nếu Đông Ly Lan thật sự quen biết Mặc Sĩ Diêu, có khả năng hắn chính là sư huynh Mặc Sĩ Diêu, hoặc là quen biết với sư huynh của y! ]

Hai tập chiếu ngày hôm sau, trực tiếp chứng thật suy đoán của người bạn mạng này.

Tiêu Tương hỏi quan hệ giữa Mặc Sĩ Diêu và Đông Ly Lan, Mặc Sĩ Diêu mỉm cười trả lời cô: “Hắn là sư huynh của ta.”

Sau đó, chính là một đoạn hồi ức thoải mái vui vẻ.

Đông Ly Lan là cung nữ sinh, từ nhỏ không được Lương hoàng coi trọng, hắn có một lần bởi vì “vô ý” ngã vào trong hồ, suýt nữa chết đuối. Sau đó tuy rằng không chết, lại bị nhiễm bệnh đậu mùa, khi bị đưa đến ngoài cung trừ tà, đụng phải Các chủ Vọng Thu các lúc ấy, cũng chính là sư phụ của Mặc Sĩ Diêu.

Vọng Thu các không chỉ có kinh luân mưu lược, còn có tuyệt thế võ công. Lão Các chủ thấy Đông Ly Lan căn cốt kỳ giai, nhịn không được thu hắn làm đồ đệ, giúp hắn chữa bệnh, cũng dạy hắn võ công. Qua nửa năm, ông lại thu Mặc Sĩ Diêu, cũng dạy y võ công và mưu sách.

Nhưng mà, Mặc Sĩ Diêu không có thiên phú võ học, Đông Ly Lan lại mọi thứ đủ đầy, võ công siêu tuyệt, tài hoa hơn người.

Luận võ, Mặc Sĩ Diêu không bằng Đông Ly Lan; so văn, Mặc Sĩ Diêu lại thắng Đông Ly Lan. Đông Ly Lan chưa bao giờ thắng Mặc Sĩ Diêu về văn, nhưng hắn lại vượt xa phần lớn người đời bình thường. Khi Tiêu Tương hỏi tại sao Đông Ly Lan lại đi, Mặc Sĩ Diêu bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Chúng ta đều cho rằng, sư phụ sẽ lựa chọn sư huynh, trở thành Các chủ kế nhiệm, không ngờ, sư phụ âm thầm lựa chọn ta.”

Vì thế, không muốn tiếp nhận hiện thực còn chưa công khai này, Đông Ly Lan tâm cao khí ngạo phản bội Vọng Thu các, về Lương quốc, cướp đi vị trí Thái tử Lương quốc, nếu không còn Lương hoàng, thì sẽ trở thành hoàng đế Lương quốc trên ý nghĩa chân chính.

Nhìn thấy hồi ức như vậy, nhóm fan không một ai không vì loại quan hệ số mệnh ràng buộc này mà “động lòng cảm khái”.

[ cẩu huyết, thật sự cẩu huyết, nhưng mà… thật thích! Quan hệ của hai người thiệt xúc động! ]

[ tôi nhìn thấy trong hồi ức của Diêu Diêu, tiểu Thái tử tốt với tiểu Diêu Diêu như vậy, còn dùng kiếm khí đánh rớt quả dại cho y, dẫn tiểu Diêu Diêu lén chuồn ra khỏi Vọng Thu các, vào thôn trấn chơi. Thái tử làm sao có thể muốn giết Diêu Diêu hả, tôi không tin! ]

[ bạn biết cái gì? Cái này gọi là tương ái tương sát! Ha ha ha ha, hôm nay cho biên kịch một cây kẹo que, biên kịch thật biết chơi, đầu năm nay ngay cả tiểu thuyết BL cũng không dám viết như vậy, hố trong não biên kịch thật sự là vô cùng bự ~~ moa moa tà =3=]

Đông Ly Lan và Mặc Sĩ Diêu mới gặp nhau bất quá chỉ bốn tập, bỗng nhiên, một cái CP liền hot lên.

CP “Lan Diêu” rực hot, ngay từ đầu chỉ là một nhóm người rất ít thảo luận, chờ đến khi có người vẽ ra một cái fanart, vẽ tiểu Diêu Diêu và tiểu Thái tử mặt bánh bao, chúng hủ nữ toàn bộ nổ tung.

Mười hai giờ đêm đó, CP “Lan Diêu” thành CP hot nhất của #Tranh giành#, quăng CP nam nữ chính “Tương Nhàn” cả một con phố. Chờ ngày hôm đó qua đi, rất nhiều tác giả đoản văn xuất hiện, bọn họ tận tình tiến hành não bổ với tình cảm của đôi sư huynh đệ này, khuếch trương ra rất nhiều đoản văn manh manh, chọt thẳng vào lòng người.

Sau đó là họa sĩ đồng nhân theo vào, truyện bốn ô, truyện dài tuy rằng không nhiều lắm, lại xuất hiện vài tác phẩm tốt.

Tới ngày thứ ba phát sóng, cũng không có nói nhiều về chuyện giữa Mặc Sĩ Diêu và Đông Ly Lan, nhưng mà lại lộ ra một tin tức: Mặc Sĩ Diêu vẫn luôn cất giữ một miếng ngọc bội Đông Ly Lan đưa cho y.

Có một lần Tiêu Tương không cẩn thận đụng phải cái ngọc bội này, vạn hạnh không có rớt bể, Tiêu Tương liên tục xin lỗi, Mặc Sĩ Diêu cười nói: “Bể thì thật sự là xảy ra chuyện đó, ngọc bội kia cũng không đáng giá, nhiều nhất hai lượng bạc vụn, nhưng đây là di vật mà mẹ của sư huynh để lại cho hắn. Khi còn bé có lần ta giúp sư huynh gánh tội, chờ ta ở Giới Luật đường quỳ ba ngày đi ra, nhìn thấy sư huynh vẫn luôn canh giữ ở cửa, canh ba ngày. Sau đó hắn liền đem miếng ngọc bội này cho ta, cũng nói hắn thiếu ta một món nợ, cái này xem như tín vật.”

Tiêu Tương không khỏi cảm thấy kinh ngạc: “Vậy mấy ngày hôm trước hắn nhìn thấy ngươi, vì sao còn như vậy…”

Câu nói kế tiếp Tiêu Tương cũng không nói ra, Mặc Sĩ Diêu lại biết cô muốn nói gì.

Rõ ràng đem ngọc bội quan trọng như thế làm tín vật, đưa cho sư đệ nhà mình, sao còn há mồm chính là muốn lấy mạng người ta?

Mặc Sĩ Diêu cười nhạt lắc tay, cũng không có một tia oán hận: “Khi đó chúng ta quá nhỏ, sư huynh chỉ sợ đã quên.”

Đương nhiên, Tiêu Tương tuyệt đối không có khả năng là loại người yêu cầu Mặc Sĩ Diêu lấy ngọc bội làm tín vật, bảo Đông Ly Lan trực tiếp đầu hàng, cho nên cô chỉ gật gật đầu, liền không hỏi lại chuyện này. Nhưng khán giả thấy cô thế mà lại không có hỏi tiếp, quả thực gấp đến độ phát điên.

[ trời của tôi ạ! Diêu Diêu khéo hiểu lòng người như vậy, còn đa mưu túc trí, đẹp đến không biên giới, nếu tôi là Đông Ly Lan, đừng nói không cho tôi làm cái gì mà Các chủ, dù dùng cả thiên hạ đổi với tôi, tôi cũng không cần! Tôi chỉ muốn Diêu Diêu nhà tôi!!! ]

[ tôi đã nghĩ ra CP của bọn họ: rút kiếm vô tình tà mị cuồng quyến công × si tình ôn nhu thông minh tuyệt thế thụ! ]

[ báo cáo tổ chức, tôi cảm thấy mất trí nhớ thực thích hợp với nhà chúng ta! ]

[… mấy người đều cảm thấy Diêu Diêu là thụ hả? Chỉ tui cảm thấy, Diêu Diêu là phúc hắc công sao. Bề ngoài nhìn qua đặc biệt thuần thiện, vừa xé ra, oa! Mỹ nhân tim đen! ]

CP “Lan Diêu” kịch liệt thảo luận, khiến phim truyền hình «Tranh giành» được lợi rất nhiều, đồng thời cũng làm cho hai đương sự thu lợi không ít.

Dung Hủ vốn bởi vì «Mai phục» mà cực hot, một đêm bạo hồng, trực tiếp dựa vào một bộ phim chiếu tuần, vượt qua hạng ba, trở thành minh tinh hạng hai. Mà hiện giờ, dựa vào một Mặc Sĩ Diêu đầy đủ tình tiết, thiết lập được yêu thích, cậu lại chậm rãi có được nhân khí siêu cao mà nghệ nhân hạng hai bình thường khác không sánh bằng.

Từ tháng bảy Dung Hủ vào đoàn phim «Tranh giành», đến tháng mười một «Mai phục» phát sóng, thậm chí là hiện tại «Tranh giành» đã chiếu hơn một nửa, đến nay bất quá mới qua nửa năm, nhưng trong nửa năm này độ đề tài của cậu lại tương đối cao.

Hiện tại, bởi vì CP “Lan Diêu”, cậu và Diệp Kiều thường xuyên bị dân mạng đồng thời nhắc tới thảo luận.

Nhân khí của Dung Hủ vốn dĩ mỗi ngày đều đang tăng lên, một ngày ít nhất gia tăng mấy vạn fan, cứ đăng một cái weibo, đều sẽ có cả vạn com share, nhưng một cái weibo của Diệp Kiều nhiều nhất chỉ có hơn năm nghìn com share.

Đó cũng không phải là nói, Dung Hủ dựa vào fan weibo hơn bốn trăm vạn, có thể vượt qua Diệp Kiều có hơn bảy trăm vạn fan, mà là bởi vì fan Dung Hủ đều là nửa năm gần đây mới chú ý cậu, tự nhiên có độ hoạt động rất cao.

Theo CP “Lan Diêu” cực hot, Diệp Kiều lại nghênh đón mùa xuân thứ hai của sự nghiệp.

Rất nhiều người xem thảo luận Đông Ly Lan và Mặc Sĩ Diêu dây dưa, cũng có rất nhiều người xem sôi nổi follow weibo Diệp Kiều, follow diễn đàn của hắn ở công ty giải trí nhà mình. Diệp Kiều hot mạnh, nhân khí tăng vọt. Thật sự giống như nửa năm trước Đổng Tranh đã nói, năm đó phòng làm việc Tề Lực có thể nâng được một bộ phim đồng tính thành hắc mã phòng bán vé, hiện giờ phòng làm việc Tề Lực, liền một lần nữa dùng «Tranh giành», nâng đỏ nam hai và nam bốn.

Rất nhiều minh tinh sẽ vì một bộ truyền hình, một bộ điện ảnh mà cực hot. Tựa như hiện tại, trong đoàn phim «Tranh giành», nữ chính Đường Mộng Lam vốn có nhân khí đứng đầu, là hoa đán đang hot trong giới phim truyền hình, cô trước sau như một phát huy xuất sắc, càng ngồi vững vàng biệt danh nữ hoàng rating của cô.

Rating mới nhất của «Tranh giành», 3.4.

Từ độ nhiệt liệt thảo luận của khán giả mà xem, con số này chỉ có tăng lên, tuyệt đối sẽ không giảm xuống.

Nam chính Đổng Tranh cũng dựa vào «Tranh giành», đạt được nộ phim thủ vai chính có rating cao nhất của mình.

Thu hoạch lớn nhất trong đó, chính là nam hai Diệp Kiều và nam bốn Dung Hủ. Đối với người trước mà nói, đây là cơ hội cho hắn xoay người; đối với người sau mà nói, đây là cơ hội cho cậu vững vàng leo lên phía trước.

Trong toàn bộ đoàn phim, chỉ mỗi nam số ba Tống Minh Phi là nhiệt độ không cao, có điều cũng không thể trách hắn, dù sao thì nhân vật hắn đóng còn chưa có chính thức lên đài, chờ sau khi chính thức lên đài, có lẽ sẽ tăng lên khá cao.

Mà những việc đó, Dung Hủ chỉ là nghe La Chấn Đào nói một chút, đại khái hiểu biết một chút. Cậu cũng không có ngăn cản hành vi lợi dụng CP “Lan Diêu” để xào nhiệt độ của hai bên đoàn phim và Diệp Kiều —— đúng rồi, nhiệt độ của CP “Lan Diêu” không chỉ là do tự fan thảo luận ra, còn có bóng dáng bên sản xuất thao túng.

Loại marketing online hợp lý này có thể đồng thời mở rộng độ nổi tiếng của Dung Hủ, để người mới là cậu đạt được càng nhiều chú ý, loại chuyện một công đôi việc này, cớ sao mà không làm? Nhưng lại không cần bên Dung Hủ ra sức, cậu chỉ cần trả giá cái tên của mình là được, tự nhiên có đoàn phim «Tranh giành» và đội tuyên truyền của Diệp Kiều đến hỗ trợ thao tác, cậu còn phải bận chuẩn bị cho bộ phim mới.

Để quay phim «Tầng mây màu đen», đoàn phim đặc biệt mời thầy thanh nhạc cho Dung Hủ, dạy cậu ca hát.

Vốn dĩ dựa theo suy nghĩ của Lương đạo, Dung Hủ tuy rằng hát rất dễ nghe, nhưng dù sao cũng là người không chuyên. Mọi người đều biết, điện ảnh không thể dùng phối âm, muốn dùng phối âm cũng được, nhưng nếu vậy liền đại biểu, bạn buông tha việc dùng nhân vật kia để đạt giải thưởng.

Giải thưởng điện ảnh yêu cầu với diễn viên cực cao, nếu âm thanh của bạn không phải là của chính bạn, vậy âm thanh của nhân vật kia liền không phải là do bạn biểu hiện ra, bạn không thể lấy được giải thưởng tương ứng. Dù bạn có diễn xuất sắc, thì bất cứ một giải thưởng điện ảnh nào cũng sẽ không trao giải cho bạn, chính là nghiêm khắc như thế.

Cho nên nếu có thể, đoàn phim «Tầng mây màu đen» muốn Dung Hủ hát bằng giọng thật. Dưới tình huống thật sự không được, mới có thể suy xét dùng phối âm, hoặc là đem phần ca hát đổi thành nguyên thanh của Lăng Tiêu khi còn sống, nhưng như vậy chung quy sẽ ảnh hưởng một chút đến hiệu quả phim.

Suy nghĩ này của Lương đạo là tốt, nhưng ông trăm triệu lần không nghĩ tới, thầy giáo chuyên nghiệp trong nghề mà ông mời đến, vừa mới dạy Dung Hủ mười phút, liền tức giận tìm ông, cả giận nói: “Lão Lương, tui không ngờ ông là người như thế. Trước đó ông nói với tui cái gì, ông nói Dung Hủ này dường như hiểu một chút kỹ xảo, nhưng trước kia chưa từng ra đĩa nhạc, bảo tui tới dạy cậu ta. Ông lừa bạn già như vậy đó hả?”

Lương đạo vẻ mặt mơ hồ nói rằng: “Tui… lừa ông? Tui lừa ông cái gì? Lão Trần, hôm nay ông phải nói rõ ràng với tui.”

Khóe miệng thầy Trần thoáng nhếch, cạn lời nói: “Trụ cột kỹ xảo của Dung Hủ vững chắc như vậy, nếu ông nói với tui là cậu ta chưa từng luyện, hôm nay tên của tui liền viết ngược lại! Được rồi được rồi, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định tui không thể dạy cậu ta được gì, dù cho tui một năm, tui cũng nhiều nhất giúp cậu ta điều chỉnh một chút âm thanh thôi, phương diện kỹ xảo cậu ta đã vô cùng thành thục. Ông đừng có đùa giỡn tui nữa, tối hôm nay mời tui ăn bữa cơm, tui coi như việc này chưa từng phát sinh.”

Lương đạo: “…” mình đã trả tiền mời ổng đến dạy có mười phút, giờ còn phải bù thêm một bữa cơm nữa hả?!

Chuyện này cũng không thể trách Lương đạo, đương nhiên, càng không thể trách Dung Hủ.

Một ngày trước Lương đạo nói với cậu, hôm nay bảo cậu đến phim trường sớm một chút, phải học một vài thứ. Lương đạo chưa nói rõ ràng là cái gì, Dung Hủ cũng không nghĩ tới, Lương đạo thế mà lại mời thầy thanh nhạc cho cậu. Đời trước Dung Hủ học thanh nhạc ba năm, tuy rằng không dám nói là trình độ đứng đầu, nhưng mà cậu vô cùng chăm chỉ, trụ cột luyện đến tương đối vững chắc.

Gây ra cái vụ hiểu lầm này, Dung Hủ tự mình mời Lương đạo ăn một bữa cơm, đồng thời mời cả thầy Trần.

Trên bàn cơm, một đại đạo diễn, một thầy thanh nhạc nổi danh trong giới, uống uống liền tán gẫu lật trời, căn bản không thèm để ý chuyện ban ngày. Có điều chờ đến khi Dung Hủ muốn uống một ngụm rượu vang, thầy Trần lại bỗng nhiên tỉnh táo lại, nghiêm túc nói rằng: “Muốn ca hát đàng hoàng, thì cậu phải kiêng rượu kiêng cay, kiêng hết thảy những thứ khẩu vị nặng có tính kích thích.”

Lương đạo cười ha ha: “Đừng làm rộn, bạn nhỏ người ta chỉ là đóng một bộ phim, là diễn viên, không phải là ca sĩ.”

Thầy Trần cũng nở nụ cười: “Xem tui, cũng quên mất, cảnh giác quen rồi.”

Dung Hủ ở một bên bất đắc dĩ gật đầu cười khẽ.

Xem ra, hai người kia hôm nay thật sự uống hơi nhiều.

Hoặc có lẽ là bởi vì thói quen đời trước, đời này, Dung Hủ còn chưa từng uống rượu, nhiều nhất chỉ nếm một chút vang đỏ. Cậu theo bản năng bảo vệ cổ họng, rõ ràng hiện tại mình là diễn viên, cậu cũng sẽ theo thói quen bảo vệ cổ họng.

Loại thói quen này xâm nhập cốt tủy, giống như cậu đã từng luyện phát âm một lần nữa, luyện đến khi yết hầu khô khốc phát đau, chỉ cần bắt đầu, thì sẽ vẫn luôn cố gắng, sẽ không dừng lại.

Tiếp qua hai ngày, nội dung «Tranh giành» đã sắp chiếu tới phần giữa, cảnh diễn của Mặc Sĩ Diêu cũng sắp chấm dứt. Khán giả tự nhiên không biết điểm này, Dung Hủ lại khó được có hưng trí mà thường xuyên mở di động, xem bình luận của nhóm fan trên internet.

Đoàn phim «Tầng mây màu đen» đã trù bị hoàn thiện, ngày mai chính là nghi thức khởi động máy chính thức. Trong khoảng thời gian này Dung Hủ luôn ở trong đoàn phim, đi theo một lão nhạc sĩ tìm hiểu một ít thói quen, sở thích của Lăng Tiêu khi còn sống. Cậu muốn sắm vai người này, tự nhiên cậu phải đi tìm hiểu đối phương, như vậy mới có thể biểu hiện ra một Lăng Tiêu chân chính.

Sáng hôm sau, sắc trời tờ mờ sáng, đoàn phim «Tầng mây màu đen» ở trong một mảnh an tĩnh, dâng hương, khởi động máy.

Nam nữ chính toàn bộ đến đông đủ, đạo diễn, người sản xuất, bên đầu tư, biên kịch cũng toàn bộ ở đây. Đạo diễn dâng hương trước, sau đó là nam chính Dung Hủ, nữ chính Du Tư Ngữ, tiếp theo là người sản xuất, bên đầu tư…

Hết thảy trình tự không có bất luận khác biệt gì với đoàn phim khác, mọi người đều ngựa quen đường cũ mà hoàn thành nhiệm vụ của mình. Chờ Lương đạo dẫn dắt hai diễn viên chính, bên sản xuất và bên đầu tư, cắt quả cầu đỏ tượng trưng cho khởi động máy, đoàn phim «Tầng mây màu đen» liền chính thức khởi động máy.

Tất cả tất cả, nhìn như đơn giản, nhưng có một điểm vô cùng kỳ quái ——

Không có truyền thông.

Đúng vậy, từ bắt đầu đến chấm dứt nghi thức khởi động máy, không có bất luận truyền thông nào tham dự nghi thức khởi động máy này! Nhân viên ở đây chỉ có nhân viên công tác của đoàn phim, cùng với người đại diện, trợ lý của diễn viên, trừ đó ra, nhìn không thấy bất luận phóng viên truyền thông nào.

Đó cũng không phải nói là đoàn phim «Tầng mây màu đen» không đáng để truyền thông đưa tin, không có một phóng viên nào muốn phỏng vấn tin tức bên trong. Hoàn toàn tương phản, ngay ở thành điện ảnh thành phố S, hàng trăm phóng viên đều vây quanh phụ cận phim trường, vắt hết óc, trăm phương nghìn kế muốn lẻn vào đoàn phim, cướp được tin tức trực tiếp.

Một phóng viên đội cơn gió lạnh rét đến tận xương, oán giận nói: “Đoàn phim «Tầng mây màu đen» thế mà lại cự tuyệt tất cả phóng viên phỏng vấn, này cũng quá kỳ dị đi!”.

Bắt đầu từ sáng hôm nay, đoàn phim «Tầng mây màu đen» toàn diện đề phòng, phong tỏa phụ cận phim trường, không cho bất luận một truyền thông nào có cơ hội đi vào.

Lương đạo dứt khoát kiên quyết cự tuyệt mỗi một lời mời phỏng vấn của truyền thông, thậm chí còn yêu cầu tất cả nhân viên công tác, cấm lộ ra bất cứ tin tức gì về đoàn phim, ngay cả danh sách diễn viên cũng không thể nói, nếu ai để lộ bí mật, trực tiếp bị sa thải.

Càng thần bí như vậy, bên ngoài lại càng muốn biết tình huống cụ thể của đoàn phim này.

«Tầng mây màu đen» là bộ phim kỷ niệm Lăng Tiêu, điểm này tất cả mọi người đều biết. Từ một năm trước bộ phim này đã được duyệt, cho tới bây giờ chính thức khởi động máy, mỗi một fan Lăng Tiêu đều nóng bỏng chú ý. Toàn quốc… không, phải nói là fan âm nhạc toàn cầu đều chờ mong không thôi với mỗi một chi tiết của bộ phim điện ảnh này, bọn họ chờ mong, phóng viên tự nhiên lại càng muốn đào móc tin tức.

Nghi thức khởi động máy hoàn toàn kết thúc ngay dưới tình huống che giấu khuyết thiếu phóng viên truyền thông như thế.

Chờ đến giữa trưa chuẩn bị chụp poster, Lương đạo dường như sợ Dung Hủ hiểu lầm, cố ý gọi cậu qua, kiên nhẫn giải thích: “Cũng đừng nghĩ quá nhiều, bộ phim này đã định trước được hơn triệu fan âm nhạc chú ý. Weibo Lăng Tiêu bây giờ còn có gần hai triệu fan, cho nên tôi không công khai chuyện đoàn phim, chỉ là không muốn quấy rầy đến đoàn phim quay thôi.”

Nghe vậy, Dung Hủ nhẹ nhàng gật đầu, cười nói: “Cháu biết, Lương đạo là muốn mặc kệ đánh giá của bên ngoài, chuyên tâm quay ra một tác phẩm xuất sắc.”

Vừa nghe lời này, Lương đạo cao giọng mỉm cười, nói một tràng tiếng Đông Bắc hào phóng: “Thằng nhóc cậu thực hiểu biết à, không tồi không tồi. Có thời gian thì tìm Du Tư Ngữ tâm sự nhiều nhiều, cô ấy rất tốt, là tiền bối của cậu, cũng là Hoa Hạ Entertainment các cậu, nên quan tâm cậu thêm một chút.”

Dung Hủ mỉm cười đáp lại.

Có lẽ là nghe lời Lương đạo nói, chạng vạng cùng ngày, Du Tư Ngữ tìm đến Dung Hủ.

Đây là một người phụ nữ dịu dàng ấm áp, một đầu tóc đen mềm mại quấn thành búi, chỉ chừa một hai lọn dừng ở bên má, phụ trợ cô càng thêm nhu hòa. Khác với Đường Mộng Lam rực rỡ hào phóng, cũng không giống Trương Đồng Đồng đoan trang mỹ lệ, Du Tư Ngữ giống như một bến cảng dịu dàng, bất cứ ai đã gặp cô cũng sẽ không sinh ra nổi một chút tâm tư tức giận, bởi vì nhìn cô chính là dịu dàng ấm áp như thế.

Nhưng mà khác với bề ngoài của cô, cô nói chuyện vô cùng trực tiếp: “Mọi người đều là cùng một công ty, Dung Hủ, về sau nếu em có chỗ nào không hiểu, có thể tới hỏi chị. Em mới ra mắt nửa năm, chỉ từng đóng hai bộ phim truyền hình, bất luận vấn đề gì về phương diện điện ảnh, đều có thể tìm chị.”

Nghe xong lời này, Dung Hủ không có cự tuyệt, cười nói: “Cám ơn nhiều, chị Du.”

Du Tư Ngữ lắc lắc tay: “Cũng không cần cảm ơn chị, nhân vật chính bộ phim này là em, nếu em xảy ra vấn đề gì, vậy bộ phim này tất nhiên sẽ xảy ra vấn đề. Chị rất thích Lăng Tiêu, tuy rằng chị thích nhất không phải là «Tầng mây màu đen», nhưng mà hắn là ca sĩ chị thích nhất. Chị rất chờ mong, em có thể diễn ra một Lăng Tiêu chân chính.”

Những lời này, cởi bỏ một nghi vấn của Dung Hủ cho tới giờ.

Lúc tiếp nhận kịch bản, Dung Hủ liền biết, nữ chính bộ phim điện ảnh này là Du Tư Ngữ.

Nam chính được đề cử nhiều nhất là tiểu sinh hạng một, trong đó, cậu và Lăng Trăn đều chưa từng quay điện ảnh, cậu lại là một người mới. Tiêu Cảnh Sơn trái lại từng quay điện ảnh mấy lần, nhưng phòng bán vé đều thực bình thường, biểu hiện trên phim truyền hình cũng coi như không ưu tú tới cỡ nào. Vậy sao Du Tư Ngữ lại đến hỗ trợ quay một bộ điện ảnh truyện ký về nam chính như vậy?

Hóa ra, Du Tư Ngữ cũng thích Lăng Tiêu.

Như vậy liền giải thích được.

Du Tư Ngữ, năm năm trước lấy được giải Kim Phượng người mới xuất sắc nhất, ba năm trước lấy được giải thưởng Effie nữ phụ xuất sắc nhất, năm kia và năm trước đều được đề cử giải Oscar nữ phụ xuất sắc nhất, tháng trước thậm chí đạt được đề cử nữ chính xuất sắc nhất Kim Phượng.

Từ giải thưởng mà nói, Du Tư Ngữ hoàn toàn là một diễn viên nổi tiếng hạng một. Hơn nữa đáng quý nhất chính là, giải thưởng Du Tư Ngữ đạt được không nhiều lắm, nhưng phòng bán vé của cô lại thật sự nhiều.

Nếu như nói Đường Mộng Lam được công nhận là nữ vương rating trong số hoa đán hạng một của phim truyền hình, vậy Du Tư Ngữ chính là nữ vương phòng bán vé trong số hoa đán hạng một của điện ảnh. Sáu năm nay, mười một bộ phim, tổng phòng bán vé toàn cầu tích lũy một trăm hai mươi ba triệu!

Du Tư Ngữ không thể đánh đồng với ảnh hậu quốc tế như Ôn Tuyền, Hạ Mộ Nhan, nhưng mà cô mới hai mươi chín tuổi, cô còn trẻ, cô còn chưa có được bất luận một cúp ảnh hậu nào, lại có được thành tích phòng bán vé như vậy. Bởi vậy, trong số các hoa đán điện ảnh hạng một, cô là nữ chính mà tất cả các đạo diễn yêu nhất.

Sau khi trò chuyện với Du Tư Ngữ trong chốc lát, Dung Hủ phát hiện, ngôi sao nữ này tuy nói tính tình tương đối thẳng, nhưng mà giống như Lương đạo nói, con người thật sự rất tốt. Cô nói chuyện thẳng thắn, sẽ không quanh co lòng vòng, nhưng ở phương diện chuyên nghiệp lại không chút hàm hồ, đối với người khác cũng tương đối có kiên nhẫn.

Tổng kết lại, cô là thật sự muốn lấy thân phận tiền bối, quan tâm Dung Hủ.

Nói ví dụ như tối hôm nay trước khi mọi người về khách sạn, Du Tư Ngữ bỗng nhiên nhắc nhở Dung Hủ: “Tuổi em còn nhỏ, có khả năng có chút lỗ mãng, có chuyện ngược lại phải chú ý. Phim chúng ta tuy rằng đầu tư không lớn, nhưng có rất nhiều người nổi tiếng đến làm khách mời, theo chị biết, Hạ Mộ Nhan, Sở Kỳ đều sẽ đến. Cho nên Dung Hủ, em phải chú ý lời nói và việc làm của mình một chút, đừng thất lễ.”

Loại nhắc nhở này nhìn như trắng trợn, không chút nào uyển chuyển hàm súc, nhưng mà lại khiến Dung Hủ có chút hưởng thụ.

Nếu nghe vào tai một vài người mới, chỉ sợ sẽ cho rằng Du Tư Ngữ đang cảnh cáo mình: loại minh tinh nhỏ như cậu, nhìn thấy đại minh tinh phải chú ý thân phận của mình, đừng cứ quấn quýt lấy. Nhưng Dung Hủ lại biết, đối phương là đang lo lắng mình trong lúc vô tình đắc tội người ta, lại còn không hay biết.

Nghĩ vậy, Dung Hủ không khỏi thêm vài phần thiện cảm với Du Tư Ngữ, cậu cũng cười nói: “Cám ơn, ngày mai gặp, chị Du.”

Du Tư Ngữ nhẹ nhàng gật đầu: “Ngày mai gặp.”

Trên đời này có rất nhiều người, quả thật vô cùng kỳ diệu. Lúc Dung Hủ trở về phòng, còn nghĩ, rõ ràng bề ngoài Du Tư Ngữ mười phần thanh mỹ nhu uyển, sao bản thân cô lại nghiêm túc như vậy? Nếu để fan của cô biết, chỉ sợ ai cũng sẽ không tin tưởng đi.

Nghĩ nghĩ, Dung Hủ lấy chìa khóa ra, chọt vào trong ổ khóa. Theo cậu nhẹ nhàng xoay mở cửa phòng, một tiếng bước chân vững vàng từ phía sau cậu vang lên, cuối cùng đứng ở bên cạnh cậu cách đó không xa.

Cửa “cạch” một tiếng được mở ra, ngay trước khi sắp vào cửa, Dung Hủ theo bản năng quay đầu, muốn xem bên cạnh là người thế nào. Nhưng ngay trong nháy mắt cậu nhìn đến đối phương, thân thể đột nhiên cứng đờ, suy nghĩ thứ nhất hiện ra trong đầu cậu, thế mà lại là ——

Hóa ra Tần Trình cũng muốn làm khách mời bộ phim này ư?!

Người đàn ông tuấn mỹ đạm mạc rũ mắt, vẻ mặt bình tĩnh nhìn thiếu niên. Cặp mắt phượng kia thâm trầm sâu thẳm, đem tất cả cảm xúc giấu kín toàn bộ trong đó, hắn lẳng lặng nhìn thiếu niên ở trước mặt mình ngẩn người, nhìn nhìn, thế mà lại liên tưởng đến bộ dạng ngốc manh ngốc manh của đối phương trên «Vô cùng giải trí».

Môi mỏng không kìm lòng nổi mà cong lên, nhưng giọng Tần Trình lại dường như có chút ngạc nhiên, hắn ra vẻ kinh ngạc hỏi: “Thật khéo, cậu ở đây… chẳng lẽ cũng đóng «Tầng mây màu đen» sao?”

Hết chương 33
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện