Cùng lúc đó, thân thể Lý Quân đã hóa thành tàn ảnh, lao vào trong đám người.
Những cao thủ dưới tay Cố Diên Niên kia không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lần lượt bay ra ngoài rồi rơi xuống.
Sắc mặt Cố Diên Niên đột nhiên thay đổi, trong mắt nổi lên tức giận, ông ta tức giận gầm lên:
“Nhanh lên, hạ gục thằng nhóc này cho tôi, sống chết không thành vấn đề.”
Lúc này ba tên cao thủ đồng thời di chuyển, hóa thành ba tàn ảnh, lao về phía Lý Quân.
“Phang phang phang.”
Chỉ là trong khoảnh khắc tiếp theo...
Ba người vừa mới xông lên đã bay ngược ra với tốc độ nhanh hơn, một người trong số họ đã đâm thẳng vào đám người của nhà họ Cố.
Những người phụ nữ sợ hãi hét lên hét lên liên tục.
“Làm sao có thể?” Cố Diên Niên sửng sốt.
Những người này đều là những tên cao thủ giỏi mà ông ta đã chiêu mộ, mỗi người trong số họ đều nổi tiếng
là hung hãn. Đặc biệt là ba cao thủ này, ở Nam Địa khu
đều là tiếng tăm lừng lẫy.
Nhưng ba người họ dù cùng nhau ra tay vẫn bị đánh bay trong nháy mắt.
“Mọi người lui ra sau hết đi.”
Cố Diên Niên hét lên với đám người nhà họ Cố phía sau, đồng thời rút súng lục ra.
Đúng lúc này, một người lấy ra một con dao găm muốn đánh lén, nhưng lại bị Lý Quân dúng một quyền đánh cho bay cao bảy, tám mét, hắn chết ngay lập tức khi vừa tiếp đất.
“Phang phang phang phang.”
Âm thanh nặng trịch liên tục vang lên, trong chớp mắt, hơn ba mươi người đều đã ngã xuống.
Những tên bảo vệ do Cố Diên Niên huy động còn không thể kiên trì chiến đấu tới hai phút khi đấu với Lý Quân.
Lý Quân đá một gã đang nằm trên mặt đất rên rỉ bay xa, sau đó từng bước đi về phía Cố Diên Niên.
Đàm người nhà họ Gố run rẩy vì sợ hãi, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Cậu... cậu không được qua đây.”
Bàn tay đang cầm súng của Cố Diên Niên không ngừng run rẩy, ông ta hét lớn.
Thế nhưng Lý Quân phớt lờ lời cảnh cáo của ông ta, bước chân cũng không dừng lại một chút nào.
“Cậu đứng lại, nếu không tôi sẽ nổ súng.” Cố Diên Niên lại nói.
“Bang!”
Khoảnh khắc tiếp theo, Cố Diên Niên liền cảm thấy hoa mắt, khẩu súng trong tay đã biến mất.
Gòn Lý Quân trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách năm, sáu mét, xuất hiện bên cạnh ông ta, trong tay anh đã cầm lấy khẩu súng.
“Cậu.”
Cố Diên Niên đang muốn nói gì đó. .
||||| Truyện đề cử: Mùa Xuân Của Tiểu Đào |||||
“Bang!”
Lý Quân đã tàn nhẫn bóp cò và bản vào đùi ông ta.
“Ahhh”
Trong nháy mắt, Cố Diên Niên phát ra một tiếng thét thảm thiết, máu tươi nhuộm chân quần ông ta thành một mảng màu đỏ.
Mọi người trong nhà họ Cố càng sợ hãi hơn, đến cả thở mạnh cũng không dám.
Khoảnh khắc tiếp theo, Lý Quân nhét nòng súng vào. trong miệng Cố Diên Niên.
“Tôi đã từng nói rồi, tôi có thể cứu mạng ông thì cũng có thể lấy đi cái mạng này của ông. Bây giờ ông đã chịu tin chưa?”