Edit: Phạmnhi

Cảnh Vân Chiêu nghe được tiếng động, đã từ trong không trong phòng ra ngoài, vừa mới mở cửa ra, đã nhìn Kiều Hồng Diệp khóc không còn hình dáng, vừa khóc vừa tố cáo.

Mím môi một cái, ngược lại Cảnh Vân Chiêu khẽ mỉm cười, đi tới trên ghế sa lon ngồi xuống, cầm trong tay lá thư, đặt ở trên khay trà, sâu xa nói: "Đã đến như vậy rồi thì ngồi xuống đi."

Kiều Hồng Diệp sững sờ, không nghĩ tới lần này nói chuyện với Cảnh Vân chiêu dễ dàng như vậy.

Kiều Hồng Diệp làm sao cự tuyệt, vì ở trước mặt Đường Tử Hoa biểu hiện mình, lập tức đi tới: "Cám ơn, mặc dù hai chúng ta không phải cùng một dòng họ, nhưng ở trong lòng em chị vĩnh viễn là chị của em, lớn lên cùng nhau nhiều năm như vậy, trong lòng em vẫn coi chị như người thân mình. . . . . ."

"Người thân?" Cảnh Vân Chiêu cười lạnh giọng xuống, cười nói: "Đừng vội làm thân, có một số thứ cô nhìn kỹ trước rồi hẵn nói."

Nói xong, Cảnh Vân Chiêu móc ra một tấm hình: "Tấm này là cô và Tào Hành, chuẩn bị đến phòng tôi trộm đồ, không sai chứ?"

"Tấm này là cô đứng ở cái hẻm nhỏ giúp Tào Hành đi canh chừng." Cảnh Vân Chiêu tiếp tục đem hình bày tại trên khay trà, nói tiếp: "Tấm này cô theo dõi tôi, còn tấm này? Cô kể khổ với bạn học ở ngoài trường? Để cho tôi suy nghĩ một chút, lúc ấy ngươi đang nói, tất cả đều là âm mưu của tôi, là tôi đổ oan cô đúng không?"

Cảnh Vân chiêu lấy ra những hình này, Kiều Hồng Diệp liền luống cuống.

Chỉ là Cảnh Vân Chiêu cũng không cho nàng cơ hội nói chuyện, mà lấy ra mấy tấm hình tiếp theo, không nhanh không chậm, giống như trò chuyện nói việc nhà: "Thủ đoạn cũng cô cũng không có gì ghê gớm, chỉ là mấy tấm hình này hình như không giống. . . . . ."

Tấm ảnh đầu tiên, Kiều Hồng Diệp đang trộm đồ, là một chiếc kẹp tóc xinh đẹp, phía sau còn có ảnh cô ta ở tiệm bán quần áo len lén phá hư đồ bơi trong cửa hàng quần áo, dĩ nhiên, càng về sau càng nhìn càng giật mình, hơn nữa đến cuối cùng, liên tục rất nhiều hình, đều là của Kiều Hồng Diệp và Tào Hành.

Hai người không biết ở tại đây nói những gì, gặp nhau thật lâu, sau lại cùng nhau đi tìm một chỗ phòng thuê, sau đó đồng thời ra ngoài, hai người chia đầu hành động, Kiều Hồng Diệp đưa Hà Gia Tư đi mua đồ, sau đó ở những cảnh chung quanh, Hà Gia Tư bị Tào Hành bắt cóc. . . . . .

Kiều Hồng Diệp vốn tưởng rằng sẽ không có hình Tào hành đi phòng thuê bên trong, ai biết Cảnh Vân Chiêu lại móc ra một một xấp, híp mắt nói: "Những thứ này đều là cấm trẻ nhỏ đó, các ngươi còn muốn xem sao?"

Hướng trên bàn vung tới, hình ảnh trần truồng hiện ra trước mặt mấy người.

Hoàn toàn sợ ngây người.

Giống như trong hình có hai nữ chính, một là Hà Gia Tư, một là Kiều Hồng Diệp.

Hà Gia Tư thiếu một ít hình, ống kính chụp linh tinh mà thôi, nhưng nhìn ra được, là bị Tào Hành cưỡng bức, mấy người vừa nghĩ đã hiểu, không trách được Hà Gia Tư sẽ thay bọn cướp nói chuyện, hiển nhiên là bị uy hiếp rồi.

"Làm sao chị có những thứ này!"

Kiều Hồng Diệp giống như điên rồi, đột nhiên không khéo léo như trước, cô ta sao có thể nghĩ đến đột nhiên Cảnh Vân Chiêu khách khí với cô ta như vậy là bởi vì trong tay cô nắm giữ nhiều thứ khó coi như vậy! "Kiều Hồng Diệp, trước kia cô coi tôi như kẻ ngốc, sau lưng hại tôi nhiều lần như vậy, mà tôi lại không có chứng cớ, căn bản không thể làm gì cô, nhưng mọi người đều sẽ trưởng thành, cô có kế trương lương tôi cũng thang trèo tường, tìm mấy người đi theo cô để phòng ngừa có vấn đề gì?" Cảnh Vân Chiêu lạnh nhạt nói.

Người Hoa Tặc khi tìm được phòng trọ, thừa dịp Tào Hành không ở trong nhà đặt mô hình camera nhỏ.

Cảnh Vân Chiêu vốn không muốn vạch trần chuyện của Hà Gia Tư, nhưng Hà Gia Tư lại cố tình khiêu chiến ranh giới cuối cùng của cô.

Sau khi cô đánh Kiều Uý Dân, có một bạn học nữ đã chạy tới nói cho cô biết, Kiều Úy Dân là Hà Gia Tư tìm đến.

Người bạn học nữ kia phòng vệ sinh vừa vặn nghe được Hà Gia Tư gọi điện thoại, nói đầu đuôi cho cô, Hà Gia Tư ở trong điện thoại yêu cầu Kiều Uý Dân giáo dục cô và Kiều Hồng Diệp, mặc khác, hi vọng Kiều Uý Dân thay cô tìm"một người đàn ông tốt" , sau này vẫn là để ở nhà giúp chồng dạy con tương đối tốt hơn.

Kiều Uý Dân vì tiền, làm không tiếc bất kỳ ranh giới nào.

Nếu như không phải là cô và Lê Thiếu Vân đánh Kiều Uý Dân một trận, tin tưởng hôm nay trên đường tan học, Kiều Uý Dân sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để cho cô mất trinh, thậm chí còn tái diễn lại một màn kia ở kiếp trước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện