Câu chuyện của Vân Trân nói có sách mách có chứng.
Nhiều năm trước nàng được A Cửu cứu, hiện giờ vô tình gặp lại trong cung, cho nên muốn mở tiệc chiêu đãi.

Nàng vốn định mở tiệc ở Vân Thủy Cung, nhưng Vương thái y lại kiêng kị thân phận Vân phi, sợ Vân phi bị người ta đàm tiếu.

Cho nên, bọn họ thoải mái hào phóng mở tiệc ở Ngự Hoa Viên.
Trước mặt công chúa, cho dù bọn họ muốn làm gì cũng không thể đúng không?
Huống chi bên cạnh Vân Trân còn có một cung nữ.
Giải thích như vậy nghe qua dường như vô cùng hợp lý.
Có điều sắc mặt Triệu Húc vẫn khó coi.
Thần tử đi theo hắn cũng không biết đây là chuyện thế nào, đành phải to gan thay đổi đề tài.
"Nếu ái phi đã ở đây chiêu đãi ân nhân, vậy trẫm không quấy rầy nữa." Triệu Húc lên tiếng.

Nói rồi, hắn nhấc chân rời đi.
"Vân phi nương nương, thần cáo từ." Đám thần tử phía sau Triệu Húc cũng hành lễ cáo từ.

Không bao lâu, trong đình hóng gió chỉ còn lại Vân Trân, A Cửu và cung nữ Vân Trân dẫn theo.
Đột nhiên, A Cửu quỳ xuống trước mặt Vân Trân.
"Đệ làm gì vậy? Mau đứng lên." Vân Trân duỗi tay dìu hắn.
A Cửu tránh tay nàng, ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập lời xin lỗi.
"Chuyện này căn bản không liên quan tới đệ, đệ cũng là vô duyên vô cớ bị ta liên lụy.

Người xin lỗi nên là ta mới đúng." Vân Trân duỗi tay đỡ A Cửu đứng dậy.
A Cửu nhấp môi, lo lắng nhìn nàng.
"Không sao, đệ yên tâm, ta sẽ không gặp chuyện gì." Nói rồi, Vân Trân đuổi cung nữ ra khỏi đình hóng gió.
Cung nữ hành lễ, rời đi, đứng chờ cách đó không xa.
"Đệ ngồi xuống trước đi."
A Cửu do dự một lát, lần nữa ngồi xuống.
"Đệ cũng biết thân phận hiện giờ của ta."
Đây là lần đầu tiên sau khi gặp lại A Cửu, nàng nói về thân phận và tình cảnh hiện tại.


Trước khi xảy ra chuyện hôm nay, nàng cảm thấy không cần thiết.

Nhưng chuyện hôm nay đã cho nàng một hồi chuông cảnh báo, để nàng biết mỗi lời nói cử động của nàng trong cung đều bị người ta nhìn thấy.

Nếu nàng có hành động khác thường, lập tức sẽ bị người ta bắt lấy, sau đó phóng đại chuyện đối với nàng là cực kỳ nhỏ để hãm hại nàng.
Giống như trước hôm nay, nàng không cho rằng quan hệ giữa nàng và A Cửu có gì không đúng.
Bọn họ trong sạch.
Tuy mỗi lần A Cửu tới Vân Thủy Cung nàng đều không giữ cung nữ ở bên hầu hạ, nhưng cửa điện vẫn mở, bọn họ làm gì, người bên ngoài đều nhìn thấy.
Nàng chỉ không muốn người khác quấy rầy hứng thú trò chuyện của họ, khiến A Cửu cảm thấy khó xử.
Không ngờ, đây lại thành nhược điểm để người khác lập bẫy hại nàng và A Cửu!
Nó đã chạm vào giới hạn của nàng.
Bọn họ ra tay với nàng, chỉ cần ứng phó được, nàng rất ít khi trực tiếp phản kích.

Nhưng nàng tuyệt đối không cho phép những kẻ đó dùng những thủ đoạn dơ bẩn đi đối phó người bên cạnh nàng.

Người bên cạnh nàng là giới hạn của nàng, là điểm không thể chạm đến.
Huống chi, nàng coi A Cửu như đệ đệ.
Năm đó, là A Cửu và nãi nãi của A Cửu cứu nàng ở Sư Đà Lĩnh.
Nếu không, nào có nàng của hiện tại?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện