Bên này, chuyển đổi thân thể với Tiểu Trúc Mã của mình, Mạc Vong rất ung dung cứ té ngã lại phủi mông đi tiếp, mà bên kia, rốt cuộc mọi người cũng hiểu rõ hiện tại đang xảy ra tình huống gì rồi, tại sao hiểu? Đương nhiên là từ miệng “Con mèo tư thông với địch” mang tên Brad mà biết được, không cần phải cho nó cá khô, chỉ cần Esther nhìn nó một cái, con này lập tức đáp lại, lưỡi cũng không líu dù chỉ một chút.
"Chuyển đổi linh hồn?"
"Chính là như vậy meo meo ~" Mèo trắng xấu xa cọ cọ vào ống quần “Nam thần”, trả lời: “Đó cũng chính là năng lực của Saka~"
Thanh niên khẽ vuốt cằm: "Thì ra là như vậy."
“Nhưng mà hôm nay chính là do nó gặp được vận may, lần trước còn phát động thất bại! Có lẽ là bởi vì trong thời gian này đã tích lũy đủ lượng ma lực thôi."
Vì sao mấy người này có thể bình tĩnh thảo luận như vậy? “Dũng giả đại nhân” muốn khiêu chiến mọi người thì sao?
Đáp án chính xác là: hắn đang ngồi chồm hổm ở góc tường!
Vì sao?
Dũng giả đại nhân vĩ đại lại có thể bị Ma vương tàn ác chiếm cứ thân thể!
Đây là chuyện sỉ nhục đến mức nào chứ!
Quả thật không thể chịu được có được không?!
Vì vậy, sau khi người này phát hiện thân thể có sự thay đổi, rưng rưng ngồi xổm gần góc tường, tiện tay nhặt một nhánh cây vẽ vòng tròn, vừa vẽ còn vừa khẽ nói thầm: "A...... Quả nhiên vẫn là chết đi...... A...... Cuộc sống đã quá tuyệt vọng...... A......"
Đáng tiếc, nóc nhà dột còn gặp mưa suốt đêm.
"Mạc Vong!" Đột nhiên có người kêu lên tên "Thiếu nữ".
Dũng giả đại nhân nhanh chóng ngẩng đầu lên, Ma vương? Ma vương ở chỗ nào? Ma vương ở nơi nào? A lộc cộc ~~~~~
Nhưng nhìn mãi xung quanh vẫn không thấy Ma vương ở đâu? Không đúng, hiện giờ hắn chính là Ma vương TAT phải là tìm"Mình" mới đúng......
"Có thể nói chuyện một chút không?"
Dũng giả đại nhân sửng sốt trong chốc lát, rốt cuộc ý thức được, người vừa mới gọi hắn là Ma vương là một cô gái có mái tóc dãi xõa ngang vai, hình như là muốn nói chuyện với hắn, nhưng vấn đề là, bọn họ không có quen biết mà ( dĩ nhiên, đây chỉ là hắn cho là như thế, nếu như Mạc Vong đích thực ở đây, tám phần có thể nhận ra đối phương, không sai, chính là cô gái đưa khăn lông và nước vừa rồi)! Không thể nào tin được, hắn đưa tay chỉ cái mũi của chính mình, nghiêng đầu hỏi xác nhận lại một lần nữa: "Cậu tìm tôi?"
"...... Ừ." Cô gái gật đầu một cái.
"Ừ." Dũng giả đại nhân gật đầu một cái, loại chuyện như vậy hắn cũng không ghét bỏ, thân là "Dũng giả", trừ đi việc phải tiêu diệt Ma vương, thỉnh thoảng cũng phải giúp đỡ những người dân khác,đây là chuyện vô cùng bình thường, vì vậy "Hắn" đứng lên, tiến vài bước về phía cô gái, rất là khí phách nói,: "Nói đi, có chuyện gì muốn tôi giúp vậy?"
Cô gái: "......" Cái tình huống này có chút không đúng rồi......
"Dao Dao." Đúng lúc này, nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa ngày đó đứng bên cạnh giường cũng chạy tới.
"Tiểu Khả, tại sao cậu......"
"Tớ không yên tâm"
"Tớ.. một mình tớ cũng không có việc gì đâu."
"Nhưng......"
Dũng giả đại nhân đứng nghe mãi cũng đã không còn bình tĩnh, nói giỡn, mặc dù hắn lấy giúp người làm niềm vui, nhưng thời gian rất là quý giá đó? Mỗi một phút đều phải được sử dụng cho việc “Đánh bại Ma vương”, hơn nữa việc cấp bách nhất bây giờ là phải “Đoạt lại thân thể” có được không? Nào có cái gì ý định nghe thiếu nữ tâm sự a.
“Các cậu tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì? Nếu không nói, tôi đi đây."
“Đợi đã......" Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa tên Tiểu Khả gọi hắn lại, liếc nhìn nhóm người đứng cách đó không xa,: "Ba người chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút không?"
"Nói chuyện riêng?" Dũng giả đại nhân quay đầu lại nhìn, cảm thấy cũng nên tránh xa đám tay sai của Ma vương, vì vậy gật đầu một cái, chỉ về phía góc rẽ của sân thể dục,: "Chỗ đó được không?"
"Ừ."
Vì vậy mấy người đi về phía bên đó.
Mà đồng thời, ba người Thủ Hộ Gỉa cũng phát hiện ra động tác của bọn họ, Thain đang muốn đuổi theo, lại bị Esther một tay ngăn lại, hắn khẽ lắc đầu một cái: "Vị trí kia rất thích hợp." Mặc dù không nghe được âm thanh, nhưng có quan sát được động tác của đối phương, nhưng nếu như bọn họ tiến lên, "Dũng giả" chắc chắn sẽ tiếp tục thay đổi vị trí, đến lúc đó chưa chắc đã có vị trí dễ dàng quan sát như bây giờ.
"Được rồi." "Mạc Vong” dựa lưng vào tường, hai chân bắt chéo, đôi tay ôm cánh tay, đầu buông xuống, sau khi bày ra kiểu tư thế vô cùng khốc này, lần nữa hỏi,: “Rốt cuộc các cậu cần tôi giúp chuyện gì?”
Hai cô gái: "......" Thân ái, đây là kiểu gì vậy?!
Sau khi liếc nhau một cái, nữ sinh tên là "Tiểu Khả" nói ra: "Không...... Thật ra thì chúng tôi là muốn hỏi, cậu và Thạch Vịnh Triết rốt cuộc có quan hệ gì?"
Thầm mến là chuyện cực kỳ đâu khổ.
Thật ra thì Thạch Vịnh Triết thật sự không có nói láo, thật ra thì hắn...... Khụ, còn rất được hoan nghênh. Dĩ nhiên, cho dù như vậy cũng không cách nào thay đổi "Bi kịch" của hắn, sự thực, người này cũng đi thầm mến người ta, người khác thích hắn không lạ gì, nhưng người hắn thích lại giống như không có thích hắn, quả thật quá ngược tâm phải hay không!
Dĩ nhiên, thiếu niên không biết rằng, nữ sinh tên là "Dao Dao" cũng là học sinh được chuyển đến trường này, bởi vì gia đình dọn nhà, nên năm nay mới truyển đến ngôi trường này. Mà trước đó, cô đã yên lặng quan sát hắn rất lâu rồi, cho đến một đoạn thời gian trước, sau khi được bạn nói rõ cảm giác của mình đối với hắn chính là thầm mến, lại nghe nói "Thạch Vịnh Triết và Mạc Vong chỉ là quan hệ thanh mai trúc mã", cho nên mới quyết định tới tỏ tình, sau đó thảm thiết bị phát thẻ người tốt.
Vốn là muốn từ bỏ, nhưng ai có thể đoán được cuộc sống lại thay đổi thất thường như vậy, trong đêm Vạn Thánh, hắn lại chính là người đã cứu cô khi cô bị dọa đến ngất xỉu. Nếu như đây là bước ngoặt của vận mệnh, cô nghĩ bản thân nhất định phải nắm chắc nó, nhưng sau đó, càng ngày cô lại càng cảm thấy không đúng lắm —— dù là thanh mai trúc mã, cũng thân mật hơi quá rồi?
Mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng kỳ thật cô vẫn có khả năng quan sát phân biệt đúng sai, thích một người không phải là sai, nhưng nếu như bởi vì điều đó mà làm ra những việc hại người lợi mình, đó chính là sai lầm lớn. Nếu như bọn họ thật sự là quan hệ kia, như vậy cho dù khó khăn hơn nữa, cô nhất định sẽ buông tha, ít nhất đã tỏ tình rồi, cũng nhận được trả lời, sẽ không có tiếc nuối.
Mà cô gái không biết rằng, bạn tốt "Tiểu Khả" thật ra thì đã sớm nhận ra "Hai người vô cùng thân mật", đây đại khái là chỉ "Người ngoài cuộc sáng suốt", chỉ là dù thế nào cũng không thể nhẫn tâm nói ra những lời như vậy với bạn tốt, đây cũng là nguyên nhân ngày đó cô lộ ra địch ý với Mạc Vong.
Dù sao mọi người đều ích kỷ, “Gíup người thân” là tính bẩm sinh, không thể chỉ trích.
Mà khi “Dao Dao" tỉnh ngộ lại muốn chủ động hỏi rõ ràng thì "Tiểu Khả" càng ủng hộ 100% , tình cảm của phái nữ thường là như vậy —— Cậu muốn đâm người tôi đưa cậu con dao, cậu muốn đào tường tôi đưa cậu cái cuốc. Không quá lý trí, nhưng đủ chân thành tha thiết.
Cho nên, mới có câu hỏi đồng nhất như hiện giờ —— “Cậu và Thạch Vịnh Triết có quan hệ gì?"
"Hả?" Dũng giả đại nhân sửng sốt, hai cô gái này tới tìm hắn là để hỏi loại chuyện nhàm chán này sao? Chỉ là nhìn biểu tình của cô gái, hình như còn rất thành tâm, thôi, hay là trả lời họ vậy. Vì vậy hắn nói thật,: "Tôi và hắn chặt chẽ không rời."
"Chặt chẽ không rời?"
"Không sai."
"Đến...... Tới trình độ nào?"
"Tất cả mọi thứ đều chặt chẽ không dời! Đã sớm hợp hai làm một, trở thành một thể! Tôi chết hắn cũng chết, hắn đã chết tôi cũng không thể sống được, hiểu chưa?" Cô em này rốt cuộc đần đến mức độ nào vậy!
"Hợp, hợp hai làm một......Tôi biết rồi." Cô gái tên là"Dao Dao" nói xong, một tay bịt miệng, khóc chạy đi.
"Dao Dao!" Nữ sinh còn lại hô một tiếng, cũng đuổi theo.
Chỉ là chốc lát, tại chỗ chỉ còn lại một mình dũng giả đại nhân, hắn nghiêng đầu một chút, trong lòng cực kỳ nghi ngờ, mới vừa rồi cô bé kia là khóc phải không? Là khóc không sai chứ? Đây sẽ không phải là trách nhiệm của mình chứ? Vấn đề là, hắn rốt cuộc đã nói gì để rồi gây ra hậu quả này vậy?
Không• hiểu • một • chút • nào!
Mà lúc này, khoác da "Thạch vịnh triết", Mạc Vong đang tên đường đi đến sân thể dục, trong lòng vẫn còn ở không ngừng suy tư "Mục Sư huynh có thù oán gì với A Triết vậy? Tại sao Mục Sư huynh đối với A Triết lại là lạnh lùng trường mẳt nhìn nhau? Chẳng lẽ đây chính là “Tình yêu M đích thực” trong sách nói? Cảm giác không đúng chỗ nào......", Sắp đi đến cánh cửa của Thế Giới Mới, kết quả lại phải gặp phải ngã rẽ, một sư muội lại đâm đầu vào trong ngực cô.
Mạc Vong: "......"
"Thật xin lỗi...... Thật xin lỗi......" Phát hiện bản thân đâm phải người khác, sư muội liên tục nói xin lỗi.
Cô vội vã khoát tay: "Không, không sao, là do tôi đi bộ cũng thất thần."
"Thật vô cùng......" Lời của cô gái đột nhiên dừng lại, một giây kế tiếp, những giọt nước mắt đong đầy trong hốc mắt, rốt cuộc chảy xuống.
"...... Cậu làm sao vậy? Tôi đụng cậu bị thương rồi sao? Thật, thật, rất xin lỗi." Mạc Vong bị tình cảnh bất thình lình xuất hiện này làm cho luống cuống tay chân, có lòng muốn tìm khăn tay, vấn đề là trên người "Thạch Vịnh Triết" đang mặc áo thể thao, làm sao có những loại đồ như vậy được, cũng không thể chìa tấm lưng rộng này ra cho người ta lau nước mắt đi?
"Không, không phải là lỗi của cậu."
"Éc......"
"Chúc các cậu hạnh phúc."
"Hả?" Đầu của cô em này không phải bị ngu rồi chứ?
"Lúc trước khiến cậu rước thêm phiền toái rồi, thật sự xin lỗi."
"......"
"Cậu và cô ấy rất xứng đôi...... Tạm biệt!"
Nói xong, như trút được gánh nặng, cô gái lần nữa khóc chạy đi.
Cô gái đang chạy đuổi theo dừng lại ngay cạnh bước chân của “Thiếu niên”, trừng mắt liếc hắn một cái: "Nếu đã ngủ với bạn gái thì xin hãy giữ tự trọng, chớ cả ngày lẫn đêm đi thả thính!"
"......"
Cho đến khi hai người cũng chạy xa, Mạc Vong mới phản ứng lại.
Hai sư muội này có lẽ là muốn nói với "Thạch Vịnh Triết", đợi đã nào...! A Triết...... Có bạn gái rồi hả?
Chuyện…Chuyện từ khi nào vậy?
Tại sao cô hoàn toàn không biết?
Đợi đã, ai có thể giải thích với cô một chút, ngủ, đã ngủ với nhau rốt cuộc là chuyện gì!!!
"Chuyển đổi linh hồn?"
"Chính là như vậy meo meo ~" Mèo trắng xấu xa cọ cọ vào ống quần “Nam thần”, trả lời: “Đó cũng chính là năng lực của Saka~"
Thanh niên khẽ vuốt cằm: "Thì ra là như vậy."
“Nhưng mà hôm nay chính là do nó gặp được vận may, lần trước còn phát động thất bại! Có lẽ là bởi vì trong thời gian này đã tích lũy đủ lượng ma lực thôi."
Vì sao mấy người này có thể bình tĩnh thảo luận như vậy? “Dũng giả đại nhân” muốn khiêu chiến mọi người thì sao?
Đáp án chính xác là: hắn đang ngồi chồm hổm ở góc tường!
Vì sao?
Dũng giả đại nhân vĩ đại lại có thể bị Ma vương tàn ác chiếm cứ thân thể!
Đây là chuyện sỉ nhục đến mức nào chứ!
Quả thật không thể chịu được có được không?!
Vì vậy, sau khi người này phát hiện thân thể có sự thay đổi, rưng rưng ngồi xổm gần góc tường, tiện tay nhặt một nhánh cây vẽ vòng tròn, vừa vẽ còn vừa khẽ nói thầm: "A...... Quả nhiên vẫn là chết đi...... A...... Cuộc sống đã quá tuyệt vọng...... A......"
Đáng tiếc, nóc nhà dột còn gặp mưa suốt đêm.
"Mạc Vong!" Đột nhiên có người kêu lên tên "Thiếu nữ".
Dũng giả đại nhân nhanh chóng ngẩng đầu lên, Ma vương? Ma vương ở chỗ nào? Ma vương ở nơi nào? A lộc cộc ~~~~~
Nhưng nhìn mãi xung quanh vẫn không thấy Ma vương ở đâu? Không đúng, hiện giờ hắn chính là Ma vương TAT phải là tìm"Mình" mới đúng......
"Có thể nói chuyện một chút không?"
Dũng giả đại nhân sửng sốt trong chốc lát, rốt cuộc ý thức được, người vừa mới gọi hắn là Ma vương là một cô gái có mái tóc dãi xõa ngang vai, hình như là muốn nói chuyện với hắn, nhưng vấn đề là, bọn họ không có quen biết mà ( dĩ nhiên, đây chỉ là hắn cho là như thế, nếu như Mạc Vong đích thực ở đây, tám phần có thể nhận ra đối phương, không sai, chính là cô gái đưa khăn lông và nước vừa rồi)! Không thể nào tin được, hắn đưa tay chỉ cái mũi của chính mình, nghiêng đầu hỏi xác nhận lại một lần nữa: "Cậu tìm tôi?"
"...... Ừ." Cô gái gật đầu một cái.
"Ừ." Dũng giả đại nhân gật đầu một cái, loại chuyện như vậy hắn cũng không ghét bỏ, thân là "Dũng giả", trừ đi việc phải tiêu diệt Ma vương, thỉnh thoảng cũng phải giúp đỡ những người dân khác,đây là chuyện vô cùng bình thường, vì vậy "Hắn" đứng lên, tiến vài bước về phía cô gái, rất là khí phách nói,: "Nói đi, có chuyện gì muốn tôi giúp vậy?"
Cô gái: "......" Cái tình huống này có chút không đúng rồi......
"Dao Dao." Đúng lúc này, nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa ngày đó đứng bên cạnh giường cũng chạy tới.
"Tiểu Khả, tại sao cậu......"
"Tớ không yên tâm"
"Tớ.. một mình tớ cũng không có việc gì đâu."
"Nhưng......"
Dũng giả đại nhân đứng nghe mãi cũng đã không còn bình tĩnh, nói giỡn, mặc dù hắn lấy giúp người làm niềm vui, nhưng thời gian rất là quý giá đó? Mỗi một phút đều phải được sử dụng cho việc “Đánh bại Ma vương”, hơn nữa việc cấp bách nhất bây giờ là phải “Đoạt lại thân thể” có được không? Nào có cái gì ý định nghe thiếu nữ tâm sự a.
“Các cậu tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì? Nếu không nói, tôi đi đây."
“Đợi đã......" Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa tên Tiểu Khả gọi hắn lại, liếc nhìn nhóm người đứng cách đó không xa,: "Ba người chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút không?"
"Nói chuyện riêng?" Dũng giả đại nhân quay đầu lại nhìn, cảm thấy cũng nên tránh xa đám tay sai của Ma vương, vì vậy gật đầu một cái, chỉ về phía góc rẽ của sân thể dục,: "Chỗ đó được không?"
"Ừ."
Vì vậy mấy người đi về phía bên đó.
Mà đồng thời, ba người Thủ Hộ Gỉa cũng phát hiện ra động tác của bọn họ, Thain đang muốn đuổi theo, lại bị Esther một tay ngăn lại, hắn khẽ lắc đầu một cái: "Vị trí kia rất thích hợp." Mặc dù không nghe được âm thanh, nhưng có quan sát được động tác của đối phương, nhưng nếu như bọn họ tiến lên, "Dũng giả" chắc chắn sẽ tiếp tục thay đổi vị trí, đến lúc đó chưa chắc đã có vị trí dễ dàng quan sát như bây giờ.
"Được rồi." "Mạc Vong” dựa lưng vào tường, hai chân bắt chéo, đôi tay ôm cánh tay, đầu buông xuống, sau khi bày ra kiểu tư thế vô cùng khốc này, lần nữa hỏi,: “Rốt cuộc các cậu cần tôi giúp chuyện gì?”
Hai cô gái: "......" Thân ái, đây là kiểu gì vậy?!
Sau khi liếc nhau một cái, nữ sinh tên là "Tiểu Khả" nói ra: "Không...... Thật ra thì chúng tôi là muốn hỏi, cậu và Thạch Vịnh Triết rốt cuộc có quan hệ gì?"
Thầm mến là chuyện cực kỳ đâu khổ.
Thật ra thì Thạch Vịnh Triết thật sự không có nói láo, thật ra thì hắn...... Khụ, còn rất được hoan nghênh. Dĩ nhiên, cho dù như vậy cũng không cách nào thay đổi "Bi kịch" của hắn, sự thực, người này cũng đi thầm mến người ta, người khác thích hắn không lạ gì, nhưng người hắn thích lại giống như không có thích hắn, quả thật quá ngược tâm phải hay không!
Dĩ nhiên, thiếu niên không biết rằng, nữ sinh tên là "Dao Dao" cũng là học sinh được chuyển đến trường này, bởi vì gia đình dọn nhà, nên năm nay mới truyển đến ngôi trường này. Mà trước đó, cô đã yên lặng quan sát hắn rất lâu rồi, cho đến một đoạn thời gian trước, sau khi được bạn nói rõ cảm giác của mình đối với hắn chính là thầm mến, lại nghe nói "Thạch Vịnh Triết và Mạc Vong chỉ là quan hệ thanh mai trúc mã", cho nên mới quyết định tới tỏ tình, sau đó thảm thiết bị phát thẻ người tốt.
Vốn là muốn từ bỏ, nhưng ai có thể đoán được cuộc sống lại thay đổi thất thường như vậy, trong đêm Vạn Thánh, hắn lại chính là người đã cứu cô khi cô bị dọa đến ngất xỉu. Nếu như đây là bước ngoặt của vận mệnh, cô nghĩ bản thân nhất định phải nắm chắc nó, nhưng sau đó, càng ngày cô lại càng cảm thấy không đúng lắm —— dù là thanh mai trúc mã, cũng thân mật hơi quá rồi?
Mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng kỳ thật cô vẫn có khả năng quan sát phân biệt đúng sai, thích một người không phải là sai, nhưng nếu như bởi vì điều đó mà làm ra những việc hại người lợi mình, đó chính là sai lầm lớn. Nếu như bọn họ thật sự là quan hệ kia, như vậy cho dù khó khăn hơn nữa, cô nhất định sẽ buông tha, ít nhất đã tỏ tình rồi, cũng nhận được trả lời, sẽ không có tiếc nuối.
Mà cô gái không biết rằng, bạn tốt "Tiểu Khả" thật ra thì đã sớm nhận ra "Hai người vô cùng thân mật", đây đại khái là chỉ "Người ngoài cuộc sáng suốt", chỉ là dù thế nào cũng không thể nhẫn tâm nói ra những lời như vậy với bạn tốt, đây cũng là nguyên nhân ngày đó cô lộ ra địch ý với Mạc Vong.
Dù sao mọi người đều ích kỷ, “Gíup người thân” là tính bẩm sinh, không thể chỉ trích.
Mà khi “Dao Dao" tỉnh ngộ lại muốn chủ động hỏi rõ ràng thì "Tiểu Khả" càng ủng hộ 100% , tình cảm của phái nữ thường là như vậy —— Cậu muốn đâm người tôi đưa cậu con dao, cậu muốn đào tường tôi đưa cậu cái cuốc. Không quá lý trí, nhưng đủ chân thành tha thiết.
Cho nên, mới có câu hỏi đồng nhất như hiện giờ —— “Cậu và Thạch Vịnh Triết có quan hệ gì?"
"Hả?" Dũng giả đại nhân sửng sốt, hai cô gái này tới tìm hắn là để hỏi loại chuyện nhàm chán này sao? Chỉ là nhìn biểu tình của cô gái, hình như còn rất thành tâm, thôi, hay là trả lời họ vậy. Vì vậy hắn nói thật,: "Tôi và hắn chặt chẽ không rời."
"Chặt chẽ không rời?"
"Không sai."
"Đến...... Tới trình độ nào?"
"Tất cả mọi thứ đều chặt chẽ không dời! Đã sớm hợp hai làm một, trở thành một thể! Tôi chết hắn cũng chết, hắn đã chết tôi cũng không thể sống được, hiểu chưa?" Cô em này rốt cuộc đần đến mức độ nào vậy!
"Hợp, hợp hai làm một......Tôi biết rồi." Cô gái tên là"Dao Dao" nói xong, một tay bịt miệng, khóc chạy đi.
"Dao Dao!" Nữ sinh còn lại hô một tiếng, cũng đuổi theo.
Chỉ là chốc lát, tại chỗ chỉ còn lại một mình dũng giả đại nhân, hắn nghiêng đầu một chút, trong lòng cực kỳ nghi ngờ, mới vừa rồi cô bé kia là khóc phải không? Là khóc không sai chứ? Đây sẽ không phải là trách nhiệm của mình chứ? Vấn đề là, hắn rốt cuộc đã nói gì để rồi gây ra hậu quả này vậy?
Không• hiểu • một • chút • nào!
Mà lúc này, khoác da "Thạch vịnh triết", Mạc Vong đang tên đường đi đến sân thể dục, trong lòng vẫn còn ở không ngừng suy tư "Mục Sư huynh có thù oán gì với A Triết vậy? Tại sao Mục Sư huynh đối với A Triết lại là lạnh lùng trường mẳt nhìn nhau? Chẳng lẽ đây chính là “Tình yêu M đích thực” trong sách nói? Cảm giác không đúng chỗ nào......", Sắp đi đến cánh cửa của Thế Giới Mới, kết quả lại phải gặp phải ngã rẽ, một sư muội lại đâm đầu vào trong ngực cô.
Mạc Vong: "......"
"Thật xin lỗi...... Thật xin lỗi......" Phát hiện bản thân đâm phải người khác, sư muội liên tục nói xin lỗi.
Cô vội vã khoát tay: "Không, không sao, là do tôi đi bộ cũng thất thần."
"Thật vô cùng......" Lời của cô gái đột nhiên dừng lại, một giây kế tiếp, những giọt nước mắt đong đầy trong hốc mắt, rốt cuộc chảy xuống.
"...... Cậu làm sao vậy? Tôi đụng cậu bị thương rồi sao? Thật, thật, rất xin lỗi." Mạc Vong bị tình cảnh bất thình lình xuất hiện này làm cho luống cuống tay chân, có lòng muốn tìm khăn tay, vấn đề là trên người "Thạch Vịnh Triết" đang mặc áo thể thao, làm sao có những loại đồ như vậy được, cũng không thể chìa tấm lưng rộng này ra cho người ta lau nước mắt đi?
"Không, không phải là lỗi của cậu."
"Éc......"
"Chúc các cậu hạnh phúc."
"Hả?" Đầu của cô em này không phải bị ngu rồi chứ?
"Lúc trước khiến cậu rước thêm phiền toái rồi, thật sự xin lỗi."
"......"
"Cậu và cô ấy rất xứng đôi...... Tạm biệt!"
Nói xong, như trút được gánh nặng, cô gái lần nữa khóc chạy đi.
Cô gái đang chạy đuổi theo dừng lại ngay cạnh bước chân của “Thiếu niên”, trừng mắt liếc hắn một cái: "Nếu đã ngủ với bạn gái thì xin hãy giữ tự trọng, chớ cả ngày lẫn đêm đi thả thính!"
"......"
Cho đến khi hai người cũng chạy xa, Mạc Vong mới phản ứng lại.
Hai sư muội này có lẽ là muốn nói với "Thạch Vịnh Triết", đợi đã nào...! A Triết...... Có bạn gái rồi hả?
Chuyện…Chuyện từ khi nào vậy?
Tại sao cô hoàn toàn không biết?
Đợi đã, ai có thể giải thích với cô một chút, ngủ, đã ngủ với nhau rốt cuộc là chuyện gì!!!
Danh sách chương