Một đêm chìm nổi. Được dòng nước A Tùng giang quét đi, trên mặt nước chỉ còn lại có một chút vật chìm nổi. Vải vụn dơ loạn cơ hồ nhìn không ra màu sắc, xác chiến thuyền, mảnh gỗ vụn, và cả bị thi thể trôi nổi…

Dòng nước đã cọ rửa rất nhiều dấu vết, nhưng vẫn có thể nhìn ra nơi đây trước đó đã từng xảy ra một trấn chiến kịch liệt. Cảnh tượng chém giết như vẫn còn tiếp diễn, bên tai thậm chí vẫn văng vẳng tiếng binh lính rít gào thanh âm.

Tất cả đều đã kết thúc.

Trận chiến giằng co, cuối cùng khép lại với thắng lợi thuộc về Đại Á.

Bá tánh Dung Quốc có thể nghe được tiếng hoan hô ăn mừng vang vọng từ bờ bên kia sông, mà họ bên này lại trạng thảm không nỡ nhìn. Họ cho rằng quân mình có thể thắng, nhưng dưới sức oanh tạc của Đại Á, đến cuối cùng vẫn không thể thắng đối phương.

Đào Trường Chí không ngờ Đại Á sẽ lựa chọn để năm chiến hạm Noah vòng ra phía sau họ, càng thêm không nghĩ tới Phó Vô Thiên sẽ tự thân xuất mã, sơ sẩy trí mạng.

Tôn Lâm chi viện nhưng không thể vãn hồi được gì. Triệu phó quan vì hành vi khinh địch mà phải trả giá.

Kỳ thật, nếu chỉ là năm chiến hạm thì Đào Trường Chí không cho rằng phòng tuyến phía sau sẽ sụp đổ nhanh chóng, vấn đề mấu chốt vẫn là người chỉ huy. Nếu chỉ là một tướng lãnh tư chất thường thường thì tuyệt đối sẽ không thể nhanh như vậy, thậm chí không có khả năng đột phá phòng tuyến của họ.

Thất sách!

Mấu chốt thắng bại không chỉ thể hiện ở binh lực và trang bị, một người chỉ huy có năng lực cũng rất quan trọng. Bài binh bố trận có thể tạo được tác dụng xoay chuyển tình thế, Đào Trường Chí rất hiểu đạo lý này.

Binh lính Dung Quốc hai mắt vô thần quỳ trên mặt đất. Một trăm chiến thuyền, cuối cùng chỉ có hơn hai mươi trở lại, tướng quân của họ thậm chí chết trận.

Không sai, Đào Trường Chí không chấp nhận được kết cục, lao ra quyết đấu với địch nhân thì bị Phó Vô Thiên một mũi tên xuyên tim, cuối cùng rơi xuống. Thi thể đã được binh lính Dung Quốc trục với, nhưng tánh mạng đã vứt bỏ thì không thể tìm về.

Mây đen áp lực bao trùm tất cả. Đây là ban đêm tệ nhất họ từng vượt qua, ngày sau có lẽ sẽ còn càng không xong.

Tin tức chưa truyền tới tai hoàng đế Dung Quốc, nhưng cũng nhanh thôi.

Ngày 24 tháng 2, đại chiến trên A Tùng giang mới qua được năm ngày, quân đội Đại Á lướt qua A Tùng giang đổ bộ lên mảnh đất đối diện, hơn nữa nhanh chóng xâm chiếm.

Hoàng đế Dung Quốc tất nhiên là nổi trận lôi đình. Dung Quốc hiện tại có thể nói là hai mặt thụ địch, một mặt phải đối phó với tử địch Đại Á, một mặt lại phải đề phòng Cao Trạch bất cứ lúc nào sẽ thọc họ một đao.

Vạn Thanh hiện tại loạn thành một đoàn. Cao Trạch ngoài phân một phần quân đội thường thường đi quấy rối, tinh lực phần lớn đặt ở Dung Quốc, cho nên Dung Quốc dù có Tử Vi Quốc hỗ trợ nhưng cũng lâm vào bị động. Hiện tại Đại Á công phá A Tùng giang, bước lên mảnh đất phồn vinh của Dung Quốc, hoàng đế Dung Quốc sốt ruột cũng là đương nhiên.

Ngày 15 tháng 3, một tháng trôi qua thật sự mau.

Dung Quốc bị Đại Á và Cao Trạch liên thủ đánh cho liên tiếp bại lui, đại quân Tử Vi Quốc xuất hiện mới hơi chút hòa hoãn khốn cảnh.

Cùng lúc đó, Vạn Thanh Quốc rốt cuộc phát sinh biến hóa mang tính lịch sử, làm khiếp sợ các quốc gia. Ổ Khải Thành bị đuổi khỏi ngôi vị hoàng đế.

Hoàng thất Vạn Thanh Quốc mấy tháng nay vẫn luôn đối kháng với quân khởi nghĩa. Trước đó, Vạn Thanh tiêu hao không ít binh lực để đối đầu với Cao Trạch, binh lực lại không được bổ sung bởi vì lúc ấy bá tánh đã bắt đầu bất mãn với Ổ Khải Thành, cho nên không có bao nhiêu người chịu đầu quân, kết quả không bao lâu liền bạo phát khởi nghĩa.

Vạn Thanh Quốc có ba đoàn nghĩa quân lớn, ở các địa phương cũng có rải rác các đoàn nghĩa quân nhỏ, dần dần bị ba đoàn nghĩa quân hợp nhất.

Nếu là người thường thì không mấy có khả năng trong khoảng thời gian ngắn làm được đến bước này, cho nên thủ lĩnh của các nghĩa quân không phải tất cả là bình dân. Trong đó có một người nghe nói là con cháu hoàng tộc, không quen nhìn Ổ Khải Thành vô năng lại tàn ác tàn sát huynh đệ nên khởi nghĩa, nhưng rất nhiều người đều cho rằng đó chỉ là lấy cớ.

Một thủ lĩnh khác là bình dân. Người này là võ giả, đã từng mở võ quán, có vẻ rất có thanh danh nên có thể nhanh chóng triệu tập nhân mã.

Thủ lĩnh của đoàn nghĩa quân thứ ba được rất nhiều người biết đến, đoàn nghĩa quân của hắn cũng có thực lực mạnh nhất. Hắn là Chu Tường, từng là cấp dưới của Ổ Khánh Minh. Chu Tường khởi nghĩa vì báo thù cho Ổ Khánh Minh cùng ba vị hoàng tử.

Bản thân hắn là một vị tướng. Tụ tập quân đội mà Ổ Khánh Minh để lại sau khi chết, cộng thêm tiền tài của Ổ Khánh Minh, đoàn nghĩa quân của Chu Tường nhanh chóng lớn mạnh quật khởi.

Bản thân Chu Tường tinh thông đánh giặc. Biết chim đầu đàn dễ gặp nguy hiểm, hắn không lập tức đối đầu với quân đội Vạn Thanh Quốc, mà thật cẩn thận ẩn núp, dành thời gian chiêu binh mãi mã huấn luyện quân khởi nghĩa.

Sự thật chứng minh quyết định của hắn là đúng. Ổ Khải Thành muốn giết gà dọa khỉ, ngay từ đầu đã bất kể hậu quả tiêu diệt mấy toán quân khởi nghĩa phát triển nhanh và nổi bật nhất khởi.

Nhưng hiệu quả chỉ là tạm thời. Ba đoàn nghĩa quân vẫn phát triển lớn mạnh ngay dưới mí mắt Ổ Khải Thành.

Lúc này, quân đội của Ổ Khải Thành đã nhanh chóng co lại, kết cục có thể nghĩ. Nhưng hắn không phải bị nghĩa quân xử lý, cũng trách hắn vô năng mà để xảy ra một chuyện khá uất ức.

Khởi nghĩa quân của Chu Tường cùng khởi nghĩa quân của hoàng tộc Ổ Sơn đấu với nhau.

Khởi nghĩa quân có nghĩa là gì, chính là vì lật đổ hoàng đế vô năng. Họ giơ khẩu hiệu suy nghĩ vì bá tánh, trên thực tế có khi lại là muốn mình được lên làm hoàng đế mà thôi. Võ giả kia có lẽ không có ý tưởng này, nhưng Chu Tường và Ổ Sơn rõ ràng là có, cho nên hai người mới đấu lên.

Tình huống của Ổ Sơn không giống Chu Tường. Hắn trước khi quật khởi không hề có dấu hiệu gì báo trước. Hắn đã bị phát đất phong từ lâu, lại không có thế lực, không có tài lực, cũng chẳng có nhân mạch, nhưng tốc độ hắn quật khởi lại mau đến có thể so với Chu Tường.

Người sáng suốt vừa thấy liền biết Ổ Sơn có vấn đề. Chu Tường phái người điều tra, quả nhiên phát hiện một ít vấn đề.

Muốn khởi nghĩa thì không thể thiếu được tiền tài, khởi nghĩa quân quy mô lớn như của Ổ Sơn thì càng cần khoản phí dụng không nhỏ, vậy hắn lấy ra quân phí từ đâu? Kết quả điều tra là, quân phí của Ổ Sơn lai lịch không rõ ràng, hình như là có người đứng đằng sau duy trì hắn.

Phú thương thì khẳng định không có khả năng, mấy phú thương có thực lực ở Vạn Thanh đã sớm bị Chu Tường mượn sức đến trận doanh của hắn. Một cơ hội ngẫu nhiên, có người phát hiện khởi nghĩa quân của Ổ Sơn thế nhưng xuất hiện binh lính Tử Vi Quốc. Đối phương tuy rằng đã cải trang, nhưng vẫn bị nhận ra.

Tin tức bị Chu Tường tìm người cố ý tung ra ngoài, kết quả bá tánh Vạn Thanh Quốc phẫn nộ. Tử Vi Quốc hiệp trợ hoàng đế Ổ Khải Thành ổn định Vạn Thanh Quốc thì còn có thể chấp nhận, nhưng cố tình trà trộn vào khởi nghĩa quân là có ý đồ gì? Lòng Tư Mã Chiêu, nhưng không phải người qua đường đều biết sao.

Cuối cùng căn bản không cần Chu Tường động thủ, khởi nghĩa quân của Ổ Sơn chẳng mấy chốc liền biến mất.

Khởi nghĩa quân của Ổ Sơn có binh lính Tử Vi Quốc nhưng cũng chỉ một phần nhỏ, còn lại đều là người địa phương. Họ hồ đồ cũng sẽ không giúp Tử Vi Quốc nhăm nhe quốc gia của họ.

Ổ Sơn cuối cùng bị bá tánh giết chết trong phủ đệ, mà binh lính Tử Vi Quốc suốt đêm đào tẩu.

Không đánh mà thắng, Chu Tường dựa vào mưu kế xử lý được Ổ Sơn có sức uy hiếp nhất, sau đó lại mất mấy ngày thời gian thuyết phục được võ giả đầu quân cho hắn, khiến cho khởi nghĩa quân trong khoảng thời gian ngắn đã lớn mạnh đến quân đội Vạn Thanh Quốc không thể chống cự.

Ổ Khải Thành uất ức xuống đài.

Hoàng thất Vạn Thanh Quốc chết chết trốn trốn. Không có người kế vị, Chu Tường bị thủ hạ của hắn đưa lên làm tân hoàng đế của Vạn Thanh Quốc, đăng cơ xưng đế vào ngày 17 tháng 3.

Náo động mấy tháng, Vạn Thanh Quốc lại có thể nhanh chóng ổn định, có thể nói là lần khởi nghĩa nhanh nhất và thành công nhất trong lịch sử các quốc gia, thần tốc đến không thể tin được.

Vạn Thanh Quốc thay đổi triều đại, rời khỏi sân khấu lịch sử.

Tin tức truyền đi, tất cả quốc gia đều chấn kinh, đặc biệt là Dung Quốc, cơ hồ cũng bắt đầu phòng bị Tử Vi Quốc. Tuy rằng họ là minh hữu, nhưng có một minh hữu thời khắc nhìn chằm chằm mình, mưu đoạt quốc gia của mình, cho dù có minh ước thì họ cũng không thể không cẩn thận
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện