Vừa mới đến cửa phường, chỉ thấy từ trong phường có một người đi ra, khom mình thi lễ nói:
- Cát Trung thừa xin dừng bước.

Cát Húc hơi ngẩn ra, y nhìn kĩ một chút, nhận ra người này, là cháu của Vi Vương phi, Vi Bá, có chút giao tình với y, Cát Húc liền cười nói:
- Hoá ra là Vi công tử, có chuyện gì không? - Cát Trung thừa, xin dừng bước nói chuyện một chút.

Cát Húc xoay người xuống ngựa, cùng y đi đến phía góc, Vi Bá thấp giọng nói:
- Vụ án Trương Cảnh Hùng bị giết quả thật không liên quan gì đến Lư Lăng Vương, tuy nhiên có khả năng liên quan đến trưởng công tử.

- Lý Trọng Nhuận?
Cát Húc ngạc nhiên.

Vi Truyền Bá gật gật đầu:
- Chính là y, y thường nói Thánh Thượng hoang dâm vô đạo, mù quáng tin một phía, nhiễu loạn cương thường đạo lý, y một ngày nào đó sẽ giết Nhị Trương, cho dù không giết được Nhị Trương, cũng muốn giết đám người Lý Cảnh Hùng, mà hôm Lý Cảnh Hùng bị giết, ta tận mắt thấy y phái hơn mười người ra ngoài, tận đến đêm khuya mới trở về.

Trong lòng Cát Húc cảm thấy kì quái, cái này phải có thù hận thế nào mới có thể khiến Vi Bá âm thầm tố giác Lý Trọng Nhuận.

***

Trên tường Hành Thiện phường ở Lạc Dương có dán một tấm bố cáo rất lớn, gần nghìn người trong phường vây quanh tấm bố cáo, chỉ có người lớn tiếng đọc to, Lương Vương Võ Tam Tư tội ác khó dung, làm chuyện thất đức khắp thiên hạ, sao có thể được làm Thái tử, việc ác lộ ra như sau: “Năm nguyên niên Thượng Nguyên, Đồng Đà phường ở Lạc Dương cháy lớn, hơn một trăm năm mươi người chết cháy, đây thực ra là do Võ Tam Tư sai người đi phóng hoả vì muốn chiếm chỗ đất này, bây giờ chỗ đất này đã thành biệt trạch của Võ Tam Tư.

Quang Trạch nguyên niên, Lương Châu có nạn đói lớn, Võ Tam Tư nhân cơ hội chiếm đất, dùng một mẫu đất đổi lấy năm lạng gạo, đoạt được một vạn hai ngàn khoảnh đất, gọi là điền trang Lương Vương, đến nay vẫn còn.

- Thực sự có chuyện này.
Có người quát to.
- Hai mươi mẫu đất của nhà ta ở Lương Châu quả thực bị người khác dùng hai thạch gạo cưỡng ép đổi lấy, hoá ra là do Võ Tam Tư làm.

- Vô sỉ.

Mọi người phẫn nộ quát to, rất nhiều người già nhớ lại năm đó Đồng Đà phường cháy lớn, cháy sạch sẽ, hoá ra là do Võ Tam Tư phái người phóng hoả, đây quả thực là táng tận lương tâm, người như vậy còn muốn làm Thái Tử? Lúc này, vài nha dịch vội vàng hấp tấp chạy tới, dựng thang chuẩn bị xé bố cáo trên tường, đám người bị chọc giận, dùng đá đánh về phía mấy tên nha dịch, có người hô to:
- Đám tay sai của Võ Tam Tư, cút ngay.
Mấy nha dịch bị đánh chạy trối chết.

Không chỉ có Hành Thiện phường, ít nhất có ba mươi phường trong thành Lạc Dương có dán loại bố cáo này, trong một khoảng thời gian ngắn thành Lạc Dương sôi trào.

***

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, trên đường lớn Lạc Dương liền xuất hiện nhiều chiếc xe ngựa lần lượt vào triều, đèn lồng đỏ màu vỏ quýt, trong đêm tối dễ dàng thấy được, hôm nay ngày mùng năm tháng ba, triều đình cử hành triều hội lớn, tất cả quan viên ngũ phẩm trở lên đều phải vào triều.

Lý Trân cũng không ngoại lệ, hắn đóng giữ Tây Kinh, là quan lớn tam phẩm, tất nhiên cũng phải vào triều.

Trời còn chưa sáng, hắn đã dậy, Địch Yến cũng dậy từ sớm, chuẩn bị quan phục cho hắn, chuẩn bị thức ăn, bận đến mức quay vòng vòng.

Lý Trân tuỳ tiện ăn chút đồ, liền thay quan phục, hắn cười nói với thê tử:
- Không cần phiền phức như vậy, ta cùng với nhạc phụ đi là được rồi.

Địch Yến sửa sang lại quan phục cho hắn, lại thở dài nói:
- Phụ thân đã đi trước rồi, ông ấy bảo chàng đi sớm một chút, đừng đến muộn.

Địch Yến có chút oán giận nói:
- Thiếp không hiểu, vì sao sớm như vậy đã vào triều, trời còn chưa sáng, vì sao không để mọi người ngủ thêm một chút, buổi sáng vào triều không tốt hơn sao.

- Chuyện này cũng không còn cách nào khác, nếu triều hội kéo dài quá muộn, vậy cả buổi sáng mọi người cũng không làm được chuyện gì, cho nên đành vất vả một chút, trời chưa sáng đã vào triều, sau khi trời sáng thì triều hội chấm dứt, cũng không ảnh hưởng đến công vụ bình thường.

Lý Trân vừa đi giày vừa cười giải thích:
- Thật ra làm Hoàng đế càng vất vả hơn, mỗi ngày đều phải vào triều sớm, Người cũng sẽ không chịu nổi, làm sao bây giờ? Vậy liền đề bạt vài tướng quốc có thể hiểu được lòng Người, sau đó có thể không cần vào triều sớm, nhưng tướng quốc có thể để mặc Hoàng đế không vào triều sớm phần lớn là gian thần, gian thần cứ như vậy mà xuất hiện.

- Theo như lời chàng nói, gốc rễ của việc xuất hiện gian thần đều là vì Hoàng đế muốn ngủ thêm một lát không muốn vào triều sớm sao?

- Cũng gần như thế.

Lý Trân hôn một cái lên mặt Địch Yến, cười nói:
- Thời gian không còn sớm, ta đi trước.

Địch Yến đỏ mặt tiễn Lý Trân ra khỏi phủ, nhìn hắn ngồi lên xe ngựa, hơn mười thân vệ bảo vệ xe ngựa, chạy nhanh về hướng cầu Thiên Tân.

Trời còn chưa sáng, trước Minh đường đã có đầy đại thần đứng túm năm tụm ba, bọn họ đứng túm tụm, đều vây thành vòng tròn thấp giọng nghị luận điều gì đó. Quả thật, hai ngày nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, Trương Cảnh Hùng bị giết, trên phố lại truyền ra lời đồn bất lợi với Võ Tam Tư, khiến người ta không thể không suy nghĩ miên man.

- Theo ta thấy, chuyện Trương Cảnh Hùng bị giết và lời đồn về Võ Tam Tư là cùng một chuyện, người vạch ra chuyện này thủ pháp rất cao minh.

- Vấn Chi huynh nghĩ nhiều quá rồi, Trương Cảnh Hùng là huynh đệ của Nhị Trương, có liên quan gì đến Võ Tam Tư đâu?

- Mọi người nghĩ kĩ xem, Võ Tam Tư được ai ủng hộ mới có thể leo lên ngôi vị Thái Tử, không phải là Nhị Trương sao? Giết Trương Cảnh Hùng thực ra chính là để cảnh cáo Nhị Trương, không được làm chuyện sơ suất trước thiên hạ, nếu thế lực của Nhị Trương bị chèn ép, Võ Tam Tư mất đi sự ủng hộ, lại thêm lời tiên tri kia, mọi người cảm thấy Võ Tam Tư còn có thể thuận lợi trèo lên ngôi vị Thái Tử không?

Vài người bừng tỉnh đại ngộ, đều giơ ngón tay cái lên:
- Cao minh, Vấn Chi huynh phân tích rất triệt để, thật sự có chuyện như vậy.

- Nhưng chuyện lời tiên tri về Võ Tam Tư là chuyện gì?

- Ta cảm thấy trong lời tiên tri rất nhiều chuyện đều là thật, mọi người có nhớ đến cái chết năm đó của Lý Tận Trung không? Chết rất kỳ quái, cứ thế chết đi, lúc đó hai ngày trước khi Lý Tận Trung chết, có người chỉ ra là có người Khiết Đan ra vào phủ đệ của Võ Tam Tư, ta cảm thấy chuyện này nhất định có liên quan đến y, còn có Băng Ngọc, mọi người còn nhớ không? Võ Tam Tư từng khoe y có một khối băng ngọc cực kì hiếm, ta hoài nghi là do người Khiết Đan tặng cho.

- Vấn Chi huynh, còn có đám bố cáo ở Lạc Dương, quả thực là tội ác tày trời, sự phẫn nộ của dân chúng quá lớn.

Mọi người đều gật đầu, lời tiên tri và bố cáo đã vạch trần rất nhiều chuyện của Võ Tam Tư, cho dù Võ Tam Tư cực lực phủ nhận, nhưng Thánh Thượng sao có thể không nghi ngờ. Cưỡng ép để y thượng vị, một Thái Tử thất đức sẽ bị người trong thiên hạ phỉ nhổ.

- Võ Tam Tư đến rồi.

Có người khẽ hô một tiếng, tất cả mọi người đều ngậm miệng lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện