Trước khi lên vòng quay khổng lồ, Diệp Tiếu đi mua ít đồ ăn và nước khoáng, sau đó hỏi xin người ta mấy cái túi nilon.

Eaton hiếu kỳ hỏi, “Tiếu Tiếu mua đồ ăn làm chi, mình tính ngồi vòng quay xong thì đi ăn luôn mà.”

“Thầy không đói, mua thế để lấy túi nilon thôi.” Diệp Tiếu gấp gọn túi nilon bỏ vào túi, cậu mang đi phòng trừ. Cậu cứ canh cánh lo Eaton sẽ bị say vòng quay khổng lồ, mà lên ấy ngồi cũng mất hai mươi phút chứ ít gì, hơn nữa còn không được xuống giữa chừng, ngộ nhỡ lúc ấy Eaton muốn ói thì cũng có cái để đựng, lo trước khỏi họa. Còn chai nước thì để Eaton ói xong có nước súc miệng, tóm lại là Diệp Tiếu không tin tưởng Eaton tí nào, không chỉ Eaton, trong mắt Diệp Tiếu thì cả đám yêu quái đều mang nghĩa “Không đáng tin cậy”.

Vòng quay khổng lồ ở khu vui chơi này cũng nổi tiếng giống Căn phòng Thét chói tai, nguyên nhân là bởi nó rất cao lớn đồ sộ, có thể ngồi lên ngắm phong cảnh bên dưới, vô cùng phù hợp với các cặp tình nhân, không gian nho nhỏ riêng biệt, lãng mạn xiết bao.

Hai người cẩn thận ngồi vào ô, đóng cửa phòng, lúc đầu thì Diệp Tiếu và Eaton ngồi mặt đối mặt. Cơ mà khi vòng quay bắt đầu, Eaton liền cười hì hì đặt mông ngồi cạnh Diệp Tiếu, hắn vẫn chưa quên đâu, nếu muốn mãi mãi không chia lìa thì phải hôn môi nè ~ Hắn chưa hôn Diệp Tiếu bao giờ, cho nên đang kích động quá trời.

Eaton vừa lên đã động tay động chân làm Diệp Tiếu ngứa mắt, biết ngay con rồng này mưu tính bậy bạ mà! “Tiếu Tiếu.” Eaton nắm lấy bàn tay Diệp Tiếu, thẹn thùng nói, “Em nghe nói…”

“Cái gì?” Diệp Tiếu mải mê ngắm cảnh, người bên dưới càng ngày càng nhỏ, cảm giác khác hẳn như lúc nhìn từ thang máy, tốc độ di chuyển rất chậm, mang nét đặc sắc khác lạ.

“Em nghe nói nếu đôi tình nhân hôn nhau khi vòng quay khổng lồ lên đến điểm cao nhất, họ sẽ mai ở bên nhau không bao giờ rời xa!” Eaton ngẩng đầu ngó miệng Diệp Tiếu, coi mới cơ khát làm sao.

Diệp Tiếu nhéo mu bàn tay Eaton một cái, con rồng này cứ sờ tay cậu hoài, động tác còn sắc tình muốn chết, bây giờ là ban ngày ban mặt đấy! “Hình như chúng ta không phải tình nhân thì phải, huống hồ truyền thuyết mà thầy biết cũng không giống vậy.”

“Vậy sao? Còn có cách nói khác ư?” Eaton nghiêm tốn thỉnh giáo, kiến thức về vòng quay khổng lồ của hắn đều dựa vào phim truyền hình hết, phim thần tượng nào cũng biểu vậy cả.

Eaton tự động bỏ qua vế đầu Diệp Tiếu nói, không phải tình nhân gì chứ, trong lòng hắn đã nhận định là phải, vậy thì chắc chắn là phải!

“Lúc đi học tôi đã từng gặp vài người có cùng suy nghĩ với cậu, nhiều đôi yêu nhau đã làm như cậu bảo, cậu có biết kết quả thế nào không?”

“Thế nào?!”

“Tôi biết có hai đôi chia tay rất kịch liệt, cả đời không muốn đụng mặt nhau, tình nhân hóa cừu nhân, mấy đôi khác tôi không rõ lắm, nhưng chắc cũng chả tốt đẹp gì.” Thực ra chuyện không kịch liệt đến mức ấy, cơ mà Diệp Tiếu muốn dọa Eaton nên đành phịa như thế. Tên này khỏe lắm, đường não cũng chạy kì quặc, căn bản không hiểu lời từ chối của cậu, nếu hắn dùng sức mạnh thật thì cậu đúng là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng nghe.

Eaton như sét đánh ngang tai, ôi vậy sao được! Sao lại khác hẳn mấy cái hắn được xem thế!

Diệp Tiếu cười meo meo sấp qua, “Còn hôn nữa không?”

Eaton cứng đờ người, “Để em nghĩ nghĩ đã.” Diệp Tiếu nghe xong, trộm cười trong lòng.

Khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Tiếu giới thiệu cảnh sắc bên dưới cho Eaton. Vòng quay ngày càng lên cao, từ đầu chỉ thấy khung cảnh trong khu vui chơi, dần dần, từng khu nhà cao tầng bên ngoài khu vui chơi cũng hiện ra trước mắt.

“Nhìn thấy cái tháp kia không, kênh đào bên cạnh cái tháp ở ngay sau nhà thầy đấy, thông thẳng tới đó luôn.” Diệp Tiếu chỉ một tòa tháp trong công viên xa xa.

“Còn chỗ kia nữa, khoảng xanh ngắt kia đều là cây đào cả, tới xuân hoa nở rất đẹp, nổi tiếng lắm.”



Diệp Tiếu giới thiệu tất cả những cảnh sắc có thể nhìn thấy cho Eaton, nơi đây không phải trung tâm thành phố, không có công trình kiến trúc nào nổi tiếng, bù lại có không ít công viên, từ trên nhìn xuống vẫn rất thú vị.

Chỉ tiếc Eaton không có tâm trạng nghe mấy thứ này, lòng hắn đang giãy dụa mãnh liệt, rốt cuộc có nên hôn không, vòng đu càng ngày càng cao, chẳng mấy chốc sẽ đến điểm cao nhất, nếu không quyết định ngay sẽ bỏ lỡ mất!

Diệp Tiếu thì vừa giới thiệu vừa nghĩ, con rồng này ấy vậy lại không say, xem ra cậu đã lo lắng quá rồi…

Hai người đang chìm trong suy nghĩ của bản thân, bất thình lình, vòng quay khổng lồ dừng lại! Phòng nhỏ lung lay biên độ lớn! Tim Diệp Tiếu đập bịch một cái, tất cả các du khách khác trên vòng quay cũng giật nảy mình, sao đột nhiên lại rung lắc mạnh thế này!

Diệp Tiếu nghe được hàng loạt tiếng kinh hô, tuy không rõ những khách ở phòng dưới nói gì, nhưng cậu có thể nghe thấy tiếng kêu to của các nhóm du khách bên cạnh.

“Sao vậy Tiếu Tiếu?” Eaton không sợ chuyện này, nhưng hắn không quên Diệp Tiếu là nhân loại, gắt gao ôm Diệp Tiếu vào lòng, “Xảy ra chuyện gì?”

Diệp Tiếu hơi căng thẳng, “Không biết, có lẽ máy móc xảy ra trục trặc, chắc không quá đáng ngại.”

Eaton nhìn Diệp Tiếu núp trong ngực mình, lòng mĩ mãn đắc chí xiết bao, không quên thừa cơ giở trò, “Tiếu Tiếu đừng sợ, em sẽ luôn bảo vệ Tiếu Tiếu, cao như vậy Tiếu Tiếu cũng không cần sợ đâu, em có cánh, em có thể bay ~”

Diệp Tiếu đang cảm động, nghe đến vế cuối liền 囧, có cánh có thể bay?! Chẳng lẽ anh muốn xòe cánh tung bay cho tất cả mọi người trong khu vui chơi chiêm ngưỡng sao?!

Mà nói tới đây mới nhớ, cậu vẫn chưa thấy nguyên hình của Eaton bao giờ. Rồng phương Tây đúng là có cánh, không biết kim long trông thế nào nhỉ, chắc hẳn sẽ oai phong khí lắm.

Nhưng mà, dù có oai phong đến mấy thì Diệp Tiếu cũng không thể để Eaton lộ nguyên hình ở đây được.

Hai người ôm nhau quá chặt, hơn nữa vị trí của bọn họ lúc này lại vừa khéo ở điểm cao nhất, làm Eaton không khỏi rục rịch. Hắn cúi đầu ngó người trong lòng, khuôn mặt rất chi do dự, rốt cuộc có nên hôn không đây, rõ ràng trong TV nói thế kia, vì sao Tiếu Tiếu lại nói khác nhỉ.

Nghĩ lâu quá nên Eaton bắt đầu não động, hắn hy vọng vòng quay chọc trời cứ mãi trục trặc, sau đó hắn có thể bày tỏ tấm lòng hiến dâng, an toàn đưa Diệp Tiếu xuống mặt đất ~ Thế thì không hôn cũng chẳng vấn đề gì, bởi vì hắn đã trở thành anh hùng cứu mỹ nhân! Không phải sau đó Diệp Tiếu có thể lấy thân báo đáp ư! [Eaton à cậu có suy nghĩ đến cảm nhận của các du khách khác bị mắc kẹt tại đây không vậy! – lời tác giả]

Eaton não bổ nhiều thật nhiều, đáng tiếc, còn chưa nghĩ xong thì vòng quay đã trở lại bình thường, xem ra thực sự không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ một lát là mọi việc đã ổn thỏa.

Diệp Tiếu thở phào nhẹ nhóm, còn Eaton lại không vui, đang gặp chuyện xui cơ mà, sao chưa gì đã tốt đẹp rồi!

Mắt thấy bọn họ sắp từ vị trí cao nhất chuyển xuống dưới, Eaton không nghĩ thêm được nữa, nếu TV đã nói vậy thì chắc cũng có chút đạo lý, thếnên là —-

“Ưm—” Môi Diệp Tiếu bị lấp kín.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện