Ta biết, lúc này thế lực không đủ cùng hắn đối kháng, ta còn phải nhẫn, nhẫn nhin đến khi hắn không đề phòng liền một đao đoạt mạng.

Ta thật sự không rõ, hắn không phải thực sự thích tiểu thư hay sao ? Bởi vì thích mới đem nàng cưỡng đoạt mang về, nhưng nếu thích thì sao lại ra tay gi3t chết nàng như vậy ?Vài ngày kế tiếp, ta từ từ hỏi thăm ngọn nguồn sự việc.

Nguyên do là tên quân phiệt kia mới có một vị pháp sư đi cùng, nghe nói pháp sư kia là học y, bề ngoài thân phận là quân y.

Trên thực tế hắn tu luyện tà thuật.

Hắn ở trong quân bí mật xây dựng địa lao, người mà tay quân phiệt kia bắt về đều đem tới đây để hắn giải phẫu tu luyện, thủ pháp cực kì tàn bạo.

Nhưng nghe nói hắn có thể cùng quân phiệt kia chia sẻ thọ mệnh, mục đích là cùng trường sinh bất lão.


Nghe thật vô nhân tính.Tiểu thư sau khi phát hiện hoạt động bí hiểm này liền khuyên tên quân phiệt không nên làm như vậy sẽ tổn âm phúc, quá tàn bạo.

Nàng thiện tâm khuyên bảo nhưng ta không nghĩ kết cục lại bi thảm như vậy.

Vì toan sợ lộ bí mật mà vợ mình tên quân phiệt cũng giết, cuối cùng còn bị pháp sư dùng tu luyệt tà thuật, lúc nàng chết oán khí rất nặng, còn nói sau khi chết sẽ làm quỷ tìm bọn chúng đòi nợ.

Vì thế sau khi chết, tên pháp sư kia dùng diệt hồn đinh để chấn yểm, diệt hồn phách nàng.”Nghe tới đây, Nhược Thủy quả thực thấy Nhị Cẩu Tử thương xót, huyết lệ không ngừng chảy.

Với kẻ khác hắn có thể vô tình nhưng với Thẩm tiểu thư thì tình cảm sâu nặng, tuyệt đối là thật lòng.Nhược Thủy trong lòng thở dài, nghe Nhị Cẩu Tử tiếp tục nói :” Sau đó ta ngầm tự phát triển thế lực, một bên lấy lòng tên pháp sư kia, cùng hắn học không ít tiểu pháp thuật.

Lúc sau học thành ta liền nhân lúc hắn không chú ý chuốc thuốc mê rồi tiễn hắn về địa ngục, dùng đúng “diệt hồn đinh” để diệt đi hồn phách hắn.

Lúc sau lại phát động quân biến, gi3t chết tên quân phiệt, cho hắn đi theo tên pháp sư.

Vì tiểu thư ta không tiếc tâm sức báo thù, việc trong quân cũng chẳng màng mà đem hết thảy giao cho phó quan, sau đó tự sát ở nơi địa lao này, hồn phách suốt ngày làm bạn với nơi này.

Ta cảm thấy hồn phách tiểu thư có thể còn lưu lại nơi này, hai kẻ thủ ác kia ta đều bồi táng nơi này, có thể làm bạn với tiểu thư để nàng không bị cô đơn.”Nhược Thủy nghe Nhị Cẩu Tử lời nói cực si tình, đối với hắn không khỏi có chút thương hại.

Người hồn phách bị diệt liền tiêu tán, hắn theo tên pháp sư kia học lâu như vậy hẳn hiểu đạo lý này.


Nói gì là ở đây làm bạn, chẳng qua chỉ là chấp niệm của bản thân mà thôi.Hắn chấp niệm sâu nặng, chỉ sợ siêu độ cũng không giúp hắn đầu thai chuyển thế được.

Nhược thủy thu hồi sát ý nói :”Chỉ cần người đảm bảo vĩnh viễn lưu lại địa lao này, không ra ngoài hại người, ta có thể lưu ngươi lại.

Ta sẽ phong bế địa lao này, về sau ngươi không thể ra ngoài, cũng không thể đâu thai được, người có muốn như thế không ?”Nhị Cẩu Tử không có bất luận do dự gì mà gật đầu nói :”Ta nguyện ý, ta chỉ ần ở nơi này cùng Thẩm tiểu thư, không có ý đầu thai.

Đa tạ đại sư lưu tình.”Nhược Thủy lắc đầu thở dài, hỏi thế gian tình ái là chi, mà đôi lứa thề nguyền sống chết.

Nàng gia tay phong ấn Nhị Cẩu Tử vào địa lao, lúc sau quay người ra khỏi nơi này.

Ra ngoài thấy mấy người vẻ mặt lo lắng, Lư Văn mồ hôi đầy đầu hỏi :”Đại sư, ngài đã xuất hiện, làm ta sợ muốn chết.

Không biết như thế nào ngại lại một mình vào căn phongg đó, cửa lại đóng lại.


Vô luận chúng ta ở bên ngoài gọi lớn ngài đều không có phản ứng, ta còn tưởng ngài bị quỷ bắt đi ?”Nhược Thủy cười cười nói :”Ta đúng là bị trúng mê thuật của tiểu quỷ kia, nhưng hiện giờ hắn đã bị phong ấn.

Về sau chỗ này luôn luôn khóa kín, đừng bao giờ mở ra nữa .”Nhược Thủy thấy Lư Văn gật đầu đồng ý mới chuyển ắt nhìn về phía gian phòng chính nhìn cả đám quỷ, thần sắc nghiêm nghị quát lớn :” Nhị Cẩu Tử nguyện ý ở lại trong đó mãi mãi, còn các ngươi, các ngươi muốn hồn phi phách tán hay chuyển thế đầu thai ?”Các oan hồn đều bị tên pháp sư và quân phiệt dùng tà thuật hãm hại, là Nhị Cẩu Tử giúp bọn họ báo thủ, còn thả hồn phách họ ra, cho nên bọn họ đương nhiên cảm tạ ân nhân.

Lúc thấy bị Cẩu Tử bị Nhược Thủy phong ấn đều đỏ hoe đôi mắt.Nhược Thủy cảm thấy không cần nói những lời vô nghĩ, liền xếp bằng dưới đất bắt đầu niệm Vãng Sinh Chú.

Không đến một nén hương, hơn trăm quỷ hồn liền được hồi hướng đi quỷ môn quan đầu thai.Mấy người ở đó tự nhiên cảm thấy phòng khách ấm áp hẳn lên, trong lòng tấm tắc khen lạ.

Không nghĩ tới tiểu cô nương trước mặt lại có bản lãnh cao thâm đ ến thế..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện