Lúc trước khi chiến đấu với Sáp Sí Hổ, Độc Bạch sở dĩ có thể đột phá, chính là vì hắn đã bước một chân vào phạm trù khống chế, nên mới đột phá thành công.

Vận khí cũng chia thành hai loại, tốt và xấu. Khi vận rủi đến, kẻ có được Thiên Hồ Chi Nhãn sẽ có phát hiện, do đó mới có thể xu cát ti hung. Khi vận may đến có cảm giác gì, Đường Tam chưa từng trải qua. Dù sao, hắn mới có Thiên Hồ Chi Nhãn trong thời gian ngắn, cũng chưa tận lực thử nghiệm. Hắn chờ sau khi mình đột phá Tứ giai mới đi cảm nhận, đồng thời nghĩ biện pháp kết hợp nó với thực lực của mình.

Như vậy, cảm giác bây giờ là gì đây? Hai con ngươi nóng lên, hưng phấn? Chẳng lẽ điều này đại biểu cho vận may? Đúng lúc này, trên núi truyền đến tiếng bước chân, khá nặng. Không cần nhìn Đường Tam cũng đoán được, có Yêu Quái đang đi đến.

Hắn vội vàng lui sang một bên. Trên đường này gặp phải Yêu Quái cũng không quá kỳ dị, dù là lão sư hay đệ tử cảu học viện Gia Lý cũng đều đi đường này. Chỉ có đến phụ cận học viện Gia Lý, hắn mới có thể men theo đường nhỏ đi về thị trấn.

Phần lớn Yêu Quái Tộc trong học viện Gia Lý đều là quý tộc. Những đệ tử quý tộc này luôn khoe khoang thân phận nhưng không khinh thường phụ thuộc, huống chi thị trấn nhỏ tồn tại để phục vụ bọn chúng. Cho nên, đệ tử học viện Gia Lý khi nhìn thấy phụ thuộc trong thị trấn cũng không tỏ thái độ gì, có thể nói là khách khí. Một số tên có tính cách tốt còn có thể chủ động chào hỏi.

Đường Tam vừa đứng ở ven đường, rất nhanh đã có đệ tử Yêu Quái đi từ trên xuống.

Đi tuốt đằng trước là một tên có thân hình to lớn, cao ước chừng hai mét, mái tóc dài vàng kim rối tung ở sau lưng. Trong hai tròng mắt phát ra vầng sáng hoàng kim sáng bóng. Nhìn bề ngoài của của hắn cũng không khác gì nhân loại, thật là kỳ lạ! Nếu như đồng tử của hắn không dựng ngược, thậm chí rất khó phát hiện hắn là Yêu Quái.

Đây là ...

Trước khi tới học viện Cứu Thục, đối với tình huống như vậy Đường Tam có lẽ cũng không phán đoán được. Nhưng hiện tại hắn có thể nhận ra, đây là Yêu tộc cấp cao, là Yêu tộc có huyết mạch rất cường đại.

Yêu tộc như vậy có thể biến ảo thành người. Đối với Yêu Quái Tộc, bộ dạng hình người so với bản thể càng thêm linh hoạt, sinh hoạt hằng ngày cũng càng thuận tiện. Thậm chí điều này cũng đã trở thành một truyền thống.

Nhân loại sở dĩ có thể trở thành phụ thuộc Yêu Quái Tộc hoặc Tinh Quái Tộc, phụ nữ có thể bị Yêu Quái Tộc nhìn trúng có một nguyên nhân là như vậy.

Yêu Quái Tộc thậm chí còn có một thuyết pháp, nhân loại thật ra là hậu duệ có huyết mạch không trọn vẹn của Yêu Quái Tộc. Nhân loại chỉ kế thừa hình dáng, mà không kế thừa lực lượng cường đại của Yêu Quái. Yêu Quái Tộc càng cao giai thì càng nhận thức thuyết pháp này.

Không hề nghi ngờ, thanh niên này vô cùng gây chú ý ánh mắt của người khác. Đi phía sau hắn cũng có nhiều Yêu Quái khác, rõ ràng hắn là thủ lĩnh.

Thế nhưng giờ khắc này, tầm mắt của Đường Tam đã đặt ở giữa đội hình, cũng không quan tâm đến Yêu Quái có Hoàng kim huyết mạch này. Trong mắt hắn chỉ có thân ảnh bên cạnh Yêu Quái tóc vàng.

Lúc này, trong đầu Đường Tam không khỏi hiện ra một ý nghĩ: mất công tìm nàng thì chẳng thấy, xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt.

Đi bên cạnh Yêu Quái tóc vàng, mặc đồng phục của học viện Gia Lý, tóc dài tung bay sau ót, thiếu nữ tuyệt sắc kia, không phải là Mỹ công tử mà hắn đang đau khổ tìm kiếm sao?

Trong chớp mắt khi nhìn thấy nàng, trong đầu Đường Tam dường như muốn nổ tung, tất cả mọi thứ trong chốc lát đều trở nên rõ ràng.

Mụ mụ Mỹ công tử không lừa hắn, Mỹ công tử đúng là đi học, nhưng cũng không phải học viện cao cấp, càng không phải là học viện cấp thấp. Nàng học tại đỉnh cấp học viện trong thành Gia Lý, chính là học viện Gia Lý.

Trong chốc lát, suy nghĩ của Đường Tam cũng thông suốt. Mỹ công tử là phụ thuộc nhân loại, điểm này không thể nghi ngờ, với thần thức của mình, hắn tất nhiên không có nhìn lầm. Nhưng Mỹ công tử có Yêu Thần biến gì hắn cũng không rõ. Mà từ tình huống hiện tại có thể thấy, một phụ thuộc nhân loại như nàng có thể đi cùng một Yêu Quái có Hoàng kim huyết mạch, hơn nữa nhìn qua có địa vị không thấp. Hơn nữa mụ mụ nàng còn có thể mở quán trà sữa ở quảng trường trung tâm trong thành Gia Lý, như vậy, thân thế của Mỹ công tử cũng rõ ràng hơn.

Không hề nghi ngờ, phụ thân của nàng hẳn là một Yêu Quái phi thường cường đại, hơn nữa tầng cấp huyết mạch cũng rất cao. Chỉ có như thế, nàng mới có địa vị như vậy, mới có thể học tập trong học viện Gia Lý.

Đang lúc Đường Tam vui mừng vì biết rõ sự tình, thì trước mắt đã tối đen. Sau một khắc, một bàn tay lớn đã chụp vào khuôn mặt hắn.

"Nhìn cái gì vậy? Vương tử điện hạ mà ngươi cũng có thể nhìn hay sao?" Một thân ảnh hùng tráng ngăn trước người Đường Tam. Bàn tay to như chiếc quạt trực tiếp chụp xuống đầu hắn.

Đường Tam theo bản năng lui về phía sau nhảy lên. Hai tay trước người lăng không ấn xuống, Phong nguyên tố thổi đến, thôi động hắn nhanh lui lại, tránh được một trảo này.

"Còn dám trốn?" Yêu Quái kia hiển nhiên không muốn bỏ qua cho hắn, gầm lên một tiếng.

"Đủ rồi!" Một thanh âm uy nghiêm vang lên. Yêu Quái có dáng người cường tráng kia lúc này mới dừng tay.

Nhóm người từ trên núi xuống tất cả đều dừng bước.

Đối với người khác, Đường Tam tự nhiên không để ý, ánh mắt hắn vẫn dừng trên người Mỹ công tử.

Hắn nhìn Mỹ công tử rõ ràng nhíu mày một cái, mà Yêu Quái tóc vàng bên cạnh nàng mỉm cười nói: "Đừng nóng giận, Tiểu Hùng, đi thôi."

Từ đầu đến cuối, hắn chưa thèm nhìn Đường Tam, hiển nhiên vì Mỹ công tử cũng là phụ thuộc nhân loại nên mới buông tha cho một tên phụ thuộc nho nhỏ như Đường Tam.

Mỹ công tử theo bản năng đem ánh mắt nhìn Đường Tam. Bốn mắt nhìn nhau, trong lòng Đường Tam đột nhiên rung động. Thật sâu trong mắt nàng toát ra một vẻ kinh ngạc, tựa hồ là có cảm giác quen thuộc. Nhưng hai tháng này Đường Tam có biến hoá rất lớn, nàng cũng không thể một lát liền nhận ra hắn.

Tam thế làm người, tâm tính của hắn vốn nên trầm ổn, nhưng lúc này, hắn lại đặc biệt xúc động, muốn xông đến đánh ngã tất cả mọi người xung quanh, sau đó ôm nàng vào lòng cho thoả nỗi nhớ.

Hắn theo bản năng nắm tay lại. Yêu Quái có dáng người cường tráng, được xưng là Tiểu Hùng kia hừ lạnh một tiếng, "Cẩn thận một chút tiểu tử. Cúi đầu xuống."

Đường Tam thở sâu, cưỡng ép khắc chế cảm xúc của mình, sau đó chậm rãi cúi đầu.

Lý trí cuối cùng vẫn chiến thắng lỗ mãng. Hắn không thể động thủ, trừ phi là dẫn động thần thức, nếu không, những học viên này hoàn toàn có thể đánh bại hắn. Huống chi hắn đánh thì như thế nào? Mỹ công tử sẽ đối với hắn như thế nào?

Sau đó đột nhiên hắn ý thức được một tình huống, Yêu Quái tóc vàng kia chẳng lẽ là tình địch của mình sao?

Mỹ công tử mới mười ba, mười bốn tuổi. Các học viên này cũng không quá lớn, sao có thể yêu sớm chứ? Học viện Gia Lý mặc kệ như vậy sao?

Nhưng mà, Mỹ công tử nhìn qua cũng không có sắc thái gì đặc biệt với hắn, cũng không có hành động thân mật nào. Là đồng học bình thường, nhất định là đồng học bình thường.

Tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn an tâm, nhưng nghĩ tới đây, Đường Tam cuối cùng cũng tĩnh lại một chút. Làm hắn vui mừng nhất chính là Mỹ công tử gần trong gang tấc, nàng ở ngay học viện Gia Lý a! Như vậy cũng thuận tiện hơn nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện