Mà Liễu thị thế nào cũng không nghĩ đến, Do Đại sẽ đem chuyện này nói cho Thượng Quan Gia biết, còn đem chuyện nàng xin bà mai Lưu ở giữa giật dây nói ra, như vậy đối với Do phủ cũng không có chỗ gì tốt nha! Nhưng mà nàng ta cũng không biết, chuyện này sở dĩ bị bại lộ như vậy, tất cả đều do Nam Cung Nguyên Liệt nhún tay vào.

Bởi vì trước đó vài ngày Nam Cung Nguyên Liệt đã tự mình tìm tới cửa, làm cho Do Đại sợ tới mức mặt như tro tàu, bởi vì trước đây nhị hoàng tử cùng Thượng Quan đại tiểu thư có hôn ước với nhau, chuyện này người khắp kinh thành đều biết, tuy rằng hai người hiện tại đã giải trừ hôn ước, nhưng nguyên chủ tìm tới cửa như vậy khẳng định sẽ không có chuyện gì tốt, lại nhìn Nam Cung Nguyên Liệt đen mặt, bộ dáng hung hăng vấn tội kia, làm cho Do Đại cũng không dám trì hoãn nữa, liền nhanh chóng đem tất cả sự tình bên trong nói ra, hận không thể trong thời gian ngắn nhất đem quan hệ giữa Do phủ với Thượng Quan đại tiểu thư triệt để phải sạch.

Cho nên, ngay khi Thượng Quan Gia dò hỏi, Do mỗ liền tự động đem chân tướng chuyện cầu hôn tất cả đều nói cho hắn nghe, Thượng Quan Gia nhất thời liền căm tức, hắn còn ở trong Thừa tướng phủ thế nhưng lại có chuyện như vậy xảy ra, một di nương nho nhỏ, liền vì muốn đem đích nữ đuổi ra khỏi nhà thật sớm, lại có thể cấu kết cùng người ngoài dựng lên tiết mục như vậy, quan trọng hơn là còn xem hắn là kẻ khờ mà lừa gạt cùng diễn tuồng, chẳng phải muốn làm cho hắn trở thành trò cười của người khác sao, chỉ sợ cả nhà Do Đại đã sớm chê cười không biết bao nhiêu lần sau lưng hắn rồi? Chỉ cần nghĩ đến những chuyện đó, lửa giận trong lòng Thượng Quan Gìa càng lớn hơn, nhưng vì không muốn đem sự tình khuyếch đại, khiến cho mọi người đều biết, hắn cũng đành nhẫn nhịn đè nén xuống, đem cục tức lớn này nuốt vào bụng, cũng không đề cập với bất kỳ ai.

Không ngờ, hôm nay là ngày Trung thu đoàn viên, một ngày lành như vậy, thế nhưng Liễu thị lại một lần nữa muốn ở trước mặt hắn khuấy động lên chuyện này, thực sự đã chọc giận Thượng Quan Gìa, một trận mặt lạnh quát mắng, làm cho Liễu thị run rẩy sợ hãi, cũng khiến cho mọi người đều sợ ngây người.

Thượng Quan Khinh Vãn xoa xoa lỗ tai, nàng không có nghe lầm chứ? Phụ thân nàng thế nhưng lại nói nếu nàng không gả ra được, nguyện ý nuôi nàng cả đời! Đây thật sự là phụ thân thân sinh trước giờ đều không muốn nhìn thấy nàng sao?

“Khụ… Phụ thân, kỳ thực nữ nhi không cần dựa vào sự nuôi dưỡng của ngài cả đời, nữ nhi có tay có chân, chinh mình có thể tự lao động kiếm tiền nuôi sống bản thân.” Thượng Quan Khinh Vãn hằng giọng một cái, giọng điệu thoải mái, mục đích đánh vỡ không khí khẩn trương lúc này.

Lời nàng vừa nói ra, tứ phu nhân Ngải thị trẻ tuổi nhất bật cười thiếu chút nữa phun ra ngụm trà đang uống trong miệng, nếu như nữ nhân nói muốn tự dựa vào bản thân kiếm tiền chỉ sợ chỉ có những cô nương trong thanh lâu, dáng vẻ vị đại tiểu thư này hiện tại linh lung xinh đẹp như vậy, lại nói ra những lời một chút cũng không biết suy nghĩ, nếu để cho người ngoài nghe được, chẳng phải lại chê cười lão gia sao.

“Đại tiểu thư cũng không thể nói lung tung, một cô nương, hoặc là ở nhà dựa vào sự nuôi dưỡng của phụ mẫu, hoặc là gả cho một nam nhân tốt, tự mình thì làm sao có thể kiếm tiền được chứ?” Ngải thị che miệng cười trộm, ngữ khi thản nhiên mang theo vài phần khinh miệt nói.

“Ai nói nữ nhân không thể kiếm tiềm, nếu phụ thân cho ta tiền vốn, khẳng định ta cũng sẽ có thể mở tiệm kiếm tiền.” Ánh mắt lạnh lùng của Thượng Quan Khinh Vãn khẽ lướt qua trên mặt Ngải thị, vị này chính là thiên kim đại tiểu thư, kết quả lại vì áo cơm không lo, gả cho một lão già lớn hơn mình gần ba mươi tuổi, còn ra vẻ xem thường nàng, hừ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện