Thượng Quan Khinh Vãn ban đầu còn sải bước đi về phía trước, nhưng lời của hắn càng nói, cước bộ của nàng cũng càng ngày càng chậm, kỳ thực không cần nhắc tới, bụng nàng quả thật hơi đói, hôm nay lúc bước ra khỏi của sau mới phát hiện, thì ra lối đi kia đã bị Thượng Quan Gìa hạ lệnh cho phá hỏng, cho nên nàng chỉ có thể tiêu phí chút sức lực, trèo qua tường cao mới chạy đến, bữa tối hôm nay cứ thế đều tiêu hoá hết sạch.
Nhưng mà, ngẫm lại từ lần đầu tiên gặp mặt Bạch Hoa Trần tới nay, hắn cùng mình không đối diện nói chuyện lần nào, nếu đổi lại là người khác mời, Thượng Quan Khinh Vãn nhất định sẽ động tâm, nhưng gặp phải nam nhân keo kiệt như Bạch Hoa Trần này, aiz! Nàng ngầm nuốt xuống một ngụm nước bọt, hay là thôi đi! “Khụ… Hoặc là, chúng ta vừa ăn cơm, còn có thể bàn lại chuyện phần tiền thưởng kia.” Bạch Hoa Trần nhìn hành động dần chậm lại của nàng, miệng vẫn lười nhát buồn bã nói :”Ngươi không phải luôn muốn mở y quán sao? Kỳ thực tại hạ có thể giúp ngươi.”
Thượng Quan Khinh Vãn cơ hồ ngay cả nghĩ cũng không nghĩ liền quay đầu, tâm nàng là bằng thịt, không phải bằng sắt thép, câu nói cuối cùng của hắn một phát trúng tâm, đánh trúng điểm yếu của nàng, hoàn toàn không có bất kỳ năng lực chống cự…
“Lời này đúng thật! Điều kiện tiên quyết của ngươi sẽ không vẫn là nhất định phải muốn ta cùng ngươi đi Bắc Minh Quốc một chuyến chứ?” Thượng Quan Khinh Vãn đem câu hỏi nói cho rõ ràng.
“Tại hạ là thật tâm thành ý muốn giúp đỡ Quan đại tiểu thư mở y quán.” Bạch Hoa Trần nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, nụ cười trên khoé môi nhanh chóng thu lại sạch sẽ, dáng vẻ nghiêm trang nói :”Mở y quán cứu người, chính là việc tích phúc tích đức, tại hạ cũng hy vọng có thể tích nhiều phúc báo một chút. Vậy Thượng Quan đại tiểu thư, chúng ta… Hiện tại có thể nói chuyện không?”
“Nhanh chóng cho đầu bếp nhà ngươi chuẩn bị một bàn thức ăn thật ngon, ta đã đói bụng rồi. Đúng rồi, bổn tiểu thư thích ăn thịt, thịt để ăn có thể nhiều một chút…” Thượng Quan Khinh Vãn xem mình giống như gia chủ, không có nửa điểm khách khí.
Nhìn nàng tuỳ tiện dẫn đầu đi ở phía trước, thành thạo đập ám hiểu cửa, cất bước lớn đi vào, Bạch Hoa Trần đi ở phía sau đáy mắt thần sắc biến hoá phức tạp, nữ tử như vậy, hắn vẫn là lần đầu gặp được, giống như… Còn có chút ý tứ!
--- ------ ----Dãy phân tuyến hoa lệ---- --------
“Giới mạt chân vịt, chim cút xào cay, cá mè vừng, thịt om với nấm, mật ngọt phiên gia, ô long phun châu, kim thiềm ngọc bảo, trì lô trân châu kê,…”
Đầu bếp cùng hạ nhân trình từng món lên bàn, nhìn một bàn tràn đầy thức ăn phong phú này, sắc hương vị đều có đủ, nước miếng của Thượng Quan Khinh Vãn quả thực rất nhanh đều muốn chảy xuống, nỗ lực duy trì dáng vẻ ưu nhã, sắc mặt bình tĩnh như nước nói :”Không ngờ đầu bếp của ngưu lang điếm, tốc độ nấu ăn còn rất nhanh nhẹn, một phen ý tốt của Bạch công tử, vậy bổn tiểu thư đây liền không khách khí…”
Bạch Hoa Trần ngậm cười, an tĩnh nhìn nàng gật gật đầu, xem như ngầm đồng ý, nhìn điệu bộ nàng cầm lấy đũa ngọc gặm lấy gặm để, so với những nữ nhân hắn từng gặp qua, quả thật có chỗ đặc biệt.
“Bạch công tử tại sao đột nhiên thay đổi chủ ý, do lương tâm cảm thấy bất an sao? Không tệ, sắc hương vị đều đủ, so với đầu bếp trong cung, một chút cũng không kém cỏi.” Thượng Quan Khinh Vãn ăn đồ ăn, lời trong miệng mơ hồ không nói rõ.
“Đương nhiên, khách đến Ngưu lang điếm của ta không phú thì cũng quý, tại hạ tất nhiên phải hao tốn một ít tâm tư để tranh thủ chút niềm vui của khách nhân.” Bạch Hoa Tràn vân đạm phong khinh, luôn nhìn nàng ăn, ngay cả đũa của mình cũng không hề động qua.
Nhưng mà, ngẫm lại từ lần đầu tiên gặp mặt Bạch Hoa Trần tới nay, hắn cùng mình không đối diện nói chuyện lần nào, nếu đổi lại là người khác mời, Thượng Quan Khinh Vãn nhất định sẽ động tâm, nhưng gặp phải nam nhân keo kiệt như Bạch Hoa Trần này, aiz! Nàng ngầm nuốt xuống một ngụm nước bọt, hay là thôi đi! “Khụ… Hoặc là, chúng ta vừa ăn cơm, còn có thể bàn lại chuyện phần tiền thưởng kia.” Bạch Hoa Trần nhìn hành động dần chậm lại của nàng, miệng vẫn lười nhát buồn bã nói :”Ngươi không phải luôn muốn mở y quán sao? Kỳ thực tại hạ có thể giúp ngươi.”
Thượng Quan Khinh Vãn cơ hồ ngay cả nghĩ cũng không nghĩ liền quay đầu, tâm nàng là bằng thịt, không phải bằng sắt thép, câu nói cuối cùng của hắn một phát trúng tâm, đánh trúng điểm yếu của nàng, hoàn toàn không có bất kỳ năng lực chống cự…
“Lời này đúng thật! Điều kiện tiên quyết của ngươi sẽ không vẫn là nhất định phải muốn ta cùng ngươi đi Bắc Minh Quốc một chuyến chứ?” Thượng Quan Khinh Vãn đem câu hỏi nói cho rõ ràng.
“Tại hạ là thật tâm thành ý muốn giúp đỡ Quan đại tiểu thư mở y quán.” Bạch Hoa Trần nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, nụ cười trên khoé môi nhanh chóng thu lại sạch sẽ, dáng vẻ nghiêm trang nói :”Mở y quán cứu người, chính là việc tích phúc tích đức, tại hạ cũng hy vọng có thể tích nhiều phúc báo một chút. Vậy Thượng Quan đại tiểu thư, chúng ta… Hiện tại có thể nói chuyện không?”
“Nhanh chóng cho đầu bếp nhà ngươi chuẩn bị một bàn thức ăn thật ngon, ta đã đói bụng rồi. Đúng rồi, bổn tiểu thư thích ăn thịt, thịt để ăn có thể nhiều một chút…” Thượng Quan Khinh Vãn xem mình giống như gia chủ, không có nửa điểm khách khí.
Nhìn nàng tuỳ tiện dẫn đầu đi ở phía trước, thành thạo đập ám hiểu cửa, cất bước lớn đi vào, Bạch Hoa Trần đi ở phía sau đáy mắt thần sắc biến hoá phức tạp, nữ tử như vậy, hắn vẫn là lần đầu gặp được, giống như… Còn có chút ý tứ!
--- ------ ----Dãy phân tuyến hoa lệ---- --------
“Giới mạt chân vịt, chim cút xào cay, cá mè vừng, thịt om với nấm, mật ngọt phiên gia, ô long phun châu, kim thiềm ngọc bảo, trì lô trân châu kê,…”
Đầu bếp cùng hạ nhân trình từng món lên bàn, nhìn một bàn tràn đầy thức ăn phong phú này, sắc hương vị đều có đủ, nước miếng của Thượng Quan Khinh Vãn quả thực rất nhanh đều muốn chảy xuống, nỗ lực duy trì dáng vẻ ưu nhã, sắc mặt bình tĩnh như nước nói :”Không ngờ đầu bếp của ngưu lang điếm, tốc độ nấu ăn còn rất nhanh nhẹn, một phen ý tốt của Bạch công tử, vậy bổn tiểu thư đây liền không khách khí…”
Bạch Hoa Trần ngậm cười, an tĩnh nhìn nàng gật gật đầu, xem như ngầm đồng ý, nhìn điệu bộ nàng cầm lấy đũa ngọc gặm lấy gặm để, so với những nữ nhân hắn từng gặp qua, quả thật có chỗ đặc biệt.
“Bạch công tử tại sao đột nhiên thay đổi chủ ý, do lương tâm cảm thấy bất an sao? Không tệ, sắc hương vị đều đủ, so với đầu bếp trong cung, một chút cũng không kém cỏi.” Thượng Quan Khinh Vãn ăn đồ ăn, lời trong miệng mơ hồ không nói rõ.
“Đương nhiên, khách đến Ngưu lang điếm của ta không phú thì cũng quý, tại hạ tất nhiên phải hao tốn một ít tâm tư để tranh thủ chút niềm vui của khách nhân.” Bạch Hoa Tràn vân đạm phong khinh, luôn nhìn nàng ăn, ngay cả đũa của mình cũng không hề động qua.
Danh sách chương