Thông báo cuộc họp được gửi xuống trước một ngày, Lý Tam Giang là Thứ trưởng đứng hàng thứ hai, cho dù ông đã tĩnh dưỡng ở viện điều dưỡng một năm nhưng bất luận các cuộc họp lớn nhỏ nhất định cũng sẽ có người thông báo cho ông.
Nội dung cuộc họp và các nghị quyết sau này cũng đều có người gửi tới cho Lý Tam Giang. Trước đây, Thứ trưởng Lý Tam Giang đều lấy lý do dưỡng bệnh không tham gia. Lần này đột nhiên xuất hiện, đúng là nằm ngoài dự liệu.
“Có gì mà thứ lỗi với chả không thứ lỗi, Thứ trưởng Lý khách sáo rồi!” Bộ trưởng Hình nói với Lý Tam Giang: “Thực sự không ngờ anh lại tham gia cuộc họp lần này, sức khỏe anh sao rồi?”
“Thì vẫn như vậy thôi!” Thứ trưởng Lý Tam Giang cười một tiếng nói: “Đều là những di chứng để lại thời còn trẻ, tĩnh dưỡng thêm cũng không thấy khỏe hơn! Cám ơn Bộ trưởng quan tâm!”
Thứ trưởng Lý Tam Giang khi vừa nhập ngũ phục vụ ở vùng biên giới Tây Tạng, tham gia rất nhiều chiến dịch nhỏ. Thương tích lưu lại trên người nhiều vô kể, cũng may giữ lại được tính mạng.
Khóe mắt Bộ trưởng Hình khẽ co giật, ông không dám chắc ý nghĩa lời nói này của Lý Tam Giang là gì. Sau cải cách, ông mới hơn hai mươi tuổi, tốt nghiệp xong liền đi làm, làm từ cơ sở. Chưa từng ra chiến trường.
“Thứ trưởng Lý xem trước chương trình cuộc họp đi!” Bộ trưởng Hình lại đẩy cặp tài liệu trước mặt mình tới trước mặt Thứ trưởng Lý Tam Giang, “Phần lớn đều là nội dung bàn thảo trong cuộc họp cấp Bộ trưởng ngày hôm qua, anh xem có gì không phù hợp, chúng ta tạm thời để qua một bên, tìm thời gian nghiên cứu lại!”
Bộ trưởng Hình chiều ngày hôm qua sau khi về tới bộ liền ngay lập tức thông báo cấp Thứ trưởng trở lên tiến hành họp khẩn cấp, nội dung chủ yếu là xác định tính chất vụ việc khu Văn Hoa Uyển và thảo luận cách xử lý.
“Bộ trưởng quyết định là được!” Thứ trưởng Lý Tam Giang cười khà khà một tiếng, không mở cặp tài liệu Bộ trưởng Hình đẩy tới trước mặt mình ra, mà từ từ đẩy ngược trở lại.
“Làm vậy không ổn!” Bộ trưởng Hình hơi nhíu mày sau đó lại cười nói với Lý Tam Giang: “Dù thế nào đi nữa anh cũng là Thứ trưởng đứng hàng thứ hai, cũng cần nêu ra ý kiến quý báu!”
“Hơn nữa, tôi cũng mới nhận chức, lại không am hiểu về công việc an ninh, cần những tiền bối như anh chỉ bảo, tránh xảy ra những tổn thất không thể cứu vãn!” Bộ trưởng Hình cười nói.
“Lãnh đạo khách sáo quá!” Nụ cười trên mặt Lý Tam Giang càng rạng rỡ, đôi mắt như thể nheo lại thành một đường thẳng, “Công nghệ ngày nay thay đổi từng ngày, thủ pháp gây án của phần tử gián điệp không ngừng cải tiến, những người cổ hủ như chúng tôi sớm đã không theo kịp trào lưu của thời đại rồi, làm gì có kinh nghiệm gì đáng nói chứ!”
Không đợi Bộ trưởng Hình tiếp lời, Thứ trưởng Lý Tam Giang lại xòe tay nói: “Lãnh đạo, tôi xin nói rõ một điều! Tôi đã nghỉ ngơi gần một năm rồi, có rất nhiều việc không hiểu, không quen, vì thế anh bảo tôi cho ý kiến hoặc phát biểu ý kiến, tôi thật sự không biết nói sao! Vì thế, hôm nay tôi chỉ lắng nghe, nguyên nhân nữa khiến tôi xuất hiện ở đây là vì đã lâu không đi làm, bất ngờ xuất hiện ở bộ sẽ có chút đường đột, nhân cuộc họp hôm nay liền tới góp mặt!”
“Ồ, đây là việc tốt!” Bộ trưởng Hình trong lòng có chút ngạc nhiên nhưng không bộc lộ ra mặt, vẫn mỉm cười nói với Lý Tam Giang: “Vậy Thứ trưởng Lý chuẩn bị chính thức đi làm rồi!”
“Đúng vậy!” Lý Tam Giang gật đầu, mỉm cười nói với Bộ trưởng Hình: “Rảnh rỗi quá không chịu được, mong ngài Bộ trưởng phê chuẩn!”
Bội trưởng Hình thầm giật mình. Lý Tam Giang nếu như thực sự tôn trọng mình thì nên báo trước chứ không phải tập kích bất ngờ, bỗng nhiên xuất hiện trong hội trường thế này.
Nhưng nghĩ ngược trở lại, Lý Tam Giang cũng coi như cũng nể nang vài phần. Nếu như Lý Tam Giang thực sự không nói tiếng nào, cứ thế về lại bộ bắt đầu làm việc, Bộ trưởng Hình cũng không biết làm sao được. Nói thế nào thì nói, trong tay Lý Tam Giang cũng đích thân phụ trách công việc của mấy cục.
Bộ trưởng Hình thầm thở dài, cố gắng để bình tĩnh tâm trạng, trên mặt vẫn tươi cười, nói với Lý Tam Giang: “Anh xem, anh lại bắt đầu khách sáo rồi! Tôi chỉ mong sao anh sớm ngày đi làm để chia sẻ áp lực với tôi!”
“Như vậy là tốt nhất!” Lý Tam Giang gật đầu cười nói: “Vậy cám ơn Bộ trưởng!”
Bộ trưởng Hình xua tay, ý là Lý Tam Giang không cần khách sáo.
Nghị quyết của hội nghị là nội dung đã được bàn luận trong cuộc họp cấp Thứ trưởng trở lên diễn ra trước đó một ngày, vì thế đại bộ phận đã được thông báo, điều cuối cùng là kết quả xử lý vụ án khu Văn Hoa Uyển ngày hôm trước.
“Vụ việc này, tôi cần phải làm kiểm điểm!” Cục trưởng Cục 9 Đào Bình An ngồi ở dãy ghế phía trước đứng dậy nói.
Cục 9 phụ trách quản lý giám sát các cơ quan tổ chức nước ngoài ở trong nước, ngăn chặn việc nhân viên làm việc trong các cơ quan tổ chức nước ngoài ở trong nước làm công tác gián điệp.
Nếu như quy hoạch nghiêm ngặt theo quy định thông thường, ngân hàng nổi tiếng quốc tế ở tầng mười hai tòa nhà tài chính trên con phố tài chính đích thực thuộc phạm vi giám sát quản lý của Cục 9.
“Đích thực là sai sót của tôi trong sắp xếp công việc, và nhân viên đặc nhiệm của chúng tôi kinh nghiệm còn thiếu sót, vì thế mới gây ra sự cố nghiêm trọng trong vụ án ở khu Văn Hoa Uyển. Đây là trách nhiệm của chúng tôi, tôi tuyệt đối không trốn tránh trách nhiệm, tôi xin chấp nhận mọi hình thức xử lý!” Cục trưởng Cục 9 Đào Bình An nghiêm túc nói.
“Đừng vội ôm trách nhiệm về mình, là trách nhiệm của anh thì anh chắc chắn không thoát được, không phải của anh vậy thì cũng không thể đổ lên đầu anh!” Thứ trưởng Hướng Đông Nam nói.
Nguyên nhân, quá trình và kết quả của sự việc đều đã nói trong cuộc họp cấp Thứ trưởng trở lên ngày hôm qua rồi. Chín vị ngồi ở vị trí lãnh đạo, trừ Thứ trưởng Lý Tam Giang ra, những người khác đều biết rõ đầu đuôi sự việc, bất luận kết quả là thật hay giả.
Thứ trưởng Lý Tam Giang từ từ nheo mắt lại, ông không biết chỉ trong vẻn vẹn thời gian một đêm đã xảy ra chuyện gì, nhưng nguyên nhân kết quả sự việc tuyệt đối không phải như được thể hiện trong cuộc họp, theo thực tế ông tìm hiểu, vụ án lần này không liên quan gì tới Cục 9 cả.
Thứ trưởng Lý Tam Giang nheo mắt, ánh mắt giống như hai tia sáng sắc lạnh nhìn Đào Bình An – Cục trưởng Cục 9. Đào Bình An giống như không hề nhìn thấy gì, chỉ nhìn về phía vị trí trung tâm trên bục chủ trì.
Bộ trưởng Hình liếc nhìn Thứ trưởng Lý Tam Giang vô cùng kín đáo, sau đó lại nói với Đào Bình An: “Hãy nói nguyên do vụ việc này trước đã!”
Theo quy định, thực ra những vụ việc có tính bảo mật cao thế này, cho dù xảy ra sai sót nghiêm trọng thì cũng không cần thông báo trong cuộc họp lớn thế này. Chỉ cần thông báo kết quả xử lý là được, nhưng có lẽ là vì động tĩnh ngày hôm qua quá lớn, ảnh hưởng quá rộng, trong cuộc họp cấp lãnh đạo chủ chốt ngày hôm qua, cấp Thứ trưởng trở lên đều cho rằng vẫn cần phải công bố nguyên nhân kết quả vụ việc trong nội bộ, tránh xảy ra những việc tương tự.
Nội dung cuộc họp và các nghị quyết sau này cũng đều có người gửi tới cho Lý Tam Giang. Trước đây, Thứ trưởng Lý Tam Giang đều lấy lý do dưỡng bệnh không tham gia. Lần này đột nhiên xuất hiện, đúng là nằm ngoài dự liệu.
“Có gì mà thứ lỗi với chả không thứ lỗi, Thứ trưởng Lý khách sáo rồi!” Bộ trưởng Hình nói với Lý Tam Giang: “Thực sự không ngờ anh lại tham gia cuộc họp lần này, sức khỏe anh sao rồi?”
“Thì vẫn như vậy thôi!” Thứ trưởng Lý Tam Giang cười một tiếng nói: “Đều là những di chứng để lại thời còn trẻ, tĩnh dưỡng thêm cũng không thấy khỏe hơn! Cám ơn Bộ trưởng quan tâm!”
Thứ trưởng Lý Tam Giang khi vừa nhập ngũ phục vụ ở vùng biên giới Tây Tạng, tham gia rất nhiều chiến dịch nhỏ. Thương tích lưu lại trên người nhiều vô kể, cũng may giữ lại được tính mạng.
Khóe mắt Bộ trưởng Hình khẽ co giật, ông không dám chắc ý nghĩa lời nói này của Lý Tam Giang là gì. Sau cải cách, ông mới hơn hai mươi tuổi, tốt nghiệp xong liền đi làm, làm từ cơ sở. Chưa từng ra chiến trường.
“Thứ trưởng Lý xem trước chương trình cuộc họp đi!” Bộ trưởng Hình lại đẩy cặp tài liệu trước mặt mình tới trước mặt Thứ trưởng Lý Tam Giang, “Phần lớn đều là nội dung bàn thảo trong cuộc họp cấp Bộ trưởng ngày hôm qua, anh xem có gì không phù hợp, chúng ta tạm thời để qua một bên, tìm thời gian nghiên cứu lại!”
Bộ trưởng Hình chiều ngày hôm qua sau khi về tới bộ liền ngay lập tức thông báo cấp Thứ trưởng trở lên tiến hành họp khẩn cấp, nội dung chủ yếu là xác định tính chất vụ việc khu Văn Hoa Uyển và thảo luận cách xử lý.
“Bộ trưởng quyết định là được!” Thứ trưởng Lý Tam Giang cười khà khà một tiếng, không mở cặp tài liệu Bộ trưởng Hình đẩy tới trước mặt mình ra, mà từ từ đẩy ngược trở lại.
“Làm vậy không ổn!” Bộ trưởng Hình hơi nhíu mày sau đó lại cười nói với Lý Tam Giang: “Dù thế nào đi nữa anh cũng là Thứ trưởng đứng hàng thứ hai, cũng cần nêu ra ý kiến quý báu!”
“Hơn nữa, tôi cũng mới nhận chức, lại không am hiểu về công việc an ninh, cần những tiền bối như anh chỉ bảo, tránh xảy ra những tổn thất không thể cứu vãn!” Bộ trưởng Hình cười nói.
“Lãnh đạo khách sáo quá!” Nụ cười trên mặt Lý Tam Giang càng rạng rỡ, đôi mắt như thể nheo lại thành một đường thẳng, “Công nghệ ngày nay thay đổi từng ngày, thủ pháp gây án của phần tử gián điệp không ngừng cải tiến, những người cổ hủ như chúng tôi sớm đã không theo kịp trào lưu của thời đại rồi, làm gì có kinh nghiệm gì đáng nói chứ!”
Không đợi Bộ trưởng Hình tiếp lời, Thứ trưởng Lý Tam Giang lại xòe tay nói: “Lãnh đạo, tôi xin nói rõ một điều! Tôi đã nghỉ ngơi gần một năm rồi, có rất nhiều việc không hiểu, không quen, vì thế anh bảo tôi cho ý kiến hoặc phát biểu ý kiến, tôi thật sự không biết nói sao! Vì thế, hôm nay tôi chỉ lắng nghe, nguyên nhân nữa khiến tôi xuất hiện ở đây là vì đã lâu không đi làm, bất ngờ xuất hiện ở bộ sẽ có chút đường đột, nhân cuộc họp hôm nay liền tới góp mặt!”
“Ồ, đây là việc tốt!” Bộ trưởng Hình trong lòng có chút ngạc nhiên nhưng không bộc lộ ra mặt, vẫn mỉm cười nói với Lý Tam Giang: “Vậy Thứ trưởng Lý chuẩn bị chính thức đi làm rồi!”
“Đúng vậy!” Lý Tam Giang gật đầu, mỉm cười nói với Bộ trưởng Hình: “Rảnh rỗi quá không chịu được, mong ngài Bộ trưởng phê chuẩn!”
Bội trưởng Hình thầm giật mình. Lý Tam Giang nếu như thực sự tôn trọng mình thì nên báo trước chứ không phải tập kích bất ngờ, bỗng nhiên xuất hiện trong hội trường thế này.
Nhưng nghĩ ngược trở lại, Lý Tam Giang cũng coi như cũng nể nang vài phần. Nếu như Lý Tam Giang thực sự không nói tiếng nào, cứ thế về lại bộ bắt đầu làm việc, Bộ trưởng Hình cũng không biết làm sao được. Nói thế nào thì nói, trong tay Lý Tam Giang cũng đích thân phụ trách công việc của mấy cục.
Bộ trưởng Hình thầm thở dài, cố gắng để bình tĩnh tâm trạng, trên mặt vẫn tươi cười, nói với Lý Tam Giang: “Anh xem, anh lại bắt đầu khách sáo rồi! Tôi chỉ mong sao anh sớm ngày đi làm để chia sẻ áp lực với tôi!”
“Như vậy là tốt nhất!” Lý Tam Giang gật đầu cười nói: “Vậy cám ơn Bộ trưởng!”
Bộ trưởng Hình xua tay, ý là Lý Tam Giang không cần khách sáo.
Nghị quyết của hội nghị là nội dung đã được bàn luận trong cuộc họp cấp Thứ trưởng trở lên diễn ra trước đó một ngày, vì thế đại bộ phận đã được thông báo, điều cuối cùng là kết quả xử lý vụ án khu Văn Hoa Uyển ngày hôm trước.
“Vụ việc này, tôi cần phải làm kiểm điểm!” Cục trưởng Cục 9 Đào Bình An ngồi ở dãy ghế phía trước đứng dậy nói.
Cục 9 phụ trách quản lý giám sát các cơ quan tổ chức nước ngoài ở trong nước, ngăn chặn việc nhân viên làm việc trong các cơ quan tổ chức nước ngoài ở trong nước làm công tác gián điệp.
Nếu như quy hoạch nghiêm ngặt theo quy định thông thường, ngân hàng nổi tiếng quốc tế ở tầng mười hai tòa nhà tài chính trên con phố tài chính đích thực thuộc phạm vi giám sát quản lý của Cục 9.
“Đích thực là sai sót của tôi trong sắp xếp công việc, và nhân viên đặc nhiệm của chúng tôi kinh nghiệm còn thiếu sót, vì thế mới gây ra sự cố nghiêm trọng trong vụ án ở khu Văn Hoa Uyển. Đây là trách nhiệm của chúng tôi, tôi tuyệt đối không trốn tránh trách nhiệm, tôi xin chấp nhận mọi hình thức xử lý!” Cục trưởng Cục 9 Đào Bình An nghiêm túc nói.
“Đừng vội ôm trách nhiệm về mình, là trách nhiệm của anh thì anh chắc chắn không thoát được, không phải của anh vậy thì cũng không thể đổ lên đầu anh!” Thứ trưởng Hướng Đông Nam nói.
Nguyên nhân, quá trình và kết quả của sự việc đều đã nói trong cuộc họp cấp Thứ trưởng trở lên ngày hôm qua rồi. Chín vị ngồi ở vị trí lãnh đạo, trừ Thứ trưởng Lý Tam Giang ra, những người khác đều biết rõ đầu đuôi sự việc, bất luận kết quả là thật hay giả.
Thứ trưởng Lý Tam Giang từ từ nheo mắt lại, ông không biết chỉ trong vẻn vẹn thời gian một đêm đã xảy ra chuyện gì, nhưng nguyên nhân kết quả sự việc tuyệt đối không phải như được thể hiện trong cuộc họp, theo thực tế ông tìm hiểu, vụ án lần này không liên quan gì tới Cục 9 cả.
Thứ trưởng Lý Tam Giang nheo mắt, ánh mắt giống như hai tia sáng sắc lạnh nhìn Đào Bình An – Cục trưởng Cục 9. Đào Bình An giống như không hề nhìn thấy gì, chỉ nhìn về phía vị trí trung tâm trên bục chủ trì.
Bộ trưởng Hình liếc nhìn Thứ trưởng Lý Tam Giang vô cùng kín đáo, sau đó lại nói với Đào Bình An: “Hãy nói nguyên do vụ việc này trước đã!”
Theo quy định, thực ra những vụ việc có tính bảo mật cao thế này, cho dù xảy ra sai sót nghiêm trọng thì cũng không cần thông báo trong cuộc họp lớn thế này. Chỉ cần thông báo kết quả xử lý là được, nhưng có lẽ là vì động tĩnh ngày hôm qua quá lớn, ảnh hưởng quá rộng, trong cuộc họp cấp lãnh đạo chủ chốt ngày hôm qua, cấp Thứ trưởng trở lên đều cho rằng vẫn cần phải công bố nguyên nhân kết quả vụ việc trong nội bộ, tránh xảy ra những việc tương tự.
Danh sách chương