Nhà phân tích tình báo Amanda Hilton đang ngồi trong một vách ngăn bên cạnh cửa sổ lúc này khẽ cau mày, miệng cắn bút bi theo thói quen, đôi mắt đeo kính nhìn chằm chằm vào màn hình Dell cách vài cm, tựa như trên màn hình 24 inch có manh mối về kho báu.
Cô ta liên tục gõ trên bàn phím, những ngón tay thon dài để lại một bản nhạc hay, đôi mày dần dần dãn ra, vài phút sau cô đứng thẳng dậy, nhìn thấy cửa phòng làm việc ở góc đối diện vẫn đóng kín, không kìm được thở phào nhẹ nhõm, sửa sang lại đầu tóc bị rối, sải bước với đôi chân mang giày cao gót bước về phía cửa phòng kia.
Đến trước phòng làm việc, cô ngẩng đầu lên nhìn tấm bảng kim loại trên cửa, bên trên in chữ rõ ràng.
“Quản lý tình báo cấp cao Foley Washington”
Amanda Hilton sửa sang lại lần nữa, dùng sức gõ vào cánh cửa gỗ thông.
Một giọng nói mơ hồ “mời vào”, cho thấy sếp của mình vẫn đang bận làm việc, bây giờ là thời điểm tốt để báo cáo công việc.
“Có chuyện gì? Em yêu…” Foley Washington ngẩng đầu nhìn nhân viên mình yêu thích nhất, khóe mắt hiện lên nét cười tiêu chuẩn của sếp
“Ôi, sắc mặt của cô không tốt lắm, cô là cô gái trẻ tuổi, nếu như tới tuổi tác như tôi, chắc cô sẽ trở thành yêu quái mất.” Foley hơi giật mình trước sắc mặt của Amanda.
“Ôi cảm ơn sếp, có thể do tôi làm việc 48 giờ liên tục.” Amanda cũng mỉm cười theo.
Foley Washington đứng lên bước đến bên cạnh bình cà phê, đổ cho mình và nhân viên cấp dưới mỗi người một ly cà phê mới pha.
“Nói về chuyện của cô xem, sau đó về nhà ngủ.”
“Tôi đã liên tục theo dõi hành động cá mập biển Đỏ, một số thông tin có thể có giá trị.” Amanda nói.
“Mời tiếp tục.” Foley Washington cảm thấy rất hứng thú.
“Máy bay không người lái đã chụp được một tòa biệt thự ở Dubai, nghe lén được cuộc trò chuyện trên ban công, tôi đã nghe đi nghe lại nhiều lần, trong đó có một giọng nói rất giống Amin Hussein.” Amanda nói xong nhìn sếp của mình, trên mặt Foley không có biểu cảm gì cả.
“Vấn đề là Amin Hussein đáng lẽ đã bị giết bởi đội SEAL ở Afghanistan vào năm ngoái, tôi đã xem qua những bức ảnh.” Amanda tiếp tục nói
Foley Washington không nói một lời, cơn sóng trong lòng như sóng nước dâng trào, tất nhiên cô biết rằng gã Hussein này đã chết ở Afghanistan vào năm ngoái, kết quả của lần hành động đó là cô đích thân đi báo cáo với Tổng thống, thân là nữ quản lý tình báo cấp cao gốc châu Phi đầu tiên, nhờ hành động tiêu diệt Amin Hussein này mà cô có thể chính thức gia nhập vào vănphòng an ninh của Nhà Trắng, tuy thi thể đã bị thiêu hủy bởi đạn cháy, không thể phân biệt rõ mặt mũi cũng không thể trích xuất thông tin DNA hợp lệ, cô vẫn chủ động báo cáo với Tổng thống về thành quả to lớn của hành động, nhưng, bây giờ không ngờ tên này vẫn còn sống, chuyện này thật tồi tệ.
“Tôi nghĩ nên tiến hành một lần trinh sát cận cảnh trên các biệt thự trên đảo Palm ở Dubai, có nên tìm Langley giúp đỡ không?”Amanda đưa ra đề nghị của mình với cấp trên.
“Ồ, ồ, cảm ơn ý kiến của cô, Amanda, nhưng cô không có được hình ảnh đáng tin cũng không có được thông tin DNA và dữ liệu âm thanh được xác định qua máy tính, đúng không?”
Amanda cảm thấy mình hơi chóng mặt, thái độ của sếp khiến cô có chút bối rối.
“Nhưng sếp, sếp biết những thứ đó phải tiếp cận mục tiêu mới có được, mà chúng tôi…”
“Về ngủ đi, giao việc này lại cho Foreman xử lý, cô quá mệt mỏi rồi, bây giờ tôi còn phải làm gấp bản báo cáo cho Ngoại trưởng.” Foley Washington lại cúi đầu bắt đầu làm việc của riêng mình.
Ngày thứ hai khi đi làm, chuyên viên đặc biệt Foreman thông báo Amanda, vụ án cá mập biển Đỏ do liên quan đến một số yếu tố nên đã được bàn giao lại cho các bên theo hiệp định an ninh Quốc tế, mà bản thân cô cũng bị chuyển đến một văn phòng ở New Mexico, xử lý một vụ khủng bố liên quan đến tổ chức buôn bán ma túy.
Amanda Hilton bị sếp của mình đá vào trong bãi rác.
Dubai, các tiểu Vương quốc Ả Rập thống nhất.
Burj Khalifa 180 tầng là tòa nhà cao nhất trên thế giới, nó không chỉ là biểu tượng cho sự phát triển kinh tế của Dubai, còn là biểu hiện tập trung của kiến trúc công nghệ cao hiện đại.
Meredith Hà là thư kí hành chính của một văn phòng kế toán nước Anh ở tầng 96 của Burj Khalifa, cô ta có một cái tên rất truyền thống là Hà Huệ Vân.
Hà Huệ Vân sinh ra ở Tô Châu, lớn lên ở Trung Hải, sau khi tốt nghiệp Đại Học sang nước Anh học Tiến sĩ, ở đây cô gái bề ngoài điềm đạm nho nhã, trong lòng tràn đầy tinh thần báo quốc này đã trở thành thành viên của tình báo hải ngoại, vì để phối hợp nhu cầu công việc, cô không ở lại Anh cũng không về nước, mà gia nhập vào công ty kế toán Anh ở Dubai, mặc dù mức lương và không gian phát triển đều kém, cô vẫn an tâm sống và làm việc ở trong thành phố sa mạc này, năm nay đã là năm thứ ba cô ở Dubai.
Cô sống trong một căn hộ cao cấp do công ty thuê cho nhân viên, nằm trên tầng 108 của Barj Khalifa, hôm nay sau giờ làm việc, khi cô đang giết thời gian ở rạp chiếu phim Sheikh ở tầng 68 thì điện thoại reo lên, số điện thoại của người gọi rất lạ. Hà Huệ Vân vội vã chạy đến phòng nghỉ, hít thật sâu, sau đó nhấn nút nghe.
“Đêm nay, Hoa Đỗ Quyên nở rộ.”
Tim cô đập thình thịch, bắt đầu từ bây giờ, biệt danh Hoa Đỗ Quyên chính thức được kích hoạt.
Hà Huệ Vân tiếp tục trở về xem phim, sau đó thưởng thức bữa tối với pizza và kem cùng một cô gái mập đến từ Wales, khoảng 21 giờ cô trở về phòng của mình.
Mở máy tính ra nhận thư, trong đó có một bức thư nhà đến từ trong nước nói em trai cô muốn đến thăm cô, hy vọng chị đến đón máy bay đúng giờ.
Cô nhập bức thư vào giao diện cửa sổ của một phần mềm đơn giản với dung lượng 860K tự do, sau đó nhập thêm một dãy số và chữ cái được ghi nhớ sâu trong não, một dãy số tiến trình đang không ngừng vận động trên màn hình máy tính xách tay, qua một hồi một tài liệu mới được tạo thành công, cô nhấn nút mở.
Đó là một tài liệu thư được mã hóa kép, trong đó có mấy tấm hình và giới thiệu nhiệm vụ, bây giờ cô đã là thành viên của nhóm hành động sao Thủy, đây là hành động chính thức đầu tiên của cô.
Hôm sau đi làm, cô xin phép quản lý nghỉ một tuần, mặc dù không tình nguyện, nhưng người đàn ông trung niên đầu trọc đến từ Leeds đó vẫn phê chuẩn kỳ nghỉ phép có lương này, đây là quyền lợi mà cô nên có, hợp tình hợp lí.
Sau khi tan ca bữa trưa và ăn xong một bữa đơn giản, Hà Huệ Vân ngồi taxi đến sân bay, hai người đàn ông bước xuống từ trên máy bay của Cathay Pacific bay từ Hồng Kông đến, họ là hai người anh trai của cô gái này.
Hai người đàn ông này vài ngày trước vừa trải qua một hành động khốc liệt, bây giờ họ chuyển từ Hồng Kông đến Dubai, lên kế hoạch trải qua một kỳ nghỉ trinh sát vui vẻ.
Chiếc taxi đưa họ đến đê chắn sóng trên con đường ven biển, ba người vừa ăn kem vani, vừa trò chuyện vui vẻ.
Cô ta liên tục gõ trên bàn phím, những ngón tay thon dài để lại một bản nhạc hay, đôi mày dần dần dãn ra, vài phút sau cô đứng thẳng dậy, nhìn thấy cửa phòng làm việc ở góc đối diện vẫn đóng kín, không kìm được thở phào nhẹ nhõm, sửa sang lại đầu tóc bị rối, sải bước với đôi chân mang giày cao gót bước về phía cửa phòng kia.
Đến trước phòng làm việc, cô ngẩng đầu lên nhìn tấm bảng kim loại trên cửa, bên trên in chữ rõ ràng.
“Quản lý tình báo cấp cao Foley Washington”
Amanda Hilton sửa sang lại lần nữa, dùng sức gõ vào cánh cửa gỗ thông.
Một giọng nói mơ hồ “mời vào”, cho thấy sếp của mình vẫn đang bận làm việc, bây giờ là thời điểm tốt để báo cáo công việc.
“Có chuyện gì? Em yêu…” Foley Washington ngẩng đầu nhìn nhân viên mình yêu thích nhất, khóe mắt hiện lên nét cười tiêu chuẩn của sếp
“Ôi, sắc mặt của cô không tốt lắm, cô là cô gái trẻ tuổi, nếu như tới tuổi tác như tôi, chắc cô sẽ trở thành yêu quái mất.” Foley hơi giật mình trước sắc mặt của Amanda.
“Ôi cảm ơn sếp, có thể do tôi làm việc 48 giờ liên tục.” Amanda cũng mỉm cười theo.
Foley Washington đứng lên bước đến bên cạnh bình cà phê, đổ cho mình và nhân viên cấp dưới mỗi người một ly cà phê mới pha.
“Nói về chuyện của cô xem, sau đó về nhà ngủ.”
“Tôi đã liên tục theo dõi hành động cá mập biển Đỏ, một số thông tin có thể có giá trị.” Amanda nói.
“Mời tiếp tục.” Foley Washington cảm thấy rất hứng thú.
“Máy bay không người lái đã chụp được một tòa biệt thự ở Dubai, nghe lén được cuộc trò chuyện trên ban công, tôi đã nghe đi nghe lại nhiều lần, trong đó có một giọng nói rất giống Amin Hussein.” Amanda nói xong nhìn sếp của mình, trên mặt Foley không có biểu cảm gì cả.
“Vấn đề là Amin Hussein đáng lẽ đã bị giết bởi đội SEAL ở Afghanistan vào năm ngoái, tôi đã xem qua những bức ảnh.” Amanda tiếp tục nói
Foley Washington không nói một lời, cơn sóng trong lòng như sóng nước dâng trào, tất nhiên cô biết rằng gã Hussein này đã chết ở Afghanistan vào năm ngoái, kết quả của lần hành động đó là cô đích thân đi báo cáo với Tổng thống, thân là nữ quản lý tình báo cấp cao gốc châu Phi đầu tiên, nhờ hành động tiêu diệt Amin Hussein này mà cô có thể chính thức gia nhập vào vănphòng an ninh của Nhà Trắng, tuy thi thể đã bị thiêu hủy bởi đạn cháy, không thể phân biệt rõ mặt mũi cũng không thể trích xuất thông tin DNA hợp lệ, cô vẫn chủ động báo cáo với Tổng thống về thành quả to lớn của hành động, nhưng, bây giờ không ngờ tên này vẫn còn sống, chuyện này thật tồi tệ.
“Tôi nghĩ nên tiến hành một lần trinh sát cận cảnh trên các biệt thự trên đảo Palm ở Dubai, có nên tìm Langley giúp đỡ không?”Amanda đưa ra đề nghị của mình với cấp trên.
“Ồ, ồ, cảm ơn ý kiến của cô, Amanda, nhưng cô không có được hình ảnh đáng tin cũng không có được thông tin DNA và dữ liệu âm thanh được xác định qua máy tính, đúng không?”
Amanda cảm thấy mình hơi chóng mặt, thái độ của sếp khiến cô có chút bối rối.
“Nhưng sếp, sếp biết những thứ đó phải tiếp cận mục tiêu mới có được, mà chúng tôi…”
“Về ngủ đi, giao việc này lại cho Foreman xử lý, cô quá mệt mỏi rồi, bây giờ tôi còn phải làm gấp bản báo cáo cho Ngoại trưởng.” Foley Washington lại cúi đầu bắt đầu làm việc của riêng mình.
Ngày thứ hai khi đi làm, chuyên viên đặc biệt Foreman thông báo Amanda, vụ án cá mập biển Đỏ do liên quan đến một số yếu tố nên đã được bàn giao lại cho các bên theo hiệp định an ninh Quốc tế, mà bản thân cô cũng bị chuyển đến một văn phòng ở New Mexico, xử lý một vụ khủng bố liên quan đến tổ chức buôn bán ma túy.
Amanda Hilton bị sếp của mình đá vào trong bãi rác.
Dubai, các tiểu Vương quốc Ả Rập thống nhất.
Burj Khalifa 180 tầng là tòa nhà cao nhất trên thế giới, nó không chỉ là biểu tượng cho sự phát triển kinh tế của Dubai, còn là biểu hiện tập trung của kiến trúc công nghệ cao hiện đại.
Meredith Hà là thư kí hành chính của một văn phòng kế toán nước Anh ở tầng 96 của Burj Khalifa, cô ta có một cái tên rất truyền thống là Hà Huệ Vân.
Hà Huệ Vân sinh ra ở Tô Châu, lớn lên ở Trung Hải, sau khi tốt nghiệp Đại Học sang nước Anh học Tiến sĩ, ở đây cô gái bề ngoài điềm đạm nho nhã, trong lòng tràn đầy tinh thần báo quốc này đã trở thành thành viên của tình báo hải ngoại, vì để phối hợp nhu cầu công việc, cô không ở lại Anh cũng không về nước, mà gia nhập vào công ty kế toán Anh ở Dubai, mặc dù mức lương và không gian phát triển đều kém, cô vẫn an tâm sống và làm việc ở trong thành phố sa mạc này, năm nay đã là năm thứ ba cô ở Dubai.
Cô sống trong một căn hộ cao cấp do công ty thuê cho nhân viên, nằm trên tầng 108 của Barj Khalifa, hôm nay sau giờ làm việc, khi cô đang giết thời gian ở rạp chiếu phim Sheikh ở tầng 68 thì điện thoại reo lên, số điện thoại của người gọi rất lạ. Hà Huệ Vân vội vã chạy đến phòng nghỉ, hít thật sâu, sau đó nhấn nút nghe.
“Đêm nay, Hoa Đỗ Quyên nở rộ.”
Tim cô đập thình thịch, bắt đầu từ bây giờ, biệt danh Hoa Đỗ Quyên chính thức được kích hoạt.
Hà Huệ Vân tiếp tục trở về xem phim, sau đó thưởng thức bữa tối với pizza và kem cùng một cô gái mập đến từ Wales, khoảng 21 giờ cô trở về phòng của mình.
Mở máy tính ra nhận thư, trong đó có một bức thư nhà đến từ trong nước nói em trai cô muốn đến thăm cô, hy vọng chị đến đón máy bay đúng giờ.
Cô nhập bức thư vào giao diện cửa sổ của một phần mềm đơn giản với dung lượng 860K tự do, sau đó nhập thêm một dãy số và chữ cái được ghi nhớ sâu trong não, một dãy số tiến trình đang không ngừng vận động trên màn hình máy tính xách tay, qua một hồi một tài liệu mới được tạo thành công, cô nhấn nút mở.
Đó là một tài liệu thư được mã hóa kép, trong đó có mấy tấm hình và giới thiệu nhiệm vụ, bây giờ cô đã là thành viên của nhóm hành động sao Thủy, đây là hành động chính thức đầu tiên của cô.
Hôm sau đi làm, cô xin phép quản lý nghỉ một tuần, mặc dù không tình nguyện, nhưng người đàn ông trung niên đầu trọc đến từ Leeds đó vẫn phê chuẩn kỳ nghỉ phép có lương này, đây là quyền lợi mà cô nên có, hợp tình hợp lí.
Sau khi tan ca bữa trưa và ăn xong một bữa đơn giản, Hà Huệ Vân ngồi taxi đến sân bay, hai người đàn ông bước xuống từ trên máy bay của Cathay Pacific bay từ Hồng Kông đến, họ là hai người anh trai của cô gái này.
Hai người đàn ông này vài ngày trước vừa trải qua một hành động khốc liệt, bây giờ họ chuyển từ Hồng Kông đến Dubai, lên kế hoạch trải qua một kỳ nghỉ trinh sát vui vẻ.
Chiếc taxi đưa họ đến đê chắn sóng trên con đường ven biển, ba người vừa ăn kem vani, vừa trò chuyện vui vẻ.
Danh sách chương