Trong mắt Vương Tuyết, tuy rằng đây là một nhiệm vụ bất khả thi, nhưng hiện tại chuyện đã thành thế này, cũng chỉ có thể thử một lần thôi.
Lâm Vân cười nói: “Vậy thì chúng ta đi bây giờ đi.
Vừa rồi tôi đã nói sẽ giúp cậu chuyện này, vậy thì chuyện này cứ để cho tôi lo là được.
”
Vì vậy, Lâm Vân trực tiếp bảo Vương Tuyết rời khỏi trường học.
Cồng trường.
“Lâm Vân, sao chúng ta không tìm hiểu trước nên đi tìm công ty nào trước?” Vương Tuyết thắc mắc.
Theo Vương Tuyết, đã phải đến một công ty lớn xin tài trợ cho các hoạt động của trường, vậy nên trước tiên phải nghiên cứu tình hình, rồi mới chọn mục tiêu.
“Không cần, tôi đã có mục tiêu rồi.
” Lâm Vân lắc đầu.
“Thật sao? Là công ty nào?” Vương Tuyết tò mò hỏi.
Lâm Vân khẽ cười, trong miệng bật ra bốn chữ: “Tập đoàn Hoa Đỉnh!”
“Tập đoàn Hoa Đỉnh?” Gương mặt xinh xắn của Vương Tuyết tràn đầy kinh ngạc.
Tập đoàn Hoa Đỉnh to lớn và hùng mạnh như vậy, Vương Tuyết cũng rất rõ ràng.
“Lâm Vân, một công ty lớn như tập đoàn Hoa Đỉnh, chúng ta tới tìm bọn họ xin tài trợ, sợ bọn họ
không thèm quan tâm tới chúng ta, chúng ta đổi công ty khác đi.
” Vương Tuyết nói.
“Không cần, chính là nó!” Lâm Vân vẫn giữ nụ cười.
Sau đó, Lâm Vân vẫy một chiếc taxi, đi thẳng đến tập đoàn Hoa Đỉnh.
Mặc dù Vương Tuyết cảm thấy tỷ lệ thành công khi tìm tài trợ từ tập đoàn Hoa Đỉnh ngang với cơ hội trúng giải nhất xổ số, nhưng Lâm Vân đã cứng rắn yêu cầu cô thì cô phải đi thử coi sao.
Chiếc siêu xe Lamborghini của Lâm Vân đã đậu ở bãi đậu xe gần trường học, tuy nhiên Lâm Vân không lái chiếc siêu xe Lamborghini này mà chọn đi taxi.
Bởi vì hiện tại Lâm Vân không muốn tiết lộ thân phận, để không gây áp lực cho Vương Tuyết, dẫn đến chuyện cô cảm thấy mặc cảm với thân phận với chính mình.
Bằng không, Lâm Vân cũng không cần đi một chuyến, chỉ cần lấy ra hai vạn, rồi bảo tổng giám đốc Lưu Ba đưa đến tài trợ là được rồi.
Hơn nữa, được làm chuyện này với Lâm Tuyết, xem như là trải nghiệm chung của cả hai người.
Phía dưới Tập đoàn Hoa Đỉnh.
Tuy đây chỉ là công ty con Thanh Dương tập đoàn Hoa Đỉnh nhưng tòa nhà công ty vẫn rất ấn tượng.
Lâm Vân phải thừa nhận anh có chút thích Vương Tuyết.
Cô không chỉ xinh đẹp mà quan trọng hơn là tính cách, cách chăm chỉ học hành, cố gắng làm
việc và tính cách cứng cỏi, tự chủ là điều khiến Lâm Vân nảy sinh thích thú.
Hai người đứng ở cổng tập đoàn Hoa Đỉnh.
Hai nhân viên bảo vệ đứng canh tại cổng công tỵ.
“Lâm Vân, chúng ta thật sự phải đến tập đoàn Hoa Đỉnh sao? Chúng ta… có thể vào được cửa không?” Vương Tuyết nhìn có chút căng thẳng.
“Đừng lo lắng, chúng ta đi.
” Lâm Vân cười nói.
.
Lâm Vân cười nói: “Vậy thì chúng ta đi bây giờ đi.
Vừa rồi tôi đã nói sẽ giúp cậu chuyện này, vậy thì chuyện này cứ để cho tôi lo là được.
”
Vì vậy, Lâm Vân trực tiếp bảo Vương Tuyết rời khỏi trường học.
Cồng trường.
“Lâm Vân, sao chúng ta không tìm hiểu trước nên đi tìm công ty nào trước?” Vương Tuyết thắc mắc.
Theo Vương Tuyết, đã phải đến một công ty lớn xin tài trợ cho các hoạt động của trường, vậy nên trước tiên phải nghiên cứu tình hình, rồi mới chọn mục tiêu.
“Không cần, tôi đã có mục tiêu rồi.
” Lâm Vân lắc đầu.
“Thật sao? Là công ty nào?” Vương Tuyết tò mò hỏi.
Lâm Vân khẽ cười, trong miệng bật ra bốn chữ: “Tập đoàn Hoa Đỉnh!”
“Tập đoàn Hoa Đỉnh?” Gương mặt xinh xắn của Vương Tuyết tràn đầy kinh ngạc.
Tập đoàn Hoa Đỉnh to lớn và hùng mạnh như vậy, Vương Tuyết cũng rất rõ ràng.
“Lâm Vân, một công ty lớn như tập đoàn Hoa Đỉnh, chúng ta tới tìm bọn họ xin tài trợ, sợ bọn họ
không thèm quan tâm tới chúng ta, chúng ta đổi công ty khác đi.
” Vương Tuyết nói.
“Không cần, chính là nó!” Lâm Vân vẫn giữ nụ cười.
Sau đó, Lâm Vân vẫy một chiếc taxi, đi thẳng đến tập đoàn Hoa Đỉnh.
Mặc dù Vương Tuyết cảm thấy tỷ lệ thành công khi tìm tài trợ từ tập đoàn Hoa Đỉnh ngang với cơ hội trúng giải nhất xổ số, nhưng Lâm Vân đã cứng rắn yêu cầu cô thì cô phải đi thử coi sao.
Chiếc siêu xe Lamborghini của Lâm Vân đã đậu ở bãi đậu xe gần trường học, tuy nhiên Lâm Vân không lái chiếc siêu xe Lamborghini này mà chọn đi taxi.
Bởi vì hiện tại Lâm Vân không muốn tiết lộ thân phận, để không gây áp lực cho Vương Tuyết, dẫn đến chuyện cô cảm thấy mặc cảm với thân phận với chính mình.
Bằng không, Lâm Vân cũng không cần đi một chuyến, chỉ cần lấy ra hai vạn, rồi bảo tổng giám đốc Lưu Ba đưa đến tài trợ là được rồi.
Hơn nữa, được làm chuyện này với Lâm Tuyết, xem như là trải nghiệm chung của cả hai người.
Phía dưới Tập đoàn Hoa Đỉnh.
Tuy đây chỉ là công ty con Thanh Dương tập đoàn Hoa Đỉnh nhưng tòa nhà công ty vẫn rất ấn tượng.
Lâm Vân phải thừa nhận anh có chút thích Vương Tuyết.
Cô không chỉ xinh đẹp mà quan trọng hơn là tính cách, cách chăm chỉ học hành, cố gắng làm
việc và tính cách cứng cỏi, tự chủ là điều khiến Lâm Vân nảy sinh thích thú.
Hai người đứng ở cổng tập đoàn Hoa Đỉnh.
Hai nhân viên bảo vệ đứng canh tại cổng công tỵ.
“Lâm Vân, chúng ta thật sự phải đến tập đoàn Hoa Đỉnh sao? Chúng ta… có thể vào được cửa không?” Vương Tuyết nhìn có chút căng thẳng.
“Đừng lo lắng, chúng ta đi.
” Lâm Vân cười nói.
.
Danh sách chương