Nó tối đen như mực.
Có vô số linh hồn quanh quẩn ở gần đó, chậm chạp không muốn nhảy xuống, cũng có một vài linh hồn nhảy xuống không chút do dự, sau đó biến mất.
“Vương Như Yên!” Diệp Bắc Minh khẽ gọi. Đài luân hồi khẽ rung lên, một cỗ năng lượng thần bí trào ra.
Sau đó là một bóng người từ trên trời giáng xuống, lặng lẽ đứng trước mặt Diệp Bắc Minh.
Chính là linh hồn của thập sư tỷ. “Thập sư tỷ!” Đôi mắt Diệp Bắc Minh rưng rưng.
Vương Như Yên cũng nhìn trân trân vào anh, hư ảnh linh hồn kịch liệt dao động: “Tiểu sư đệ.... là đệ sao? Sao đệ lại đến đây?”
“Tiểu sư đệ!”
Linh hồn của Vương Như Yên lao tới buông.
m chặt lấy Diệp Bắc Minh không
Một lúc sau, Diệp Bắc Minh lại tiếp tục đọc.
“Ân Hoàng!”
Đây là tên của cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào.
“Lục Tuyết Kỳ!”
“Khương Tử Cơi”
“Chu Lạc Ly!”
“yUUI"
“Thiên Nhận Băng!”
Linh hồn của sáu vị sư tỷ xuất hiện, tất cả đều đứng trước mặt Diệp Bắc Minh. Kích động! Vui mừng! Kỳ lạ!
Trên mặt họ là đủ loại cảm xúc, thậm như còn hào hứng hơn cả Vương Nhu Yên nữa!
“Tiểu sư đệ tới nơi đây sao? Làm sao có thể chứ?” “Đây nhất định là giả đúng không?” “Hình như mình nhìn thấy tiểu sư đệ...”
Sáu vị sư tỷ cùng lao tới, giống như Vương Như Yên ôm chặt lấy Diệp Bắc Minh.
Nước mắt Diệp Bắc Minh trào ra, gầm lên như đang trút ra sự bất mãn trong lòng: “Nếu như em không đến đây, các sư tỷ có phải chuẩn bị thật sự chết luôn không?”
“Lấy thân mình tế kiếm, ai cho mấy người làm như vậy?”
“Nhớ kĩ, các sư tỷ là người phụ nữ của Diệp Bắc Minh, mạng mọi người chỉ có thể là của em, sau này không ai có thể giết chết mọi người nữa, cho dù là chính mình cũng không được!”
Đường Lạc Âm đứng ở nơi xa, mỉm cười nhìn một màn này.
Không biết qua bao lâu, Diệp Bắc Minh cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
“Nhóc con, mau đưa linh hồn bảy vị sư tỷ của cậu vào nghĩa địa Hỗn Độn!”, tháp tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Linh hồn không thể quá kích động, nếu không sẽ có chuyện!”
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động.
“Các sư tỷ, em đưa mọi người đến một nơi an toàn trước nhé, sau đó sẽ nghĩ cách hồi sinh mọi người”
Bảy linh hồn đều lộ ra biểu cảm khó tin. Bọn họ thật sự đã chết rồi, lại có cơ hội sống lại sao?
Còn không đợi họ kịp suy nghĩ, Diệp Bắc Minh đã đưa linh hồn của họ vào nghĩa địa Hỗn Độn!
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!