Ninh Tuyết Mạch nghe tiếng quay đầu nhìn lại, thấy phía sau có một vị thiếu nữ đang bay tới, tà váy nhẹ nhàng, dung mạo phong lưu lạnh lùng, đúng là vị công chúa kia có một tình tốt khác đối với huynh trưởng của mình - Quý Vân Dao. 

Trước mặt phụ hoàng và huynh trưởng, nàng ta dịu dàng hơn nhiều, không còn ngạo nghễ kiêu ngạo giống như lúc trước. 

Nàng ta chào hỏi Nhạc Hiên Đế và Quý Vân Hoàng, yên lặng đẩy Ninh Tuyết Mạch ra, luồn mình tới bên cạnh Quý Vân Hoàng, thân mật kéo một cánh tay của hắn: "Thái tử ca ca, để Vân Dao vào cùng ca ca được không?" 

Quý Vân Hoàng luôn lạnh lùng với người khác, khi nhìn thấy tiểu muội này, mặt mày cũng giãn ra không ít, vỗ vỗ tay nàng ta: "Muội không ở biệt uyển luyện công, sao lại chạy ra đây?" 

Quý Vân Dao nhếch miệng nhỏ lên: "Người ta chỉ tình cờ hồi cung, nếu Đế Tôn muốn hai người đi vào cùng phụ hoàng, tất nhiên người đó phải có thân phận phù hợp, không phải người nào cũng được. Vân Dao là người thích hợp được chọn, không giống như người nào đó...... Phụ hoàng, ngài nói có phải hay không?" Dứt lời, nàng ta liếc mắt nhìn Ninh Tuyết Mạch thị uy một cái. 

Ninh Tuyết Mạch gần như muốn ngáp một cái, vị Đế Tôn kia chỉ cho phép Nhạc Hiên Đế mang hai người đi vào, bất quá là quỳ lạy lắng nghe phân phó mà thôi. Ngoài ra, bọn họ còn có thể làm gì? 

Chờ đợi hầu hạ người khác sai bảo, nàng không thèm quan tâm! 

Mặc dù vị công chúa này nói chuyện có chút kiêu ngạo, nhưng vừa lúc hợp ý của nàng. 

Vì thế Ninh Tuyết Mạch cũng nhân cơ hội mở miệng: "Công chúa nói rất đúng, công chúa và Thái tử điện hạ đi vào cùng bệ hạ mới chân chính là hợp lại càng tăng thêm sức mạnh. Dân nữ còn có việc trong phủ, không ở đây quấy rầy. Dân nữ cáo lui." 

Quý Vân Hoàng hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn Ninh Tuyết Mạch một cái, thấy nàng tủm tỉm cười, trực giác nói với hắn tiểu hồ ly này thật sự đang muốn trượt đi...... 

Nhạc Hiên Đế dứt khoát mở miệng: "Vân Dao, đừng hồ nháo! Tuyết Mạch, con và Vân Hoàng đi vào cùng trẫm! Nhanh chóng đi tắm thay quần áo! Vân Dao, con đi về luyện công trước, đừng ở đây thêm phiền. Đây là thánh chỉ, đi nhanh!" 

Hoàng đế đưa ra thánh chỉ, cho dù là Quý Vân Dao cũng không dám vi phạm. Nàng ta cắn cắn môi, không tình nguyện lên tiếng "Vâng". Sau đó lạnh lùng liếc mắt nhìn Ninh Tuyết Mạch một cái, lúc này mới xoay người rời đi. 

Ninh Tuyết Mạch gần như xoa trán, lão hoàng đế đúng là lo sợ ngày tháng của nàng quá vô tư nhìn hạ, không ngờ còn tạo ra cho nàng một địch nhân...... 

Một công chúa ghen tuông, thật đáng ghét! 

Đặc biệt là công chúa có tình tố khác đối với huynh trưởng, không từ thủ đoạn liều mạng loại trừ những thứ ngáng đường nàng ta...... 

Khiến người càng thêm chán ghét! 

...... 

Bắc phương hữu giai nhân, tuyệt thế nhi độc lập. Nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc. 

Vân tưởng y thường hoa tưởng dung, nghi tự dao đài nguyệt hạ phùng......(北方有佳人,遗世而独立. 一顾倾人城,再顾倾人国; 云想衣裳花想容,疑似瑶台月下逢......) 

Cuối cùng, ngay khoảnh khắc Ninh Tuyết Mạch nhìn thấy vị Đế Tôn kia, những thơ từ được sử dụng để mô tả mỹ nhân mà nàng từng học, lần lượt lướt qua trong đầu. 

Nàng cảm thấy, những thơ từ đó hình dung ra vị Đế Tôn đang ngồi ở nơi đó thật ra khá thỏa đáng. Nhưng có thể cần phải sửa lại mấy chữ. 

Ví dụ như đổi thành: "Thủ tịch hữu giai nhân, dị thế năng băng lập. Nhất cố băng nhân tâm, nhị cố băng toàn tòa.

Vân tưởng y thường băng tố dung, nghi tự băng xuyên nguyệt hạ phùng -- (首席有佳人,遗世而冰立。一顾冰人心,二顾冰全座。云想衣裳冰做容,疑似冰川月下逢--) 

Đây là một tác phẩm điêu khắc băng sống! Một tác phẩm điêu khắc băng sống tuyệt đẹp! Một tòa tuyết trắng, chỉ có mái tóc và tròng mắt là có màu đen! 

Một thân trường bào không nhìn ra được làm từ chất liệu gì, cực kỳ to rộng, trắng như mây như tuyết. Trên trường bào có hình đám mây tối màu lưu chuyển, theo động tác ngẫu nhiên của chủ nhân, những đám mây đó giống như đang trôi nổi, chuyển động. 

Trên đầu là một ngọc quan màu trắng hình đám mây. Ngọc quan nhìn qua giống như dương chỉ ngọc, nhưng ánh sáng lại dịu hơn so với dương chỉ ngọc, nửa trong suốt, bên trong dường như có mây gió vờn quanh. 

Trên đầu, mái tóc dài giống như thác nước chảy xuống sau lưng, trực tiếp chảy xuống áo bào trắng và kéo thẳng xuống mặt đất...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện