Lãnh Hương Ngọc ngây người: "Không có khả năng, đúng không?! Chẳng phải nghe nói mượn xác hoàn hồn rất khó hay sao? Linh hồn ngoại lai phải cực kỳ ăn khớp với thân thể mới có khả năng. Ta còn nghe nói, cho dù có linh hồn cường đại thành công đoạt thể, nó cũng không chỉ huy được thân thể, đi lại đều phải nhảy bắn, giống như cương thi. Rất dễ dàng phân biệt. Nhưng con xem xấu nha đầu kia, mỗi một cử động đều rất tự nhiên, biểu tình trên mặt cũng rất phong phú. Mượn xác hoàn hồn chỉ sợ là không đạt được hiệu quả này."

Cố Thiên Triều xoa xoa ấn đường: "Theo đạo lý thì đúng thật là như thế, đây cũng là điều khiến nhi tử buồn bực. Có lẽ nàng đã dùng thuật biến thể để giả mạo người khác? Giả mạo xấu nha đầu kia?"

Lãnh Hương Ngọc càng thêm ngốc: "Thuật biến thể? Đó chẳng phải là pháp thuật trong truyền thuyết sao? Chỉ có người nào tu luyện linh lực đến cấp bậc chí cao vô thượng mới có thể tùy ý biến hóa thân hình, ngay cả ba đại tông chủ cũng chưa chắc có thể. Nếu hiện tại Cố Tích Cửu hiểu biết về nó, vậy nàng chính là tuyệt đại cao thủ. Cao thủ như vậy ẩn thân ở tướng quân phủ chúng ta, biến thành một xấu nha đầu để làm cái gì?"

Cố Thiên Triều thở dài: "Hài nhi cũng chỉ suy đoán thôi, có lẽ đó là một đại ma đầu nào đó không muốn bại lộ thân phận trên đời, vì vậy cố ý điệu thấp biến thân thành xấu nha đầu kia......"

Lãnh Hương Ngọc lắc đầu: "Nương luôn cảm thấy suy đoán này của con không đáng tin cậy."

Cố Thiên Triều cũng cảm thấy có chút không đáng tin lắm, ánh mắt hắn hơi hơi chớp động, sau đó an ủi mẫu thân vài câu trước khi rời đi.

Hắn đứng tại chỗ nghĩ nghĩ, sau đó thay một thân y phục dạ hành bó sát người, giống như một con mèo nhanh chóng di chuyển về phía sân Cố Tích Cửu......

Hắn muốn đi thăm dò thật hư về xấu nha đầu kia!

Linh lực của hắn không tệ, khinh công lại càng không tồi, thân pháp giống một làn khói mờ nhạt, lướt qua trên nóc nhà. Ngày thường hắn ra vào tướng quân phủ đều rất tự nhiên, căn bản sẽ không có người nào phát hiện.

Nhưng lần này ——

Lần này có chút kỳ lạ! Tối nay hộ vệ tuần tra trong phủ đặc biệt rất nhiều! Hơn nữa, mỗi người đều là cao thủ!

Cố Thiên Triều còn chưa phi tới sân của Cố Tích Cửu đã bị bọn họ phát hiện, hét lớn một tiếng: "Người nào?!" Bọn họ ngay lập tức cấp tốc đuổi về phía hắn!

Cố Thiên Triều tất nhiên quay đau liền chạy!

Hắn đã dùng tất cả hết sức lực, nhảy cao cúi thấp, các loại pháp môn chạy trốn đều dùng ra hết, đoán chừng phi khoảng ba vòng tướng quân phủ, hắn rốt cuộc mới thoát khỏi truy binh, trở lại sân của mình......

Hắn nhanh chóng thay quần áo ngủ, vừa mới thu dọn xong, phụ thân hắn là Cố Tạ Thiên đã hấp tấp tới cửa.

Sau khi Cố Tạ Thiên vào cửa thì hai mắt bắt đầu đánh giá hắn, hỏi hắn có nhìn thấy thích khách xâm nhập hay không? Còn nói hộ vệ truy đuổi thích khách tới nơi này của hắn thì không thấy tăm hơi.

Mặc dù Cố Thiên Triều kinh hãi, nhưng không dám tiết lộ, liên tục lắc đầu nói mình không thấy.

Cố Tạ Thiên cũng không tiếp tục ép hỏi hắn, chỉ giống như cố ý vô tình mà nói vài câu: "Lần này Tiểu Cửu đã rất nổi bật, đoán chừng sẽ có nhiều người muốn tính kế nàng, vì vậy lão phu đã phái trọng binh tuần tra ở những vùng phụ cận sân của nàng, không để nàng xảy ra bất luận chuyện gì ngoài ý muốn! Lão phu đã ra lệnh cho những binh tướng tuần tra đó, chỉ cần nhìn thấy người nào có bộ dạng khả nghi ở xung quanh sân Tiểu Cửu, tất cả đều giết chết không cần luận tội. Thiên Triều, vi phụ an bài như thế, con có muốn bổ sung gì không?"

Cố Thiên Triều biết phụ thân hắn đang dùng lời nói để cảnh cáo hắn, do đó hắn không dám nói gì thêm, gượng cười và nói phụ thân suy nghĩ rất chu đáo, Cửu Nhi đúng thật là cần phải được bảo vệ.....

Cố Tạ Thiên vỗ vỗ vai hắn, thở dài nói: "Thiên Triều, các con đều là con cái của ta. Vi phụ hy vọng các con có thể tương thân tương ái, giúp đỡ lẫn nhau, đừng tính kế sau lưng, điều đó sẽ khiến trái tim lão phụ tan nát......"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện