Ở bên dưới ánh trăng nhè nhẹ chiếu xuống, thân hình thẳng tắp của Vô Danh đứng ở trên sườn núi âm thầm tính toán. Hắn nhìn cấm chế tự nhiên ở phía trước, thầm đoán cấm chế này cũng không phải hắn có thể dùng thời gian ngắn ngủi xé mở ra được. Vô Danh quay lại nói với mấy người Nguyệt Nhi, Hồ Thanh Thanh và Vũ Thủy Yên ở phía sau:
- Ta vừa nãy quan sát thấy ở phía trước có một cái cấm chế khá cao cấp, một mình ta cũng khó có thể dùng thời gian ngắn mở ra. Theo ta đoán trong cấm chế này hẳn là có linh thảo cao cấp tồn tại, mọi người cùng nhau hợp sức, có gì chia đều.
- Được, không thành vấn đề.
Mấy người Nguyệt Nhi cũng là gật đầu đồng ý. Sau đó cả bốn người liền đem ra pháp bảo của mình đánh lên trên cấm chế này. Vô Danh vứt ra một miếng trận kỳ rồi nói:
- Mọi người cùng đánh vào chỗ ta vừa mới ném trận kỳ vào.
Cả ba người đồng thời gật đầu sau đó liên tiếp oanh kích lên phía trên cấm chế. Vô Danh ngược lại là không dùng Khai Thiên Dạ Đao, hắn tế ra chính là hơn ba ngàn sáu trăm thanh đao linh khí trung phẩm.
Với hơn ba ngàn thanh đao công kích liên miên, tốc độ so ra dùng Khai Thiên Dạ Đao còn muốn nhanh hơn mấy lần. Những tiếng rầm rầm liên miên truyền ra, cứ theo tốc độ này thì chẳng mấy chốc cấm chế liền muốn bị bốn người xé mở.
Hồ Thanh Thanh ở một bên nhìn thấy Vô Danh tế ra hơn ba ngàn thanh đao mà cũng cảm thấy kinh sợ, nàng là lần đầu tiên thấy có người có thể điều khiển cùng lúc nhiều thanh đao như vậy, toàn bộ hơn ba ngàn thanh đao này còn là cấp bậc linh khí trung phẩm nữa chứ, cái này rốt cục là thế nào làm ra tới.
Hồ Thanh Thanh lúc này trong lòng càng cảm thấy Vô Danh bí ẩn, thủ đoạn của người này cũng là cực kì kinh người, liên tiếp làm cho nàng kinh sợ. Hồ Thanh Thanh trong lòng thầm nghĩ, người nào cũng có thể đắc tội, thế nhưng Vô Danh này nhất định chỉ có thể kết giao chứ không nên đắc tội.
Hồ Thanh Thanh thầm nhớ lại lúc trước nàng đá Vô Danh một cước, sau đó lại định tính kế hắn với ba tên Tam Ma, bây giờ nghĩ lại mới thấy là mình vô tri cỡ nào. Nếu như lúc đó Vô Danh thật sự bị nàng tính kế, vậy nàng cũng chẳng thể thoát khỏi tay của hắn, với loại thủ đoạn sủ dụng hơn ba ngàn thanh đao cùng lúc thế kia thì dù có là Tam Ma cùng nàng liên thủ cũng đều sẽ bị Vô Danh giết chết ở dưới mấy ngàn thanh đao này.
Ba ngày cứ như thế trôi qua, thế nhưng cấm chế kia còn chưa có bị bốn người Vô Danh mở ra. Nhưng mà Vô Danh cũng không có sốt ruột, cấm chế càng khỏ xé mở chứng tỏ bên trong có đồ tốt, hắn ngược lại cũng không sốt ruột lắm.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, hai mắt của Vô Danh lóe sáng, hắn thấy cấm chế đã bắt đầu xuất hiện vết nứt nhỏ rồi. Vô Danh lại thúc dục mọi người:
- Cấm chế này đã bị oanh ra một vết nứt nhỏ, mọi người cố lên.
Vô Danh cũng là tiếp tục huy động hơn ba ngàn thanh đao liên miên giáng xuống, mỗi thanh lại nối tiếp một thanh, cơ hồ không thấy kẽ hở. Đúng lúc này một đợt âm thanh nứt vỡ truyền tới.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Một đợt tiếng nứt dài truyền ra, cấm chế kia bây giờ đã bị đánh nứt ra như là mạng nhện, sớm muộn cũng muốn bị xé mở. Vô Danh thấy cấm chế đã không chịu nổi nữa, Khai Thiên Dạ Đao trong tay hắn mạnh mẽ đánh ra một đao. Đao mang màu đen mờ ảo đụng vào trên cấm chế, ngay lập tức làm cho cấm chế này vỡ vụn, một đợt mùi hương nồng đậm truyền tới, theo đó là một mảng linh thảo tươi tốt hiện ra trước mắt mọi người.
Vô Danh sau khi oanh mở ra cấm chế, hắn lập tức thu lại hơn ba ngàn thanh đao vào trong nhẫn trữ vật. Sau khi hắn nhìn tới chỗ cấm chế vừa mới bị đánh mở ra thì cũng là hít vào một ngụm khí lạnh. Hồ Thanh Thanh cũng là không nhịn được mà thốt lên:
- Thăng Nguyên Thảo, Cơ Linh Hoa, Xích Diệp Diễm Thảo, Thiên Hồn Quả, còn cả gốc linh thảo màu trắng kia nữa, toàn bộ đều là linh thảo cấp bảy. Ta có phải hay không bị hoa mắt rồi.
Hồ Thanh Thanh lúc này tâm tình cực kỳ kích động, nàng suýt chút nữa thì nhảy vồ tới chỗ linh thảo này rồi muốn thu chúng lại, thế nhưng mà nàng còn không có hồ đồ như vậy, nàng vẫn còn nhớ ai là người đưa nàng tới chỗ này. Hồ Thanh Thanh nói xong liền đưa mắt nhìn Vô Danh, ở đây Vô Danh làm chủ, trước đó hắn nói là cùng nhau chia đều, thế nhưng ở đây linh thảo có tới hơn trăm gốc, nàng muốn chia cũng phải đợi Vô Danh nói một câu.
Vô Danh trong lòng bây giờ cũng đồng dạng là kích động không thôi chứ đừng nói tới ba người Nguyệt Nhi, Hồ Thanh Thanh và Vũ Thủy Yên. Nguyệt Nhi và Vũ Thủy Yên lúc này cũng là kích động không nói lên lời. Hầu như toàn bộ bốn người ở đây đều là chưa từng thấy qua linh thảo cấp bảy, chứ đừng nói tới mấy loại linh thảo cấp bảy cao cấp này.
Đối với Vô Danh, để cho hắn kích động nhất không phải là Thăng Nguyên Thảo, Cơ Linh Hoa hay là Xích Diệp Diễm Thảo cũng như Thiên Hồn Quả. Gốc linh thảo làm cho hắn kích động nhất chính là gốc linh thảo màu trắng toàn thân gợn sóng kia, hắn từng nhìn thấy gốc linh thảo này ở trong đan phương luyện chế Cô Nguyên Đan, gốc linh thảo màu trắng toàn thân gợn sóng này chính là Cô Nguyên Thảo a, chính là loại linh thảo có thể giúp tu sĩ cô đọng chân nguyên.
Vô Danh cũng là kích động không nói lên lời, Cô Nguyên Thảo mà hắn ngày đêm thương nhớ, không ngờ lại xuất hiện ở địa phương này a, quả thật là quá trùng hợp rồi. Vô Danh hít vào mấy hơi liên tục, một mực kiềm chế cảm xúc xuống.
Thế nhưng mà mảnh linh thảo này để cho hắn không tài nào kiềm chế a, Thăng Nguyên Thảo dùng để luyện chế Thăng Nguyên Đan giúp cho tu sĩ Hư Thần tăng tu vi, Cơ Linh Hoa cũng là một loại linh thảo cực kỳ trân quý cùng hiếm gặp, so với linh thảo cấp chín cũng muốn trân quý hơn nhiều lắm, thế nhưng Cơ Linh Hoa này cũng lại chỉ được liệt vào danh sách linh thảo cấp bảy bởi vì Cơ Linh Hoa chỉ có thể dùng với số lượng hạn chế. Cơ Linh Hoa trân quý ở chỗ là nó có thể giúp cho tu sĩ sử dụng tăng lên tư chất của mình, để linh căn có một loại biến đổi, trở nên hoàn mỹ hơn, nói chính xác thì là tăng lên phẩm chất linh căn của tu sĩ. Có thể tăng lên phẩm chất linh căn chính là tuyệt đại may mắn, chỉ có thể gặp không thể cầu, một cái tu sĩ có thể tăng lên phẩm chất linh căn đại biểu con đường tu luyện sau này trở nên cực kỳ rộng mở. Chính vì thế mà Cơ Linh Hoa này còn muốn hiếm gặp hơn cả linh thảo cấp chín.
Xích Diệp Diễm Thảo đồng dạng là một loại linh thảo sử dụng cho tu sĩ có hỏa linh căn tăng lên thực lực cùng cảm ngộ, đồng thời nó còn có thể giúp tu sĩ không có hỏa linh căn tạo ra hỏa linh căn cho mình, cực kỳ trân quý.
Bên cạnh đó Thiên Hồn Quả cũng là loại linh quả giá trị liên thành, tác dụng lớn nhất của nó chính là khôi phục nguyên thần bị tổn thương, đối với tu sĩ Hư Thần có tác dụng cực kỳ lớn, có thể khôi phục lại nguyên thần bị tổn thương là một chuyện cực kỳ trọng yếu, bởi vì nguyên thần tổn thương có ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng đối với tu sĩ, thậm chí là ảnh hưởng chí mạng.
Vô Danh thấy mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía của hắn, hắn cũng là ngượng ngùng cười một tiếng, quả thực linh thảo trước mắt làm cho hắn rất là kích động. Vô Danh cười cười nói:
- Ta trước đó cũng đã nói mọi người sau khi phá vỡ được cấm chế thì bên trong đó có linh thảo gì cũng sẽ chia đều. Ta ngược lại không cần những linh thảo kia, nhưng gốc linh thảo màu trắng có gợn sóng xung quanh này đối với ta có tác dụng lớn, ta chỉ muốn thu lại loại linh thảo này, còn lại mọi người chia nhau đi. Mọi người thấy có vấn đề gì không.
Vô Danh nói xong cũng không có trực tiếp thu lại Cô Nguyên Thảo, hắn là muốn xem một chút ý kiến của người khác. Nhưng mà hắn tin ở chỗ này cũng sẽ không có ai phản đối hắn, dù sao Cô Nguyên Thảo đối với người không biết luyện chế Cô Nguyên Đan thì sẽ không có tác dụng, và cũng không có mấy người biết được hình dáng Cô Nguyên Thảo, hắn là tự tin chỗ Cô Nguyên Thảo này là về tay của hắn.
Còn lại mấy gốc linh thảo kia Vô Danh ngược lại cũng rất cần, nhưng hắn đã muốn thu lại toàn bộ Cô Nguyên Thảo thì không thể lấy thêm linh thảo khác. Nhưng mà hắn cũng không có quá mức lo lắng, bởi vì Nguyệt Nhi là thê tử của hắn, đợi nàng chọn xong hắn cũng có thể hỏi Nguyệt Nhi xin lại mấy gốc. Cơ Linh Hoa đối với Nguyệt Nhi không có tác dụng, nàng là cực phẩm phong linh căn, tư chất không thể tiếp tục tăng lên nữa, cho nên Cơ Linh Hoa này cũng sẽ là của hắn he he, hắn thế nhưng rất cần Cơ Linh Hoa a.
- Ta vừa nãy quan sát thấy ở phía trước có một cái cấm chế khá cao cấp, một mình ta cũng khó có thể dùng thời gian ngắn mở ra. Theo ta đoán trong cấm chế này hẳn là có linh thảo cao cấp tồn tại, mọi người cùng nhau hợp sức, có gì chia đều.
- Được, không thành vấn đề.
Mấy người Nguyệt Nhi cũng là gật đầu đồng ý. Sau đó cả bốn người liền đem ra pháp bảo của mình đánh lên trên cấm chế này. Vô Danh vứt ra một miếng trận kỳ rồi nói:
- Mọi người cùng đánh vào chỗ ta vừa mới ném trận kỳ vào.
Cả ba người đồng thời gật đầu sau đó liên tiếp oanh kích lên phía trên cấm chế. Vô Danh ngược lại là không dùng Khai Thiên Dạ Đao, hắn tế ra chính là hơn ba ngàn sáu trăm thanh đao linh khí trung phẩm.
Với hơn ba ngàn thanh đao công kích liên miên, tốc độ so ra dùng Khai Thiên Dạ Đao còn muốn nhanh hơn mấy lần. Những tiếng rầm rầm liên miên truyền ra, cứ theo tốc độ này thì chẳng mấy chốc cấm chế liền muốn bị bốn người xé mở.
Hồ Thanh Thanh ở một bên nhìn thấy Vô Danh tế ra hơn ba ngàn thanh đao mà cũng cảm thấy kinh sợ, nàng là lần đầu tiên thấy có người có thể điều khiển cùng lúc nhiều thanh đao như vậy, toàn bộ hơn ba ngàn thanh đao này còn là cấp bậc linh khí trung phẩm nữa chứ, cái này rốt cục là thế nào làm ra tới.
Hồ Thanh Thanh lúc này trong lòng càng cảm thấy Vô Danh bí ẩn, thủ đoạn của người này cũng là cực kì kinh người, liên tiếp làm cho nàng kinh sợ. Hồ Thanh Thanh trong lòng thầm nghĩ, người nào cũng có thể đắc tội, thế nhưng Vô Danh này nhất định chỉ có thể kết giao chứ không nên đắc tội.
Hồ Thanh Thanh thầm nhớ lại lúc trước nàng đá Vô Danh một cước, sau đó lại định tính kế hắn với ba tên Tam Ma, bây giờ nghĩ lại mới thấy là mình vô tri cỡ nào. Nếu như lúc đó Vô Danh thật sự bị nàng tính kế, vậy nàng cũng chẳng thể thoát khỏi tay của hắn, với loại thủ đoạn sủ dụng hơn ba ngàn thanh đao cùng lúc thế kia thì dù có là Tam Ma cùng nàng liên thủ cũng đều sẽ bị Vô Danh giết chết ở dưới mấy ngàn thanh đao này.
Ba ngày cứ như thế trôi qua, thế nhưng cấm chế kia còn chưa có bị bốn người Vô Danh mở ra. Nhưng mà Vô Danh cũng không có sốt ruột, cấm chế càng khỏ xé mở chứng tỏ bên trong có đồ tốt, hắn ngược lại cũng không sốt ruột lắm.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, hai mắt của Vô Danh lóe sáng, hắn thấy cấm chế đã bắt đầu xuất hiện vết nứt nhỏ rồi. Vô Danh lại thúc dục mọi người:
- Cấm chế này đã bị oanh ra một vết nứt nhỏ, mọi người cố lên.
Vô Danh cũng là tiếp tục huy động hơn ba ngàn thanh đao liên miên giáng xuống, mỗi thanh lại nối tiếp một thanh, cơ hồ không thấy kẽ hở. Đúng lúc này một đợt âm thanh nứt vỡ truyền tới.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Một đợt tiếng nứt dài truyền ra, cấm chế kia bây giờ đã bị đánh nứt ra như là mạng nhện, sớm muộn cũng muốn bị xé mở. Vô Danh thấy cấm chế đã không chịu nổi nữa, Khai Thiên Dạ Đao trong tay hắn mạnh mẽ đánh ra một đao. Đao mang màu đen mờ ảo đụng vào trên cấm chế, ngay lập tức làm cho cấm chế này vỡ vụn, một đợt mùi hương nồng đậm truyền tới, theo đó là một mảng linh thảo tươi tốt hiện ra trước mắt mọi người.
Vô Danh sau khi oanh mở ra cấm chế, hắn lập tức thu lại hơn ba ngàn thanh đao vào trong nhẫn trữ vật. Sau khi hắn nhìn tới chỗ cấm chế vừa mới bị đánh mở ra thì cũng là hít vào một ngụm khí lạnh. Hồ Thanh Thanh cũng là không nhịn được mà thốt lên:
- Thăng Nguyên Thảo, Cơ Linh Hoa, Xích Diệp Diễm Thảo, Thiên Hồn Quả, còn cả gốc linh thảo màu trắng kia nữa, toàn bộ đều là linh thảo cấp bảy. Ta có phải hay không bị hoa mắt rồi.
Hồ Thanh Thanh lúc này tâm tình cực kỳ kích động, nàng suýt chút nữa thì nhảy vồ tới chỗ linh thảo này rồi muốn thu chúng lại, thế nhưng mà nàng còn không có hồ đồ như vậy, nàng vẫn còn nhớ ai là người đưa nàng tới chỗ này. Hồ Thanh Thanh nói xong liền đưa mắt nhìn Vô Danh, ở đây Vô Danh làm chủ, trước đó hắn nói là cùng nhau chia đều, thế nhưng ở đây linh thảo có tới hơn trăm gốc, nàng muốn chia cũng phải đợi Vô Danh nói một câu.
Vô Danh trong lòng bây giờ cũng đồng dạng là kích động không thôi chứ đừng nói tới ba người Nguyệt Nhi, Hồ Thanh Thanh và Vũ Thủy Yên. Nguyệt Nhi và Vũ Thủy Yên lúc này cũng là kích động không nói lên lời. Hầu như toàn bộ bốn người ở đây đều là chưa từng thấy qua linh thảo cấp bảy, chứ đừng nói tới mấy loại linh thảo cấp bảy cao cấp này.
Đối với Vô Danh, để cho hắn kích động nhất không phải là Thăng Nguyên Thảo, Cơ Linh Hoa hay là Xích Diệp Diễm Thảo cũng như Thiên Hồn Quả. Gốc linh thảo làm cho hắn kích động nhất chính là gốc linh thảo màu trắng toàn thân gợn sóng kia, hắn từng nhìn thấy gốc linh thảo này ở trong đan phương luyện chế Cô Nguyên Đan, gốc linh thảo màu trắng toàn thân gợn sóng này chính là Cô Nguyên Thảo a, chính là loại linh thảo có thể giúp tu sĩ cô đọng chân nguyên.
Vô Danh cũng là kích động không nói lên lời, Cô Nguyên Thảo mà hắn ngày đêm thương nhớ, không ngờ lại xuất hiện ở địa phương này a, quả thật là quá trùng hợp rồi. Vô Danh hít vào mấy hơi liên tục, một mực kiềm chế cảm xúc xuống.
Thế nhưng mà mảnh linh thảo này để cho hắn không tài nào kiềm chế a, Thăng Nguyên Thảo dùng để luyện chế Thăng Nguyên Đan giúp cho tu sĩ Hư Thần tăng tu vi, Cơ Linh Hoa cũng là một loại linh thảo cực kỳ trân quý cùng hiếm gặp, so với linh thảo cấp chín cũng muốn trân quý hơn nhiều lắm, thế nhưng Cơ Linh Hoa này cũng lại chỉ được liệt vào danh sách linh thảo cấp bảy bởi vì Cơ Linh Hoa chỉ có thể dùng với số lượng hạn chế. Cơ Linh Hoa trân quý ở chỗ là nó có thể giúp cho tu sĩ sử dụng tăng lên tư chất của mình, để linh căn có một loại biến đổi, trở nên hoàn mỹ hơn, nói chính xác thì là tăng lên phẩm chất linh căn của tu sĩ. Có thể tăng lên phẩm chất linh căn chính là tuyệt đại may mắn, chỉ có thể gặp không thể cầu, một cái tu sĩ có thể tăng lên phẩm chất linh căn đại biểu con đường tu luyện sau này trở nên cực kỳ rộng mở. Chính vì thế mà Cơ Linh Hoa này còn muốn hiếm gặp hơn cả linh thảo cấp chín.
Xích Diệp Diễm Thảo đồng dạng là một loại linh thảo sử dụng cho tu sĩ có hỏa linh căn tăng lên thực lực cùng cảm ngộ, đồng thời nó còn có thể giúp tu sĩ không có hỏa linh căn tạo ra hỏa linh căn cho mình, cực kỳ trân quý.
Bên cạnh đó Thiên Hồn Quả cũng là loại linh quả giá trị liên thành, tác dụng lớn nhất của nó chính là khôi phục nguyên thần bị tổn thương, đối với tu sĩ Hư Thần có tác dụng cực kỳ lớn, có thể khôi phục lại nguyên thần bị tổn thương là một chuyện cực kỳ trọng yếu, bởi vì nguyên thần tổn thương có ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng đối với tu sĩ, thậm chí là ảnh hưởng chí mạng.
Vô Danh thấy mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía của hắn, hắn cũng là ngượng ngùng cười một tiếng, quả thực linh thảo trước mắt làm cho hắn rất là kích động. Vô Danh cười cười nói:
- Ta trước đó cũng đã nói mọi người sau khi phá vỡ được cấm chế thì bên trong đó có linh thảo gì cũng sẽ chia đều. Ta ngược lại không cần những linh thảo kia, nhưng gốc linh thảo màu trắng có gợn sóng xung quanh này đối với ta có tác dụng lớn, ta chỉ muốn thu lại loại linh thảo này, còn lại mọi người chia nhau đi. Mọi người thấy có vấn đề gì không.
Vô Danh nói xong cũng không có trực tiếp thu lại Cô Nguyên Thảo, hắn là muốn xem một chút ý kiến của người khác. Nhưng mà hắn tin ở chỗ này cũng sẽ không có ai phản đối hắn, dù sao Cô Nguyên Thảo đối với người không biết luyện chế Cô Nguyên Đan thì sẽ không có tác dụng, và cũng không có mấy người biết được hình dáng Cô Nguyên Thảo, hắn là tự tin chỗ Cô Nguyên Thảo này là về tay của hắn.
Còn lại mấy gốc linh thảo kia Vô Danh ngược lại cũng rất cần, nhưng hắn đã muốn thu lại toàn bộ Cô Nguyên Thảo thì không thể lấy thêm linh thảo khác. Nhưng mà hắn cũng không có quá mức lo lắng, bởi vì Nguyệt Nhi là thê tử của hắn, đợi nàng chọn xong hắn cũng có thể hỏi Nguyệt Nhi xin lại mấy gốc. Cơ Linh Hoa đối với Nguyệt Nhi không có tác dụng, nàng là cực phẩm phong linh căn, tư chất không thể tiếp tục tăng lên nữa, cho nên Cơ Linh Hoa này cũng sẽ là của hắn he he, hắn thế nhưng rất cần Cơ Linh Hoa a.
Danh sách chương