Không khí ở nhà họ Giản chợt nhộn nhịp hơn vì có sự hiện diện của nhà họ Vân …

“Lão gia, hôm nay gia đình tôi đến làm phiền vốn có hai chuyện. Một là chuyện ly hôn của Ngọc Ly, hai là việc mai mối cho cậu Luân và Ngọc Liên nhà tôi. Mong là ngài cho phép …//”

“Vân tổng đúng là đến một công đôi việc nhỉ? Haha …”

Lời nói như cười đùa mà lại mang một sự khiêu khích nhưng ba Vân vẫn nở một nụ cười thương mại, khi Giản Tuyết Ngưng trở về thì đã vào một phòng riêng khác …

“Hai người kia chưa đến sao ạ?”

Giản Tuyết Ngưng nhìn qua một tấm kính trong suốt trông thấy sự vắng mặt của Đinh Nhất Hoằng và Vân Ngọc Ly nên liền hỏi thăm chú Nguyên …

“Lúc nãy tôi có liên hệ, họ bảo sắp về tới.”

Bên ngoài phòng khách có ông cố Giản, ba Bính, ba Tùng và Giản Trữ Luân tiếp nhà họ Vân thì đúng lúc Đinh Nhất Hoằng và Vân Ngọc Ly vừa đến …

“Ông cố, ba, bác hai. Xin lỗi vì chúng con đến trễ.//”

“Không sao. Cùng ngồi đi.”

Vân Ngọc Liên vừa nhìn thấy Đinh Nhất Hoằng thì không ngừng cảm thán …

“[Anh Hoằng vẫn là đẹp trai như vậy …//]”

Những người liên quan đã tới đông đủ nên sau cuộc nói chuyện hỏi thăm xã giao thì ba Vân đã muốn vào chủ đề chính …

“Lão gia, tôi xin vào thẳng một chút. Thật ra, hôn nhân của Ngọc Ly ban đầu có phần gượng ép nên đã khiến con bé buồn rầu. Tôi thay mặt xin lỗi đến gia đình và mong Nhất Hoằng có thể ký vào đơn ly hôn nhằm giải thoát cho cả hai. Mặt khác, con gái út của tôi vốn hâm mộ cậu Luân nên không biết có thể tạo mối nhân duyên mới không?”

“Vậy phải xem mấy đứa này rồi … Nhất Hoằng, ý con thế nào?”

Bị hỏi đến bất ngờ nên Đinh Nhất Hoằng lộ ra vẻ hoang mang, ông cố Giản quay đến Giản Trữ Luân …

“Vậy còn Trữ Luân?”

“Dạ?"

Cả hai chàng trai đều không biết ứng xử như thế nào thì bên trong Giản Tuyết Ngưng đã nhận được tin nhắn từ trợ lý Doãn …

“[Tiểu thư, mọi chuyện đã xử lý xong.!]”

Nhận được tin vui nên Giản Tuyết Ngưng nhoẻn miệng cười, song song đó không khí bên ngoài cũng không khá hơn là mấy …

“Anh Vân à, chuyện của tụi nhỏ thì chúng ta đừng nên xen vào làm chi. Tôi đã nói người làm chuẩn bị bữa ăn, mong là gia đình sẽ ở lại dùng cơm.”

Ba Vân có phần không hài lòng về cuộc thảo luận này nên muốn cắt ngang lời của ba Bính, chợt tiếng nói của Giản Tuyết Ngưng vọng ra …

“E là khiến Vân tổng thất vọng rồi.”

“Tiểu Ngưng?!”

Sự xuất hiện của Giản Tuyết Ngưng khiến mọi người đều ngạc nhiên nhưng ba Vân vẫn cố gắng giữ điềm tĩnh …

“À đây là Giản Tuyết Ngưng tiểu thư tiếng tăm lừng lẫy phải không?”

“Được Vân tổng biết đến thật là vinh hạnh nhưng mà đối với những yêu cầu ngài đưa ra, chúng tôi xin từ chối.”

Ba Vân hoang mang trước lời nói của Giản Tuyết Ngưng …

“Tiểu Ngưng, ý con là sao?”

“Chẳng phải Vân tổng đây e ngại rằng Nhất Hoằng không thể đem lại lợi ích gì cho việc kinh doanh của ngài sao?”

Dụng ý của ba Vân đã bị Giản Tuyết Ngưng vạch trần, được cô ra hiệu thì chú Nguyên đã đưa ra một biên bản với tiêu đề thu mua …

“Đây là … hợp đồng thu mua?!”

“Đúng vậy. Có phải trông rất quen thuộc với hợp đồng mà ngài vừa ký cách đây vài ngày không?”

Trước ngày thăm hỏi nhà họ Giản thì ba Vân đã có một cuộc trao đổi bí mật nhằm ký kết hợp đồng đem về một nguồn vốn dự phòng …

“Sao cô lại có hợp đồng này?”

“Làm sao tôi có hợp đồng này không quan trọng, quan trọng là người được hưởng chuỗi khách sạn của Vân thị là ai.”

Giản Tuyết Ngưng hướng ánh nhìn về Đinh Nhất Hoằng mà đưa lại bộ hợp đồng cho anh …

“Anh … làm được chứ?”

“Anh?”

Cả nhà thêm phần bất ngờ trước sự quyết định của Giản Tuyết Ngưng nhưng ba Vân lại hoàn toàn không đồng ý …

“Giản tiểu thư, quy định của gia tộc Giản là không phải con ruột thì không được thừa kế công việc. Cô như này có phải …?!”

“Việc tôi đang ở đây trực tiếp trao đổi thì ngài cũng phải hiểu lý do chứ nhỉ?”

Ý nghĩa lời nói của Giản Tuyết Ngưng được giải thích trong suy nghĩ của ba Vân chính là cô đây nắm quyền lãnh đạo và quy định đó có thể biến mất bất cứ lúc nào …

“Xin lỗi làm phiền rồi, nhà tôi còn có việc nên có lẽ không thể ở lại dùng cơm. Xin phép cả nhà.”

Ba Vân và gia đình bao gồm cả Vân Ngọc Ly giận quá hóa thẹn mà đứng lên bỏ về, chỉ còn lại người nhà họ Giản …

“Tiểu Ngưng, chuyện này có phải nên bàn lại không? Ông cố …”

“Anh là con cháu của gia tộc, sao lại không tự tin vậy?”

Ông cố Giản đã từng được ba Giản nhắc qua về quyết định của Giản Tuyết Ngưng đối với Đinh Nhất Hoằng mà hằn giọng …

“Tiểu Ngưng nói đúng đấy, cháu không tự tin à?”

“À dạ không. Cháu sẽ cố gắng."

Sau một hồi, ông cố Giản và hai người ba cùng lui vào trong phòng mà để lại ba anh em tiếp tục bàn việc.

“Chuối khách sạn này về sau sẽ do anh và Ngọc Ly cùng quản lý, việc ly hôn kia tôi nghĩ người trong cuộc mới giải quyết được nên tôi chỉ có thể giúp đến đây thôi.”

“Anh biết rồi, cảm ơn em. Tiểu Ngưng.!”

Sau việc của Đinh Nhất Hoằng thì Giản Tuyết Ngưng tiếp tục quay sang Giản Trữ Luân …

“Còn anh thì sao? Việc cô em gái của Ngọc Ly, anh có muốn cân nhắc không?”

“Chắc chắn là không. Anh tưởng em từ chối rồi, sao lại còn hỏi anh?”

Giản Tuyết Ngưng trầm ngâm một phút rồi lên tiếng tiếp …

“Vậy anh nghĩ có thể chinh phục được cô tiểu thư Fiona kia không?”

“Dĩ nhiên là được. Anh …”

Giản Trữ Luân chợt khựng lại mà tỏ ra ngạc nhiên với câu hỏi gài từ Giản Tuyết Ngưng về chuyện của Tôn Ý Phương …

“Em biết? Em không phản đối à?”

“Phản đối gì chứ? Nếu là người anh muốn thì anh mạnh dạn theo đuổi thôi, vả lại cô ấy vừa bị Thần từ chối tình cảm nên có lẽ sẽ cần người ở bên. Chúc anh thành công vậy.//”

Đinh Nhất Hoằng và Giản Trữ Luân vui vẻ cùng nhau trước mỗi việc rồi rời đi, sau đó Giản Tuyết Ngưng đi đến phòng của ông cố Giản …

“Cháu không sợ quyết định của bản thân à?”

“Nếu cháu sợ thì ngay từ đầu đã không đồng ý theo ba cháu về lại gia tộc rồi.”

Ông cố Giản mỉm cười công nhận năng lực của Giản Tuyết Ngưng, và bản thân ông đã có thể yên tâm nghỉ dưỡng. Mặt khác, mỗi ngày tại văn phòng Giản thị ở Bắc Kinh có Quan Kính Khải mặt dày chờ đợi Reina tan ca và chính cô nhìn thấy bóng dáng của anh nên âm thầm đặt xe đi cổng sau với một tâm trạng khó tả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện