Trước giờ diễn ra cuộc họp ai cũng há hốc mồm, khi nhìn thấy Hình Lẫm bước vào với dáng âu phục lịch lãm cùng mái tóc thuần tự nhiên. Vẻ mặt nghiêm nghị không tùy ý một chút nào, theo sau còn có Tống Chí Kình. Họ không nghĩ là anh sẽ tham gia những buổi họp bình thường như thế này, trước giờ ngoài những buổi họp cổ đông quan trọng anh đều sẽ không xuất hiện.

Hình Vỹ trừng mắt nhìn sang a Sáng nhỏ giọng gương mặt hiện rõ sự lo lắng. “Tại sao Lay lại đến đây?”

A Sáng lắc đầu cũng không biết nói gì.

Giản Ninh nhìn anh mà không khỏi ngạc nhiên cô không nghĩ là anh sẽ đến mà còn là với dáng vẻ đỉnh đạt này.

Mấy lão tiền bối liền vội vàng đứng dậy.

“Mời Hình nhị gia ngồi.” Một người trong số đó bước ra cung kính mời anh.

“Mọi người đừng khách sáo, hôm nay tôi không đến góp vui, chỉ với thân phận là thư ký riêng của Giản tổng thôi.” Hình Lẫm nói nhún vai tùy ý.

“Hả?” Tất là đều là ánh mắt kinh ngạc với khuôn miệng chữ o.

“Thư.. thư ký riêng?” Bao nhiêu ánh mắt nhìn nhau cứ nghĩ là mình đã nghe nhầm.

Tống Chí Kình khóe môi giật giật. Vợ chồng boss này đang chơi trò gì vậy trời, vậy chẳng phải mình là trợ lý của thư ký riêng sao.

Giản Ninh nâng mày nhìn anh mím môi cười.

“Hài lòng chưa Giản tổng?”

“ Ừm.., không hài lòng lắm. Ngày đầu đi làm đã đến trễ, nhất định phải viết kiểm điểm.” Giản Ninh nói mắt không nhìn anh nhưng trên môi hiện rõ ý cười.



“Có lý, nhưng không viết kiểm điểm, trả bài có được không hửm?”

“Khụ..” Giản Ninh xấu hổ khẽ ho một tiếng hai má ửng hồng, bàn tay nhỏ véo hông anh một cái, tuy lời nói không rõ ràng nhưng với bản tánh của Hình Lẫm thì làm sao cô không biết anh đang muốn nói gì. “Anh.. lưu manh, nói bậy bạ gì đó?” Thanh âm không lớn không nhỏ chỉ vừa đủ hai người nghe.

“Có sao? Tôi đến trễ Giản tổng cũng phải chịu một phần trách nhiệm chứ?” Hình Lẫm nhếch mép nói thanh âm lại vừa đủ cả phòng nghe.

Lời vừa thốt ra mặt ai cũng cúi gằm xuống sượng ngắt đen thui, đây là cố ý cho tụi già này nghẹn chết à. Nhìn biểu cảm của hai người họ có ngu thế nào cũng hiểu được ý trong lời nói của Hình Lẫm.

“Đúng là ngoại hình có thể thay đổi, nhưng cái giọng điệu thối này thiệt là..” Giản Ninh nghĩ mà ghét bỏ ra mặt, ăn nói lung tung làm cô xấu hổ muốn chết.

Buổi thuyết trình dự án của Giản Ninh diễn ra vô cùng suông sẻ, ai cũng rất hài lòng.

Hai chủ tớ của Hình Vỹ đen mặt trở về văn phòng, vốn dĩ tính kế đủ đường muốn hạ bệ Giản Ninh để lên thay vị trí tổng giám đốc, nhưng không ngờ Hình Lẫm lại xuất hiện làm anh ta vỡ kế hoạch hay nói đúng hơn là căn bản chưa từng có cơ hội.

 ..

Chuyện Hình Lẫm làm thư ký riêng cho Giản Ninh liền trở thành tin hot của cả tập đoàn, đây thật sự là một tin vô cùng chấn động. Một Hình nhị gia cao cao tại thượng, ngang tàn hóng hách lại có thể hạ mình làm một thư ký nhỏ bé bên cạnh vợ.

Hình Chính Quân vừa đi công tác trở về thì liền nghe được tin này ông vô cùng ngạc nhiên, ông không ngờ Giản Ninh lại có thể khiến Hình Lẫm thay đổi, ngoan ngoãn đến công ty làm việc như vậy.

“Hình tổng, thiếu phu nhân đúng thiệt là giỏi.”

“Đúng vậy, đứa con dâu này đúng là phúc tinh của nhà họ Hình. Từ trước tới giờ cũng chỉ có mình nó dám ngang nhiên chống đối với Lay thôi. Xem ra tôi có thể nghỉ hưu sớm rồi.” Hình Chính Quân nói thở dài nhưng trên môi lại là ý cười.

Trợ lý của ông cũng gục gật cười, vì ông ta cũng nghĩ như vậy. Bởi vì không thể không công nhận rằng Lay rất có tài.



Tô Mỹ Lam cùng Hình Danh từ nước ngoài trở về, nghe Hình Chính Quân nói mà vô cùng kích động. Vì không ai nghĩ Giản Ninh lại có thể khiến Hình Lẫm khuất phục như vậy.

“Mẹ, con không ngờ anh ba với Giản Ninh lại.. Nhưng nếu con nhớ không nhầm thì từ nhỏ tới lớn Giản Ninh và anh ba tiếp xúc với nhau còn chưa quá 10 lần, cũng không nói chuyện với nhau được mấy câu, con còn nghĩ anh ba đồng ý kết hôn với Giản Ninh chỉ chơi đùa thôi, vậy mà lại..” Hình Danh nói vẻ mặt đầy nghi hoặc, lời nói có chút mập mờ lại không hết ý.

Tô Mỹ Lam sờ sờ cằm suy nghĩ một lúc. “Thì đúng là như vậy nhưng giờ đâu có quan trọng, nhanh chóng gọi cho anh ba đưa chị dâu về dùng cơm với mẹ.”

..

Hôm nay thì Hình Vỹ không về. Trong suốt bữa cơm ai cũng hướng mắt nhìn Hình Lẫm và Giản Ninh, Hình Lẫm thì vốn chẳng để vào mắt còn Giản Ninh thì lại thấy hơi lạ nên không tự nhiên.

“Ba mẹ! Ba mẹ có chuyện gì muốn nói với con sao?”

“Đâu có.” Hai người họ nói đồng thanh, cúi xuống bắt đầu ăn.

“Ba mẹ thấy em hành tôi nên vui đó.” Hình Lẫm không mặn không nhạt nói nhìn sang Giản Ninh.

“Cái này.. mẹ không có nói à.” Tô Mỹ Lam xua tay khóe môi khẽ cong lên.

Hình Lẫm nhíu mày ném cho bà một ánh mắt ghét bỏ.

Giản Ninh mím môi cười, đút vào miệng anh một miếng thức ăn.

Hình Danh nhìn hai anh chị ngọt ngào mà cắn móng tay cười thầm, không ngờ anh ba cũng có ngày bị thuần phục như thế này.

 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện