Từ khi có Hình Lẫm giúp đỡ, Giản Ninh lên như diều gặp gió, công việc cũng trở nên thong thả hơn rất nhiều. Vì ký kết được họp lớn nên ba chồng cô Hình Chính Quân tổ chức một buổi tiệc mừng để mọi người được xả stress.
Giản Ninh theo chân Tô Mỹ Lam qua gặp vài người bạn của bà, đang vui vẻ chuyện trò thì Giản Ninh có cuộc gọi đến.
“Mẹ, mẹ con gọi về. Con ra ngoài nghe sẵn gọi cho Lay luôn nha!” Giản Ninh ghé tai mẹ chồng nói.
“Được, con đi đi.” Tô Mỹ Lam nhìn theo con dâu mà vừa ý hết sức.
“Chị Hình đúng là có phúc, có đứa con dâu vừa đẹp vừa tài giỏi lại ngoan hiền.”
Tô Mỹ Lam khoái chí cười ha hả.
..
“Mẹ yên tâm chăm sóc cho chị đi, để con nói với Lay sắp xếp thời gian tranh thủ qua đó thăm cháu.”
(Con với Lay cũng tranh thủ sanh một đứa đi.) Tú Hoa bên kia đầu dây nói cười ha hả.
“Mẹ này, đó đâu phải là chuyện của mình con, với lại.. con cũng không chắc Lay sẽ thích.” Giản Ninh nói giọng lại nhỏ dần.
“Con nói gì mẹ không nghe rõ?”
“À, không có gì. Mẹ gửi lời hỏi thăm chị giùm con, khi nào rảnh con gọi lại cho mẹ.” Giản Ninh nói rồi tắt máy vừa định gọi cho Hình Lẫm thì liền khựng lại khi nghe tiếng gọi.
“Ninh nhi!”
Giản Ninh quay lại nhìn, ra là Hình Vỹ và Hình Danh.
Cô cúi chào với nụ cười tiêu chuẩn. “Hai người tìm em có chuyện gì sao?”
Hình Vỹ không vội đáp lời nhìn lướt qua Giản Ninh một lượt với ánh mắt đầy luyến tiếc thở dài. “Hôm nay em rất đẹp.”
Giản Ninh nâng mắt nhìn anh ta khựng lại vài giây. “Cám ơn anh chồng đã quá khen.”
Lời vừa thốt ra khiến Hình Vỹ sượng ngắt.
Hình Danh nhìn bầu không khí có chút gì đó sai sai, liền cười ha hả bắt sang chuyện khác.
“Chị dâu lúc nào mà không đẹp. Anh ba với chị như hình với bóng sao lại để chị ở đây một mình thế?” Hình Danh nói nhìn xung quanh.
“Ừm.. Lay bận chút việc nên chưa tới.”
Hình Vỹ liền đảo mắt. “Nó thì có thể bận chuyện gì, chắc là đang bận cùng em nào ở trên giường thôi.”
“Khụ..” Hình Danh liền ho một tiếng ghì áo ông anh thăm dò sắc mặt Giản Ninh, thì thào. “Anh hai đừng có nói bậy chứ? Đốt nhà người khác không tốt đâu.”
“Anh có nói bậy sao? Con người Lay thế nào, anh nghĩ Ninh nhi phải là người rõ nhất chứ?” Hình Vỹ nói ánh mắt rơi trên người Giản Ninh.
Giản Ninh liếm môi nâng mắt nhìn lên Hình Vỹ với nụ cười tiêu chuẩn, dù trong lòng có chút khó chịu nhưng làm sao cô không biết ý đồ của Hình Vỹ rõ là đang muốn chia rẽ cô và Hình Lẫm.
“Đúng là Lay không có gì tốt. Nhưng ít ra anh ấy không sống hai mặt.”
Mặt Hình Vỹ liền biến sắc. “Em có ý gì?”
“Em có ý gì, chắc anh phải là người rõ nhất.” Giản Ninh nói ánh mắt cũng lười nhìn anh ta.
Hình Vỹ có chút mơ hồ nhìn sang Hình Danh. “Em vào trước đi anh muốn nói vài câu với Ninh nhi.”
Hình Danh không nói gì ánh mắt thăm dò rơi trên người Giản Ninh thấy Giản Ninh gật đầu anh ta mới quay người đi.
“Chúng ta qua kia nói chuyện đi.”
Giản Ninh gật đầu khoanh tay trước ngực di chuyển sang cạnh bờ hồ ánh mắt cũng không nhìn anh ta. “Có chuyện gì thì anh chồng nói nhanh một chút, ba mẹ vẫn đang chờ em. Em cũng không muốn Lay hiểu lầm.”
Hình Vỹ có chút mất mát khi nghe được lời này cùng thái độ lạnh nhạt của Giản Ninh.
“Giản Ninh, anh thật sự không hiểu em đang nghĩ gì. Lay thì có gì tốt hơn anh mà em lại đối xử với anh như vậy.”
“Em nghĩ mình đã nói rất rõ ràng rồi chứ.”
“Anh không hiểu em đang nói gì?”
“Hình Vỹ, tuy em không thông minh nhưng em không ngốc, anh làm gì sau lưng em thì anh phải là người rõ nhất chứ. Em thà sống cùng một người phóng túng mà chân thật cũng không bao giờ chấp nhận một người trước mặt mình thì tỏ vẻ thanh cao, còn sau lưng thì..” Giản Ninh nói lại không hết ý, trên môi là một nụ cười nhưng khiến người đối diện không hề thoải mái.
Hình Vỹ đơ người, anh ta chưa từng nghĩ Giản Ninh biết chuyện anh ta qua lại với người phụ nữ khác..
“Ninh nhi dù anh có phạm sai lầm, nhưng em làm như vậy có công bằng không?”
“Thế nào mới gọi là công bằng? Nói thật thì trước giờ em chưa từng có cảm giác gì với anh.” Giản Ninh nói quay người bước vào trong.
Hình Vỹ có hơi kích động liền níu Giản Ninh lại, hai tay giữ chặt hai bờ vai của cô.
“Anh không tin em lại chấp nhận Lay.”
“Anh buông ra, tôi chấp nhận Lay hay không thì liên quan gì anh, anh đừng quên quan hệ của chúng ta bây giờ là em dâu và anh chồng.” Giản Ninh vùng vẫy cố thoát khỏi anh ta.
Mọi người nghe tiếng cãi vã không khỏi tò mò mà kéo ra hóng hớt.
Cả đám liền há hốc mồm nhốn nháo khi cuộc giằng co khiến Giản Ninh bất cẩn ngã xuống hồ.
Hình Vỹ hốt hoảng chưa kịp phản ứng, không biết Hình Lẫm từ đâu xuất hiện phóng xuống vớt lấy Giản Ninh.
Giản Ninh theo chân Tô Mỹ Lam qua gặp vài người bạn của bà, đang vui vẻ chuyện trò thì Giản Ninh có cuộc gọi đến.
“Mẹ, mẹ con gọi về. Con ra ngoài nghe sẵn gọi cho Lay luôn nha!” Giản Ninh ghé tai mẹ chồng nói.
“Được, con đi đi.” Tô Mỹ Lam nhìn theo con dâu mà vừa ý hết sức.
“Chị Hình đúng là có phúc, có đứa con dâu vừa đẹp vừa tài giỏi lại ngoan hiền.”
Tô Mỹ Lam khoái chí cười ha hả.
..
“Mẹ yên tâm chăm sóc cho chị đi, để con nói với Lay sắp xếp thời gian tranh thủ qua đó thăm cháu.”
(Con với Lay cũng tranh thủ sanh một đứa đi.) Tú Hoa bên kia đầu dây nói cười ha hả.
“Mẹ này, đó đâu phải là chuyện của mình con, với lại.. con cũng không chắc Lay sẽ thích.” Giản Ninh nói giọng lại nhỏ dần.
“Con nói gì mẹ không nghe rõ?”
“À, không có gì. Mẹ gửi lời hỏi thăm chị giùm con, khi nào rảnh con gọi lại cho mẹ.” Giản Ninh nói rồi tắt máy vừa định gọi cho Hình Lẫm thì liền khựng lại khi nghe tiếng gọi.
“Ninh nhi!”
Giản Ninh quay lại nhìn, ra là Hình Vỹ và Hình Danh.
Cô cúi chào với nụ cười tiêu chuẩn. “Hai người tìm em có chuyện gì sao?”
Hình Vỹ không vội đáp lời nhìn lướt qua Giản Ninh một lượt với ánh mắt đầy luyến tiếc thở dài. “Hôm nay em rất đẹp.”
Giản Ninh nâng mắt nhìn anh ta khựng lại vài giây. “Cám ơn anh chồng đã quá khen.”
Lời vừa thốt ra khiến Hình Vỹ sượng ngắt.
Hình Danh nhìn bầu không khí có chút gì đó sai sai, liền cười ha hả bắt sang chuyện khác.
“Chị dâu lúc nào mà không đẹp. Anh ba với chị như hình với bóng sao lại để chị ở đây một mình thế?” Hình Danh nói nhìn xung quanh.
“Ừm.. Lay bận chút việc nên chưa tới.”
Hình Vỹ liền đảo mắt. “Nó thì có thể bận chuyện gì, chắc là đang bận cùng em nào ở trên giường thôi.”
“Khụ..” Hình Danh liền ho một tiếng ghì áo ông anh thăm dò sắc mặt Giản Ninh, thì thào. “Anh hai đừng có nói bậy chứ? Đốt nhà người khác không tốt đâu.”
“Anh có nói bậy sao? Con người Lay thế nào, anh nghĩ Ninh nhi phải là người rõ nhất chứ?” Hình Vỹ nói ánh mắt rơi trên người Giản Ninh.
Giản Ninh liếm môi nâng mắt nhìn lên Hình Vỹ với nụ cười tiêu chuẩn, dù trong lòng có chút khó chịu nhưng làm sao cô không biết ý đồ của Hình Vỹ rõ là đang muốn chia rẽ cô và Hình Lẫm.
“Đúng là Lay không có gì tốt. Nhưng ít ra anh ấy không sống hai mặt.”
Mặt Hình Vỹ liền biến sắc. “Em có ý gì?”
“Em có ý gì, chắc anh phải là người rõ nhất.” Giản Ninh nói ánh mắt cũng lười nhìn anh ta.
Hình Vỹ có chút mơ hồ nhìn sang Hình Danh. “Em vào trước đi anh muốn nói vài câu với Ninh nhi.”
Hình Danh không nói gì ánh mắt thăm dò rơi trên người Giản Ninh thấy Giản Ninh gật đầu anh ta mới quay người đi.
“Chúng ta qua kia nói chuyện đi.”
Giản Ninh gật đầu khoanh tay trước ngực di chuyển sang cạnh bờ hồ ánh mắt cũng không nhìn anh ta. “Có chuyện gì thì anh chồng nói nhanh một chút, ba mẹ vẫn đang chờ em. Em cũng không muốn Lay hiểu lầm.”
Hình Vỹ có chút mất mát khi nghe được lời này cùng thái độ lạnh nhạt của Giản Ninh.
“Giản Ninh, anh thật sự không hiểu em đang nghĩ gì. Lay thì có gì tốt hơn anh mà em lại đối xử với anh như vậy.”
“Em nghĩ mình đã nói rất rõ ràng rồi chứ.”
“Anh không hiểu em đang nói gì?”
“Hình Vỹ, tuy em không thông minh nhưng em không ngốc, anh làm gì sau lưng em thì anh phải là người rõ nhất chứ. Em thà sống cùng một người phóng túng mà chân thật cũng không bao giờ chấp nhận một người trước mặt mình thì tỏ vẻ thanh cao, còn sau lưng thì..” Giản Ninh nói lại không hết ý, trên môi là một nụ cười nhưng khiến người đối diện không hề thoải mái.
Hình Vỹ đơ người, anh ta chưa từng nghĩ Giản Ninh biết chuyện anh ta qua lại với người phụ nữ khác..
“Ninh nhi dù anh có phạm sai lầm, nhưng em làm như vậy có công bằng không?”
“Thế nào mới gọi là công bằng? Nói thật thì trước giờ em chưa từng có cảm giác gì với anh.” Giản Ninh nói quay người bước vào trong.
Hình Vỹ có hơi kích động liền níu Giản Ninh lại, hai tay giữ chặt hai bờ vai của cô.
“Anh không tin em lại chấp nhận Lay.”
“Anh buông ra, tôi chấp nhận Lay hay không thì liên quan gì anh, anh đừng quên quan hệ của chúng ta bây giờ là em dâu và anh chồng.” Giản Ninh vùng vẫy cố thoát khỏi anh ta.
Mọi người nghe tiếng cãi vã không khỏi tò mò mà kéo ra hóng hớt.
Cả đám liền há hốc mồm nhốn nháo khi cuộc giằng co khiến Giản Ninh bất cẩn ngã xuống hồ.
Hình Vỹ hốt hoảng chưa kịp phản ứng, không biết Hình Lẫm từ đâu xuất hiện phóng xuống vớt lấy Giản Ninh.
Danh sách chương